Thẩm Hồng uống vào chén rượu càng nghĩ càng cảm thấy tình hình không đúng, người đã đến đông đủ mà yến hội vẫn chưa bắt đầu, giống như muốn kéo dài thời gian.
Bổng nhiên, linh cơ lóe lên, Thẩm Hồng toát ra một thân mồ hôi lạnh, hắn vỗ bàn mạnh một cái, đứng lên.
Thanh âm vang lên làm đại sảnh bỗng chốc rơi vào im lặng, ánh mắt mọi người đều nhìn về Thẩm Hồng.
- Hôm nay Phủ thành chủ triệu tập mọi người chúng ta để thương nghị sự tình đối phó thú triều nhưng xin hỏi thành chủ đại nhân tại sao còn chưa đến? Muốn cho tất cả mọi người ở trong này chờ sao?(Thẩm Hồng)
Thẩm Hồng trầm lãnh nói, thanh âm tuy rằng không nặng, thế nhưng trầm thấp hữu lực, toàn bộ người trong đại điện đều có thể nghe thấy.
Những thế gia cao thủ lúc này cũng thay nhau nghị luận, trong lòng bọn họ vô cùng nghi hoặc, từ đầu đến giờ chưa có một ai trông thấy thành chủ.
Bình thường, loại tụ hội như vậy đều là do thành chủ chủ trì, nhưng hành động của Thẩm Hồng cũng có mức quá phận.
- Thẩm Hồng tiền bối không cần lo lắng, nhạc phụ đại nhân đáng lý là nên đến rồi nhưng cách đây vài canh giờ trước đột nhiên cảm thấy cảnh giới mình buông lỏng nên quyết định nếm thử đột phá.
Thẩm Hồng tiền bối không cần sốt ruột.
Trước khi thành chủ đại nhân tới, nơi này do ta chủ trì.
- Ha ha, thật là nực cười.
Yến hội lớn thế này sao có thể để cho một mao đầu tiểu tử mồm chưa dứt sữa chủ trì? Phong Tuyết thế gia muốn đùa với chúng ta sao?(Thẩm Hồng)
- Ta xác thật là mao đầu tiểu tử nhưng ta chủ trì lấy thân phận chính là con rể Phong Tuyết Thế gia.
Lời nói của Đường Long làm cho Thế gia gia chủ kinh hãi không thôi.
Những thế gia cao thủ lúc này cũng mang thần sắc khác nhau, mọi người nếu chưa gặp qua Đường Long cũng đều mơ hồ đoán được hắn là ai, bọn họ không có bất cứ ý kiến gì.
Đường Long có công lao lớn nhất trong đợt thú triều vừa rồi, hắn giảm thiểu thương vong và thiệt hại của Quang Huy Thành đến mức tối đa, giờ lấy thân phận con rể Phong Tuyết Thế gia chủ trì là đầy đủ hơn nữa quyết định của cậu có sai lầm thì hai người Diệp Tu và Diệp Sóc sẽ chỉnh lại.
Các thế gia cao thủ khi biết Đường Long chính là người giúp bọn hắn đánh lui Thú triều, một đám đều chịu phục.
Những người này đều biết Quang Huy Thành lúc nào cũng có thể bị thú triều công kích, chỉ có đoàn kết mới có thể khiến Quang Huy Thành đứng thẳng không ngã.
Người có thể giúp bọn hắn đánh lui Thú triều đáng giá được tôn kính.
Thẩm Hồng không ngờ uy vọng của Đường Long trong suy nghĩ của những cao thủ lại cao đến mức này, nội tâm hắn càng thêm khó chịu.
Hắn đường đường là gia chủ của Thần Thánh Thế gia lại không thể trấn áp được một mao đầu tiểu tử.
Đường Long đứng trên bục, lạnh nhạt nhìn tất cả mọi người bên dưới sảnh, Thẩm Phi, Thẩm Việt...!cùng đám hậu bối của Thần Thánh Thế gia cũng không dám ngẩng đầu trực tiếp nhìn Đường Long, bọn hắn cúi đầu không biết đang nghĩ cái gì.
Thấy không có ai phụ họa Thẩm Hồng mà nói, Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng, Thẩm Hồng đều muốn châm ngòi mượn cớ ly khai, căn bản là không thể nào thực hiện được.
Nếu như đổi lại là Thần Thánh Thế gia trước kia thì rất có thanh thế đấy nhưng mà trải qua nhiều chuyện như vậy,thế lực của Thần Thánh Thế gia không còn như xưa nữa rồi.
Diệp Tu cùng Diệp Sóc hai người nhìn nhau cười cười.
Thẩm Hồng cánh tay nổi gân xanh, hắn dĩ nhiên sẽ không như vậy mà từ bỏ ý đồ, tiếp tục cao giọng nói ra.
- Nếu như hiện tại tất cả thế gia gia chủ đều ở đây, có một việc, ta nhất định phải nói, ta Thần Thánh Thế gia đối với Quang Huy Thành trung thành và tận tâm, thủ hộ Quang Huy Thành mấy trăm năm, suốt thời gian ấy người chết trận vô số kể nhưng mà gần đây nhất đã có một việc làm chúng ta ớn lạnh, Thành chủ đại nhân không biết tin lời ai gièm pha, đoạn thời gian gần nhất là tại mọi phương diện đều chèn ép Thần Thánh Thế gia ta, dẫn đến Thần Thánh Thế gia ta bị tổn thất vô cùng lớn.
Ta muốn mời Thành chủ đại nhân ra, ta muốn đích thân hỏi thăm, Thần Thánh Thế gia ta đến cùng đã làm sai điều gì? Phải chịu nhục nhiều như vậy?(Thẩm Hồng)
- Hậu bối của Thần Thánh thế gia ta, quả thật có chỗ quá đáng, đắc tội Đường Long công tử nhưng mà người trẻ tuổi, khó tránh khỏi sẽ có một ít mâu thuẫn nhưng xin Đường Long công tử có thể tha thứ bọn hắn, lão phu thay bọn hắn đối với Đường Long công tử bồi thường.(Thẩm Hồng)
Nghe được Thẩm Hồng nói Đường Long trong lòng cười lạnh không thôi, Thẩm Hồng rõ ràng là cố ý kích động mọi người, dắt mũi đám hậu bối, cố gắng làm mọi người hiểu lầm.
Nếu như hết thảy nguyên nhân, đều xuất phát từ hậu bối, Phong Tuyết Thế gia vì Đường Long nổi giận mà chèn ép Thần Thánh thế gia thì Phong Tuyết Thế gia hơi quá không rộng lượng rồi, bọn hậu bối tuổi còn trẻ có chút mâu thuẫn không phải là chuyện hiếm thấy, nếu như tất cả gia tộc đều động thủ thì Quang Huy Thành đã sớm loạn thành một đoàn.
Thẩm Hồng quả thực giảo hoạt, Diệp Tu cùng Diệp Sóc cười lạnh một tiếng nhưng mà không phát ra âm thanh, bọn hắn muốn nhìn xem Đường Long cuối cùng sẽ ứng phó như thế nào.
- Ta cùng Thẩm Việt và Thẩm Phi xác thật là có đụng chạm nhưng Diệp Tông đại nhân nếu như chỉ nghe ta nói mấy câu liền chèn ép Thần Thánh Thế gia thì thật sự cũng không thể tưởng tượng nổi.
Phong Tuyết Thế gia tại Quang Huy Thành từ trước đến nay xử sự công chính, đã bao giờ chèn ép qua những thế gia khác chưa?
Từng thế gia cao thủ đều nghị luận, chỉ vì mâu thuẫn giữa các hậu bối, Phong Tuyết Thế gia muốn đàn áp Thần Thánh Thế gia lý do này xác thực quá gượng ép.
Phong Tuyết Thế gia làm việc từ trước đến nay quang minh lỗi lạc.
- Mặt khác ta còn có nghi vấn chính là tại sao Thành chủ đại nhân còn chưa tới.
Có phải hay không các người đang cố ý che giấu điều gì,triệu tập chúng ta đến nơi đây, không lẽ còn có động cơ khác?(Thẩm Hồng)
- Như trước đó ta đã nói nhạc phụ đang torng quá trình đột phá chắc hẳn sẽ không lâu nữa đâu.
- Trước người của Thần Thánh thế gia ta đã từng gặp được Diệp Hàn công tử, lúc ấy Diệp Hàn công tử bị trọng thương đang chạy trốn, hắn nói Diệp Tông đại nhân bị người ám toán đã bỏ mình mà hắn cũng bị tấn công bất ngờ, thiếu chút nữa mất mạng, những kẻ đầu sỏ gây nên chuyện này, chính là kẻ thân cận nội tâm thâm hiểm giảo hoạt, có ý đồ liên thủ cướp lấy chức thành chủ.
Kính xin các vị gia chủ cùng nhau chủ trì công đạo.(Thẩm Hồng)
Thẩm Hồng vừa nói dứt lời thì toàn bộ yến hội cảm nhận được khí tức kinh khủng đè ép, tất cả cao thủ thế gia đều biết đây là Truyền Kỳ cấp cường giả mới có khí thế, bọn họ ban đầu vẫn bán tín bán nghi nhưng giờ đột nhiên có Truyền Kỳ cấp cường giả xuất hiện khiến cho họ tin tưởng.
Sắc mặt Thẩm Hồng trầm xuống, điều này khiến cho hắn những lời nói vừa rồi không có ý nghĩa chút nào.
Kỳ thật khí tức Truyền Kỳ cấp là do Thanh Tuyết trốn ở một góc thả ra, nàng cũng là hiểu ý của Đường Long nên phối hợp theo cậu.
Những người biết được sự thật, nghe được lời mà Thẩm Hồng nói lập tức trong nội tâm phẫn nộ không thôi, kẻ ám sát Diệp Tông chính là Diệp Hàn, không nghĩ tới Thẩm Hồng gia hỏa này vô liêm sỉ, cư nhiên mượn chuyện này đớp ngược lại một cái.
May là Đường Long trước đó phát hiện kịp thời đem chủy thủ tẩm độc hoán đổi đi cộng thêm cỗ khí tức Truyền Kỳ cấp vừa rồi khiến cho lời nói Thẩm Hồng trở nên vô hiệu.
- Thẩm huynh nói đùa, không biết người của Thẩm huynh gặp được Diệp Hàn khi nào, vừa nãy ta còn mới trong phủ thành chủ bái kiến Diệp Tông đại ca, Diệp Tông đại ca tinh thần phấn chấn lập tức muốn tấn cấp Truyền kỳ cảnh, ngươi rõ ràng nguyền rủa hắn chết, quả thực là dụng tâm kín đáo, Diệp Tông đại ca sắp tới đây rồi, ta cũng muốn xem một chút, ngươi sẽ giải thích như thế nào.(Hô Duyên Hùng)
Nhìn thấy Hô Duyên Hùng nói, những thế gia cao thủ, từng người một tuy rằng trong nội tâm họ còn có một chút nghi hoặc cùng bất an nhưng ít ra cũng thấy dễ chịu hơn một chút.
Hô Duyên Hùng là một trong những người Diệp Tông tín nhiệm nhất, đến Hô Duyên Hùng cũng nói dối thì thật vô lý.
- Thành chủ đại nhân tu vi vô cùng cao, trong Quang Huy Thành này, ngoại trừ Diệp Mặc đại nhân không có người nào địch lại, ta cũng không tin hắn sẽ bị người khác giết chết, nếu như không phải người thân cận nhất, làm sao có thể đắc thủ?(Thẩm Hồng)
Thẩm Hồng ngụ ý liền Hô Duyên Hùng cũng là một trong những kẻ đồng lõa.
Hô Duyên Hùng sắc mặt xanh mét, mắt hổ căm tức nhìn Thẩm Hồng, thế nhưng là hắn hiểu được hiện tại phải nhẫn nhịn, trước tiên phải ổn định lão hồ ly Thẩm Hồng này mới được.
Tính toán thời gian, Diệp Tông mang theo Phong Tuyết thế gia cao thủ, hẳn là giờ đang vây quét Hắc Ám Công Hội phân hội cùng Thần Thánh thế gia rồi.
Hiện tại chỉ cần giữ chân Thẩm Hồng, ổn định các thế gia những cao thủ là được rồi.
- Thẩm huynh thật sự là ngậm máu phun người.
Nếu Diệp Tông đại ca quả thực xảy ra vấn đề gì, trắng cũng có thể bị ngươi nói thành đen đấy, may mắn hắn không có xảy ra việc gì, nếu không chúng ta nói không chừng bị oan ức rồi.(Hô Duyên Hùng)
- Đã như vậy các ngươi còn không gọi Thành chủ đại nhân ra?(Thẩm Hồng)
- Đợi thời điểm đến, liền sẽ gặp nhau.
Thẩm Hồng gia chủ cần gì phải gấp gáp?
Đường Long sẽ không có khả năng nói ra Diệp Tông là bị Diệp Hàn ám sát nhưng bất thành, một khi những thế gia các gia chủ biết chỉ sợ lập tức sẽ loạn cả một đoàn, trước mặt thì yêu cầu gặp Diệp Tông, chính là cái bẫy của Thẩm Hồng.
- Thành chủ đại nhân chính là trụ cột của toàn bộ Quang Huy Thành, người chung quanh ám toán hắn? Thật sự là buồn cười, ám toán Thành chủ đại nhân, có lợi ích gì? Nếu Thành chủ đại nhân thật sự xảy ra vấn đề gì, Diệp Mặc gia gia trở về, hung thủ nhất định chết không có chỗ chôn.
- Hừ, ở đây thì ai mà biết được, nói không chừng các ngươi đã sớm cấu kết với Hắc Ám Công Hội.(Thẩm Hồng)
Thẩm Hồng vẫn giữ lý lẽ như cũ quyết không buông, dù sao hắn chỉ có thể buông tay đánh cược một lần.
- Thẩm Hồng gia chủ đã muốn gặp Thành chủ đại nhân chi bằng gặp trước một người thế nào?
- Người nào?(Thẩm Hồng)
Thẩm Hồng không tin Đường Long có thể dẫn ra người khác đem trọng tâm vấn đề dời đi nhưng khi hắn nhìn Thẩm Minh bị người giải đi thì sắc mặt kinh hãi.
- Thẩm Minh.(Thẩm Hồng)
- Đúng vậy, đúng là Thẩm Minh Chấp sự trưởng lão Thần Thánh Thế gia.
- Trước đó vài ngày Thẩm Minh phạm phải sai lầm lớn, dám đem tiền của Thần Thánh thế gia đi đánh bạc, thua mấy ức Yêu Linh Tệ, người này đã bị ta trục xuất khỏi Thần Thánh thế gia rồi.
Không nghĩ tới Đường Long công tử cư nhiên lại bắt Thẩm Minh, Đường Long công tử không lẽ muốn mượn miệng Thẩm Minh công kích Thần Thánh Thế gia ta.
Ta Thần Thánh thế gia tại Quang Huy Thành sừng sững trăm năm, như thế nào lại có thể để cho ngươi một hoàng mao tiểu tử vu oan.(Thẩm Hồng)
- Haha, Thẩm Hồng gia chủ thật sự là có tài ăn nói, có thể đổi trắng thành đen đấy, thật là làm cho người ta không nghĩ ra được cách phản bác.
Đường Long căn bản là không bối rối trước phản ứng của Thẩm Hồng, điều này khiến cho Thẩm Hồng nghi hoặc nhíu lông mày.
- Thẩm Hồng gia chủ có biết Thánh Linh Bí Điển chương thứ ba bí kĩ thứ sáu Luyện Hồn Chi Pháp?
Luyện Hồn Chi Pháp này là phương pháp tra tấn bức cung hữu hiệu nhất, có thể trực tiếp đem linh hồn của con người, kéo ra khỏi thể xác, lúc này hồn phách không có bất cứ ý thức, lời nói tất nhiên đều là sự thật.
Nghe được lời mà Đường Long nói, Thẩm Hồng cũng hơi hơi biến sắc.
- Ta dĩ nhiên cũng biết Luyện Hồn Chi Pháp, thế gian này người nắm giữ môn độc âm công pháp cấp độ ấy, chỉ sợ không có bao nhiêu, ý định của Đường Long công tử chắc khó thành.(Thẩm Hồng)
Thánh Linh Bí Điển là Bảo điển lưu truyền nhiều bí pháp nhất, Luyện Hồn Chi Pháp tuy rằng rất nhiều người đều nghe nói qua nhưng biết sử dụng cũng không có mấy, môn pháp bậc thấp này Đường Long dĩ nhiên không thể không biết, hơn nữa hắn trước mắt đã Hắc Kim cấp tu vi cũng đủ xuất hồn Thẩm Minh ra.
- Luyện hồn chi pháp này, lão phu ngược lại có biết chút chút có thể giúp Đường Long công tử một tay.(Diệp Sóc)
- Làm phiền Diệp Sóc trưởng lão rồi.
Dẫn Thẩm Minh lên đây.
Nghe được lời Diệp Sóc nói, Thẩm Hồng sắc mặt liền đổi, Diệp Sóc thân phận thần bí, người khác không biết Diệp Sóc nhưng hắn lại biết Diệp Sóc chuyên môn phụ trách thu thập tình báo cho Phong Tuyết Thế gia.
Ám sát, tra tấn, bức cung, linh tinh công tác, là người không nên dây dưa.
- Gia chủ cứu mạng, ta Thẩm Minh vì Thần Thánh Thế gia trung thành và tận tâm, kính xin gia chủ cứu ta một mạng.(Thẩm Minh)
- Phong Tuyết Thế gia làm như vậy, không khỏi cũng quá tàn độc đi.
Thẩm Minh này tốt xấu gì cũng đã ở Thần Thánh Thế gia ta nhiều năm như vậy, dù đã bị trục xuất khỏi Thần Thánh Thế gia ta cũng không cho phép bất kì kẻ nào lăng nhục với hắn.(Thẩm Hồng)
- Thẩm Hồng gia chủ thật sự là người vĩ đại.
Dù sao Thẩm Minh cũng là Thần Thánh Thế gia gia thần, chúng ta cảm giác làm như vậy cũng không dễ chịu gì.
Đem một người khác dẫn tới.
Người bị dẫn tới tiếp theo là Vân Hoa Chấp sự, hắn chính là người phụ trách liên lạc giữa Thần Thánh Thế gia và Hắc Ám Công Hội.
- Người này gọi là Vân Hoa Chấp sự của Hắc Ám công hội, phụ trách việc liên lạc với Thần Thánh Thế gia.
- Đối với Thẩm Minh trưởng lão sử dụng Luyện Hồn Chi Pháp, chúng ta cũng không đành lòng.
Thế nhưng đối với Hắc Ám công hội Vân Hoa chấp sự dùng Luyện Hồn Chi Pháp,vậy thì Thẩm Hồng gia chủ liền sẽ không có ý kiến gì.
- Đương nhiên là không có ý kiến gì.(Thẩm Hồng)
- Diệp Sóc trưởng lão làm phiền ngài rồi.
- Giao cho ta đi.(Diệp Sóc)
Thẩm Hồng lạnh lùng cười nói, nhìn thoáng qua Vân Hoa chấp sự đang bị buộc chặt kín mít, tay phải kết ấn thật nhanh.Loại người giống như Vân Hoa chấp này, nếu lưu trữ với hắn mà nói chính là một mối họa.
Thẩm Hồng thi triển Linh Hồn Xiềng Xích định giết chết Vân Hoa nhưng hắn chờ không thấy Vân Hoa có chút phản ứng nào mà Diệp Sóc cũng động thủ thi triển Luyện Hồn Chi Pháp đối với Vân Hoa.
Thẩm Hồng kinh hãi bí mật làm vậy cách thôi động Linh Hồn Xiềng Xích nhưng vẫn không có tác dụng, trong đại sảng không ai chú ý tới động tác của Thẩm Hồng có điều là Đường Long chú ý kỹ cành, khóe miệng của hắn nhất câu, hắn là biết đến Hắc Ám Công Hội là sẽ đối với mỗi thành viên thi triển Linh Hồn Xiếng Xích nên hắn đã bí mật loại bỏ Linh Hồn Xiếng Xích khỏi linh hồn Vân Hoa.
Diệp Sóc cũng là thành cong thi triển Luyện Hồn Chi Pháp đối với Vân Hoa, theo bàn tay Diệp Sóc rời khỏi đỉnh đầu Vân Hoa thì đôi mắt Vân Hoa không có tiêu cự mà phía trên trôi nổi linh hồn của hắn.
Chứng kiến một màn này thì Thẩm Hồng biến sắc muốn lao lên nhưng nhận ra có vài ánh mắt nhìn chăm chú hắn liền cưỡng ép dừng thân hình của mình lại.
- Nói cho chúng ta biết quan hệ giữa Thần Thánh Thế gia và Hắc Ám Công hội.
Vân Hoa linh hồn liên mở miệng nói ra hết những năm nay hợp tác giữa Thần Thánh Thế gia và Hắc Ám Công Hội, sự thật bị phơi bày các thế gia gia chủ dần cách xa Thần Thánh Thế gia bắt đầu đề phòng thậm chí có người lấy ra vũ khí cầm trong tay.
- Điều đó là vu khống, trước đây Thần Thánh Thế gia từng đắc tội Hắc Ám Công Hội nên giờ Vân Hoa mới vu oan giá họa cho chúng ta.(Thẩm Hồng)
Thẩm Hồng vẫn là không chịu nhận việc Thần Thánh Thế gia và Hắc Ám Công Hội cấu kết nhanh mà đổ tội lên đầu Hắc Ám Công Hội, hiển nhiên điều này càng tăng thêm sự hoài nghi.
Đường Long cũng là không trông cậy vào Vân Hoa có thể vạch mặt Thần Thánh Thế gia, điều hắn muốn là sự hoài nghi của các thế gia gia chủ mà thôi.
Hiện tại trước tiên phải kéo dài thời gian, nếu trực tiếp vạch trần Thần Thánh Thế gia thì Thần Thánh Thế gia tất nhiên sẽ chọn cá chết lưới rách quyết tử một phen, một khi khai chiến nơi này không biết chết bao nhiêu người.
Nếu có thể trì hoãn đến khi Diệp Tông dọn dẹp xong Hắc Ám công hội phân hội cùng Thần Thánh Thế gia tổng bộ trở về, thì không còn gì tốt hơn.
Thẩm Hồng cho rằng Phong Tuyết Thế gia hình như vẫn chưa thu thập chứng cứ đủ mạnh, về phần Thẩm Minh, hắn muốn loại bỏ Thẩm Minh lúc nào cũng được, Vân Hoa có thể tìm vài lý do để cho qua, thế nhưng Thẩm Hồng có chút buồn bực là các thế gia gia chủ kia hiện tại đều đối với hắn đề phòng, dù cho Phong Tuyết v gia không thể tìm được chứng cớ mạnh mẽ đủ để chứng minh Thần Thánh Thế gia làm phản nhưng chỉ cần Phong Tuyết Thế gia xác nhận Thần Thánh Thế gia tạo phản, các thế gia kia ít nhất sẽ có bảy tám phần tin.
Thần Thánh Thế gia
Khi Ám Tuyết phá vỡ đại trận thì Diệp Tông mang theo một nhóm người trên lưng ngựa đánh vào bên trong đại điện.
Thần Thánh Thế gia ba Hắc Kim cấp Thái Thượng trưởng lão đồng thời xuất thủ, công kích đến hướng Diệp Tông.
- Thành chủ đại nhân, Thần Thánh Thế chúng ta gia phạm vào tội gì khiến ngài khổ tâm lớn đên như vậy đến tiêu diệt Thần Thánh Thế gia ta? Chúng ta yêu cầu Diệp Mặc đại nhân đến để cho chúng ta đòi lại công đạo.(Thẩm Húc)
- Thần Thánh Thế gia cấu kết Hắc Ám công hội, phản bội Quang Huy Thành, tất cả các ngươi đều đáng chết.
Nếu các ngươi bó tay chịu trói, ta có lẽ còn có thể cho các ngươi một con đường sống, nếu các ngươi tiếp tục ngoan cố chống lại đừng trách ta không khách khí.(Diệp Tông)
Nghe được lời Diệp Tông nói, ba Thái Thượng trưởng lão nhìn nhau, tất cả đều im lặng không lên tiếng đồng thời ra tay công hướng Diệp Tông.
Thấy ba Thần Thánh thế gia Thái Thượng trưởng lão hành động như vậy, Diệp Tông làm sao lại không biết, ba Thần Thánh Thế gia Thái Thượng trưởng lão đã chuẩn bị tinh thần một là sống hai là chết.
Diệp Tông rống giận một tiếng dung hợp Phong Tuyết Cự Viên đón đánh, bên cạnh Diệp Tông là năm Võ giả Hắc Kim cấp thị vệ cũng hướng đến bao vây xung quanh ba Thái Thượng trưởng lão.
Khi ba thái thượng trưởng lão Thần Thánh Thế gia đang tập trung vào Diệp Tông thì Ám Tuyết lặng lẽ xuất hiện sau lưng ba người, đúng lúc này có hai vị thái thượng trưởng lão cảm thấy không đúng xoay người đón đỡ, một người phản ứng chậm bị Ám Tuyết trọng thương.
- Phong Tuyết Thế gia nếu đã không tín nhiệm Thần Thánh Thế gia ta, Thần Thánh Thế gia ta lưu lại chỗ này còn có ý nghĩa gì, chúng ta đi.(Thẩm Hồng)
Thẩm Hồng vỗ bàn một cái, quát lạnh một tiếng nói, lập tức đứng dậy.
Thần Thánh Thế gia mấy trăm người đang ngồi toàn bộ đều đứng lên, thình linh giọng Diệp Tu vang lên.
- Thẩm Hồng gia chủ, thành chủ trước đã nói với chúng ta, lần này tụ hội chính là liên quan đến an nguy đại sự của Quang Huy Thành, nếu là có người không đến tham gia hoặc là muốn ly khai đều là phản loạn.(Diệp Tu)
Không nghĩ tới Diệp Tu quả quyết như thế, chung quanh toàn bộ các thế gia cao thủ, tất cả ánh mắt đều tụ lại ở trên đám người Thẩm Hồng.
Ai cũng đều có thể cảm giác được, bầu không khí này giương cung bạt kiếm, bọn họ đều rất nghi hoặc, tình thế sẽ phát triển như thế nào, chẳng lẽ Phong Tuyết Thế gia thật muốn xử lý Thần Thánh Thế gia.
- Nếu là Diệp Tông thành chủ khiến chúng