Đường Long cũng là bỏ ra nhiều thời gian chỉ điểm Nạp Lan Yên Nhiên luyện tập Huyền giai Sơ cấp – Lôi Bức Thiên Dực và Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Động.
Đường Long trước đó đã tu luyện bộ Đấu Kỹ Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Động cùng với tư chất của cậu đã đem bộ Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Động tu luyện đến lô hỏa thuần thanh.
Đường Long dùng phương pháp của riêng mình quán thông cho Nạp Lan Yên Nhiên toàn bộ lĩnh ngộ của cậu đối với Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Động cách vận dụng.
Về phần Huyền giai Sơ cấp – Lôi Bức Thiên Dực thì Đường Long trực tiếp sáng tạo ra một không gian tràn đầy lôi điện rồi đưa Nạp Lan Yên Nhiên vào trong để tu luyện.
Nạp Lan Yên Nhiên tu luyện Huyền giai Sơ cấp – Lôi Bức Thiên Dực đạt đến tạo nghệ cực cao, nàng cũng triển lộ ra thiên phú tu luyện của mình.
Ước định ba năm giữa Tiêu Viêm và Nạp Lan Yên Nhiên sắp tới gần nên Vân Lam Tông liền có đại động tác, điều này làm cho Gia Mã Hoàng Thất đề cao tinh thần cùng cảnh giác không thôi.
Vân Lam Tông ở Gia Mã Đế Quốc có thế lực cường đại.
Mỗi một thế hệ truyền thừa thay thế không hề bị gián đoạn đã khiến cho Tông phái rất cổ xưa này sừng sững đứng ở trên đỉnh tại Gia Mã Đế Quốc.
Nếu không vì các phe phái trong Tông giáo không thể lấy đi quyền khống chế của Hoàng đế thì chỉ sợ trong một vài lần thay đổi Hoàng triều tại đế quốc.
Vân Lam Tông có thể kiểm soát hoàn toàn Gia Mã Đế Quốc.
Vì nguyên nhân này cho nên Gia Mã Đế Quốc đều đối với con quái vật khổng lồ gần gũi trong gang tấc này cực kỳ kiêng kị.
Vân Lam Tông được xây dựng ở phía trên Vân Lam Sơn mà Vân Lam Sơn lại cách Đế đô vẻn vẹn có mấy chục dặm lộ trình.
Hai cái ở gần kề lại như xa cách, giống như hai con quái vật lớn đối địch với nhau.
Tuy rằng vì ngày này Tiêu Viêm đã chờ đợi ba năm thời gian nhưng hắn cũng không có sử dụng Tử Vân Dực vội vã chạy đi.
Ngược lại là không nhanh không chậm diễu hành các bước.
Hướng tầm mắt về tận chỗ ngọn núi tuyết trắng, vươn thẳng chọc vào trong đám mây mà bước đi, Một kiện Hắc bào và thân vác cự xích.
Đối với hành động của Tiêu Viêm thì Đường Long ở trên Tông chủ phong quan sát hết thảy, Đường Long đối với hành động của Tiêu Viêm liền phản cảm không thôi, ước định ba năm mà làm giống như đi chơi.
Tiêu Viêm trải qua đoạn thời gian thất bại dưới tay Đường Long ở Hắc Ấn Thành ngoại thành bị Dược Trần đề tỉnh mới vực dậy.
Hắn cũng là tu vi đại tăng, hắn tu vi cũng là tăng lên Ngũ tinh Đấu Vương, theo hắn nghĩ thì Nạp Lan Yên Nhiên trong thời gian ba năm cũng không có tăng lên bao nhiêu cùng lắm là Đấu Hoàng tầng thứ là ngang hàng với mình mà thôi.
Tiêu Viêm không biết rằng Nạp Lan Yên Nhiên tu vi không phải Đấu Hoàng tầng thứ mà là Đấu Tông hơn nữa là Lục tinh Đấu Tông.
Tiêu Viêm tới dưới chân Vân Lam Sơn, trong tầm mắt của hắn là dài đằng đẳng tận cùng bậc thềm đá.
Phía sau lớp mây mù lượn lờ là quảng trường vĩ đại.
Quảng trường hoàn toàn do tảng đá cùng một màu sắc trải liền mà thành lộ ra một vẻ rất cổ xưa.
Ở vị trí trung ương quảng trường, có một tấm bia đá thật lớn sừng sững dựng đứng.
Phía trên Tấm bia đá.
Ghi lại tên tuổi các vị Tông chủ nhiệm kỳ trước của Vân Lam Tông, cùng với những người có công trạng lớn lao đối với Tông phái.
Nhìn chung quanh quảng trường.
Lúc này đây ở phía trên uớc chừng mỗi người gần kề đều ngồi xếp bằng trong đó.
Những người này hợp thành hình bán nguyệt, bọn họ không có một tiền lệ nào.
Toàn bộ quần áo trên người đều cùng sắc màu xanh nhạt.
Ở chỗ cổ tay áo, áng mây trường kiếm theo gió phiêu lãng giống như một loại đồ vật sống động mơ hồ ẩn chứa một chút kiếm ý sát phạt.
Tiêu Viêm thấy vậy nở nụ cười khinh thường bước từng bước lên bậc thang hướng quảng trường mà đi.
Trong nguyên tác, Tiêu Viêm là bị đám đệ tử Vân Lam Tông làm khó dễ mục đích là tiêu hao Đấu Khí của Tiêu Viêm, Tiêu Viêm đối với điều này không ngại chút nào mà đại triển thần uy.
Lần này, những đệ tử của Vân Lam Tông đạt được mệnh lệnh của Vân Vận không cần làm khó Tiêu Viêm mà thả hắn đi lên, đây cũng là ý của Đường Long.
Dù Tiêu Viêm có tăng lên thực lực nhanh chóng cùng yêu nghiệt cỡ nào cũng không phải đối thủ của Nạp Lan Yên Nhiên được.
Tiêu Viêm khi đạp vào trong quản trường thấy được một người dáng mỏng manh chiếm một vị trí tại thềm đá.
Trên thân thể nữ tử mặc quần áo màu thiên thanh, đôi mắt đang khép hờ.
Gió nhẹ đưa đến làm Y bào kề sát thân thể mềm mại lộ ra những đường cong hoàn mỹ của dáng người nàng.
Cái gương soi bằng đồng dời về phía nữ tử kia bày ra yên tĩnh lạnh nhạt hai má mỹ lệ, rõ ràng đó là Nạp Lan Yên Nhiên.
Tiêu Viêm và Nạp Lan Yên Nhiên đứng lập nhau mà đứng, không ai nhường ai cả mà giao phong về mặt khí thế.
Đường Long thấy Tiêu Viêm tính dùng khí thế làm suy yếu Nạp Lan Yên Nhiên khí thế thì trên người âm thầm bộc ra Haoshoku Haki hướng Tiêu Viêm đè tới làm cho Dược Trần ở trong giới chỉ rùng mình không thôi.
Ở giữa sân, vô số Vân Lam Tông đệ tử đều là ánh mắt với nhiều cảm xúc khác nhau nhìn về phía thềm đá chỗ Hắc bào Tiêu Viêm.
Đối với người trẻ tuổi tên là Tiêu Viêm này, bọn họ cũng không cảm thấy xa lạ gì, mối quan hệ ngọt ngào của hắn cùng với Nạp Lan Yên Nhiên khiến cho hắn trở thành chủ đề đàm tiếu thường ngày ưa thích của rất nhiều đệ tử Vân Lam Tông.
Đương nhiên, mỗi khi nhắc tới cái tên này thì đại đa số mọi người đều mang theo một chút rất khinh thường cùng châm chọc.
Một cái tiểu Gia tộc lại muốn phải lấy một người là tông chủ kế nhiệm của Vân Lam Tông, giống như một cô công chúa cao quý chính là Nạp Lan Yên Nhiên.
Cái này ở trong mắt bọn họ không thể nghi ngờ đúng là có vẻ không biết tự lượng sức mình.
Đặc biệt là vụ ước hẹn ba năm ấy ở tại Tông nội sau khi lưu hành lan rộng thì loại giọng châm chọc này càng thêm tỏ ra nồng đậm hơn rất nhiều.
Với tư cách Thiếu Tông Chủ Vân Lam Tông cao quý nên khó mà trèo cao kết thân được, vô số Vân Lam đệ tử coi người đó là Nữ Thần ở trong lòng mình.
Thường ngày gặp mặt từ đầu đến cuối có đối mặt thì nàng vẫn duy trì bày ra hai má lạnh nhạt đẹp đẽ xuất trần, bất luận người nào hy vọng tiến thêm một bước tiếp xúc, đều phải đem lấy thất bại mà về, dù sao người ta cũng là danh hoa đã có chủ hơn nữa mạnh phi thường.
Nạp Lan Yên Nhiên đôi mắt sáng gắt gao nhìn chăm chú lên thân thể gã thanh niên ở cách đó không xa hơi lộ rõ vẻ đơn bạc, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt tuấn tú nọ.
Tại ở đó, nàng có thể mơ hồ nhận rõ hình dáng thiếu niên trước đây.
Chỉ bất quá, ba năm tuế nguyệt phai mờ đi không còn vẻ thiếu niên non nớt và ấu trĩ.
Hiện tại thanh niên phía trước mặt, lại tiếp tục tái hiện thiên tài Tiêu Gia năm đó, trong đại sảnh đột nhiên bạo phát một cổ phong mang nhuệ khí.
- Quả nhiên, ngươi đã thay đổi rất nhiều như những gì mà lão công nói.(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Nạp Lan gia – Nạp Lan Yên Nhiên.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Đến đây quan chiến không chỉ có những kẻ có máu mặt ở Gia Mã Đế Quốc mà có cả Gia Mã Hoàng Thất cũng đến, ngoài ra Tổng bộ Luyện Dược Sư – Pháp Mã cũng đích thân đến quan chiến.
- Tiêu gia – Tiêu Viêm.(Tiêu Viêm)
Đường Long cũng là từ chỗ ngồi của mình đứng lên nhìn Vân Vận một cái rồi phi thân rơi xuống quảng trường, Vân Lăng tính đứng ra làm trọng tài thấy Đường Long xuất hiện cũng thức thời ngồi xuống.
- Trận đấu này sẽ do ta làm trọng tài.
Cả hai không có ý kiến gì?
- Không thành vấn đề.(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Sống chết là do mệnh trời.(Tiêu Viêm)
Đối với Tiêu Viêm ngạo mạn thì những đệ tử Vân Lam Tông ầm ĩ lên, Đường Long lắc đầu khi nghe Tiêu Viêm nói những lời đó.
- Hi vọng đến lúc đó ngươi còn mạnh miệng được.
- Quy tắc rất đơn giản, cả hai tỷ thí với nhau, không được phép dùng ngoại lực can thiệp nếu không ta sẽ ra tay can dự vào.
Được phép dùng Đan dược khôi phục Đấu Khí của bản thân nhưng không được dùng Đan dược cấm.
Tiêu Viêm sắc mặt hắc như đáy nồi, quy định mà Đường Long đặt ra đã triệt hạ vài lá bài tẩy của mình, hắn cũng tính nếu như mình đánh không lại Nạp Lan Yên Nhiên có thể nhờ Dược Trần phụ thân đề thăng tu vi mình lên, nếu có bị hỏi cũng đổ lỗi cho mình có được Bí pháp tăng cao tu vi trong thời gian ngắn.
Tiêu Viêm thần sắc bình tĩnh nhìn chăm chú Nạp Lan Yên Nhiên.
- Ba năm chi ước, ta tới đúng hẹn.
Hôm nay, giải quyết mọi ân oán trong quá khứ đi, năm đó ngươi cấp cho Tiêu Gia điều sỉ nhục.
Hôm nay ta trả lại báo đáp.(Tiêu Viêm)
- Cứ việc nhào vô.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Tiêu Viêm gỡ xuống trên lưng Huyền Trọng Xích nắm trong tay chỉa về phía Nạp Lan Yên Nhiên, Nạp Lan Yên Nhiên cũng rút bên eo trường kiếm chỉa về phía Tiêu Viêm.
- Tiểu tử, cẩn thận một chút.
Thanh kiếm đó là của tên kia cho cô nàng trước mặt mượn dùng.(Dược Trần)
Tiêu Viêm không phát hiện ra nhưng không đại biểu Dược Trần không phát hiện, hắn cũng lên tiếng cảnh báo cho Tiêu Viêm biết, Tiêu Viêm nghe vậy không có lên tiếng mà ngưng trọng nhìn thanh kiếm trong tay Nạp Lan Yên Nhiên.
Hắn cũng không tiện nói gì dù sao Huyền Trọng Xích trong tay hắn cũng do Dược Trần đưa cho mình.
- Chuyện hôn nhân đại sự, phải tự mình ta làm chủ cho dù bây giờ ba năm đã trôi qua nhưng đối với ngươi ta không thừa nhận năm đó đã làm gì sai cả.
Ta có quyền lựa chọn số phận của chính mình, có lẽ tại trong lúc lựa chọn bởi vì một số cách cư xử không đúng.
nhưng nếu thời gian có quay ngược trở lại, ta nghĩ ta vẫn như cũ hài lòng với lựa chọn như vậy.(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Cư xử không đúng? Một câu nói nhẹ nhàng thoải mái cư xử không thỏa đáng là muốn trốn tránh thái độ ngang ngược vậy sao? Điều này nghe ra có vẻ quá đơn giản nhỉ?(Tiêu Viêm)
- Không cần nhiều lời, đánh đi.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Nạp Lan Yên Nhiên vừa dứt lời thì trên người Đấu Khí vận chuyển, Tiêu Viêm cũng vận chuyển Đấu Khí của mình, chứng kiến Đấu Khí hùng hậu của Tiêu Viêm thì Nạp Lan Yên Nhiên không có bao nhiêu kinh ngạc nhưng Cát Diệp năm đó theo Nạp Lan Yên Nhiên tới Tiêu gia từ hôn là chấn kinh, năm đó thiếu niên bị hắn khinh thường giờ thực lực vượt xa mình.
Nạp Lan Yên Nhiên ngọc thủ nắm chặt Nguyên Thiên Kiếm.
Thanh sắc tiểu phong quyển ở trên thân kiếm quay cuồng phiêu đãng.
Bên trong phong quyển, phong nhận sắc bén co duỗi phun hiện.
Ngẫu nhiên mãnh liệt mà đột ngột phát ra, tại trên phiến đá màu xanh cứng rắn, tạo thành một vết cắt không cạn không sâu.
Thân kiếm từng bước di chuyển lên, trỏ về hướng Tiêu Viêm nơi xa xa.
Kiếm phong sắc bén do ánh dương quang phản chiếu.
Tiêu Viêm dẫn đầu phá vỡ thế gằng co, Huyền Trọng Xích huy động, thân thể đột nhiên hóa thành một cái bóng hung hăng hướng về Nạp Lan Yên Nhiên mà liều lĩnh xông tới.
- Chiến đi! Nạp Lan Yên Nhiên! Ba năm kết thúc đi!(Tiêu Viêm)
Tiêu Viêm tay cầm Huyền Trọng Xích rót vào đại lượng Đấu Khí rồi chân dẫm lên mặt đất phi người lên cao trụy lạc về phía Nạp Lan Yên Nhiên
- Diễm Phân Phệ Lãnh Xích.(Tiêu Viêm)
Diễm phân Phệ Lãnh Xích là Địa giai Đấu Kỹ mà Dược Trần dạy cho Tiêu Viêm, nó có lực sát thương rất lốn kết hợp thêm độ nặng của kiếm càng khiến cho uy lực của nó càng kinh khủng.
Nó được xếp hàng vài Địa giai Trung cấp Đấu Kỹ.
- Tam Phong Hỏa Kiếm.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Nạp Lan Yên Nhiên cầm Nguyên Thiên Kiếm rót vào Đấu Khí của mình vung lên, theo đó thì hai hư ảnh kiếm khí bay tới va vào Huyền Trọng Xích mà một hư ảnh kiếm khí đánh úp về phía Tiêu Viêm.
Tiêu Viêm thấy vậy liền nghiêng người né tránh cũng đại biểu cho hắn mất cơ hội một đòn trọng thương Nạp Lan Yên Nhiên.
- Đáng tiếc nhỉ, Tiêu Viêm?(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Đừng vội đắc ý.(Tiêu Viêm)
Nạp Lan Yên Nhiên cũng bắt đầu động thân của mình, nàng dựa vào Thân Pháp Đấu Kỹ lẻn tới gần Tiêu Viêm, Nguyên Thiên Kiếm rạch phá không khí hướng cổ Tiêu Viêm chém tới.
Đinh
Lưỡi kiếm thẳng tắp chém ngang tới phía trên thân Huyền Trọng Xích, ở thân Huyền Trọng Xích bị Nguyên Thiên Kiếm chém ra hỏa hoa.
Nạp Lan Yên Nhiên nhân lúc gần người Tiêu Viêm, bàn tay hóa thành thủ chưởng đập về phía lồng ngực của Tiêu Viêm.
Tiêu Viêm phản ứng cấp tốc đưa tay tới trước ngực vận lên Đấu Khí.
Bành
Tiêu Viêm rên lên một tiếng bay ngược ra ngoài, khóe miệng của hắn có máu tươi chảy ra.
Nạp Lan Yên Nhiên đắc thế không tha người, nàng lại vận dụng Thân pháp Đấu Kỹ cùng với đó Nguyên Thiên Kiếm trên tay nàng cấp tốc run rẩy mà mỗi khi di động liền lưu lại kiếm ảnh.
- Phong Linh Phân Hình Kiếm.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Phong Linh Phân Hình Kiếm là Huyền giai Trung cấp Đấu Kỹ, nó cũng là cao giai Đấu Kỹ kiếm chiêu được đặt trong Tàng Thư Các ở Vân Lam Tông.
Nạp Lan Yên Nhiên chỉ mất một năm đã đem Phong Linh Phân Hình Kiếm tu luyện tới mức phân ra năm đạo kiếm hình, dưới sự chỉ dẫn của Đường Long lại có tiến bộ vượt bậc tăng lên đến phân ra mười đạo kiếm hình.
Huyền Trọng Xích cắm xuyên vào mặt đất, Tiêu Viêm ngẩng đầu đôi đồng tử co lại nhìn vào Nguyên Thiên Kiếm Nạp Lan Yên Nhiên đang di động chậm rãi mà lại xuất hiện vài đạo năng lượng tàn ảnh.
Dựa vào năng lực cảm ứng sắc khí, hắn có thể nhận thấy được vài đạo tàn ảnh bên trong ngầm chứa lực lượng hùng mạnh.
Bàn tay nắm chặt chuôi thước Huyền Trọng Xích.
Tiêu Viêm đem bàn chân thong thả trên mặt đất xoay nửa vòng liền đạp thật mạnh.
Âm thanh năng lượng nổ vang.
Ở trong bàn chân, mãnh liệt mà đột ngột dựng lên.
Lôi kéo vượt quá giới hạn toàn bộ tầm mắt tại quãng trường.
Tiêu Viêm nhờ vào phản lực năng lượng nổ mạnh, thân thể đột nhiên nhằm vào Nạp Lan Yên Nhiên ở giữa không trung mà hung bạo xông lên, ở trên Huyền Trọng Xích thanh sắc Đấu khí cuộn trào mãnh liệt vượt ra ngoài.
Nhè nhẹ ngọn lửa quỷ dị quấn quanh chẳng qua do Thanh sắc Đấu khí che lấp đi.
Nếu không cẩn thận xem kỹ cũng khó có thể phát hiện được.
- Vận dụng Dị Hỏa sao?(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Phong Linh Huyễn Ảnh.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Tiêu Viêm kéo theo Huyền Trọng Xích bám vào Dị Hỏa – Cốt Linh Lãnh Hỏa đập vào người của Nạp Lan Yên Nhiên, thấy một màn này thì những đệ tử Vân Lam Tông đứng dậy tức giận không thôi, một chiêu vừa rồi của Tiêu Viêm đánh vào người Nạp Lan Yên Nhiên không chết cũng tàn phế.
- Tiểu tử cận thận,