Đường Long trôi nổi giữa không trung đứng đối mặt với Vân Sơn, Vân Sơn thấy được Đường Long không cần Đấu Khí Hóa Dực mà chân đạp hư không thì kinh hãi.
- Phu quân, để ta tới chiếu cố hắn đi.(Thải Lân)
Thải Lân từ chỗ ngồi đứng dậy phi thân lên đứng sóng vai với Đường Long.
Thải Lân đăng tràng làm kinh hãi toàn trường.
- Medusa Nữ vương? Nàng chẳng phải biến mất ở đoạn thời gian trước sao?(Cổ Hà)
Cổ Hà sắc mặt âm trầm nhìn bóng hình đứng bên cạnh Thải Lân, hắn dám khẳng định lần đó tấn cấp chính Đường Long là người đã đem Thải Lân đi.
- Xem ra cũng không phải là thất bại rồi mà là ở lúc tấn cấp đó hẳn là bị hắn thần không hay quỷ không biết mang đi mất làm cho mọi người không biết đường nào mà tìm? Nữ nhân này nếu mà đến đây đột nhiên nổi cơn hứng thú muốn giết người thì đến gà chó cũng khó thoát, thật là phiền toái.
Con ả này thật là tốt vận, dĩ nhiên còn có thể sống đến bây giờ.(Cổ Hà)
Thải Lân cảm nhận được ác ý từ trên người Cổ Hà liền liếc mắt nhìn sang, Cổ Hà cảm giác được mình bị một con mãng thú nhìn chằm chằm vào vậy.
Ngay bên cạnh Cổ Hà, một bên Nạp Lan Kiệt cùng Mộc Thần cả đám người đều là giương mắt trông về phía vị Mỹ đỗ toa nữ vương hung danh lẫm lẫm, bọn họ đồng dạng là không dám xuất ra một tiếng động nào y hệt như câm lặng.
- Medusa Nữ vương? Thật không nghĩ tới, ngươi dĩ nhiên là cổ quái đại xà tung hoành ở Sa mạc Tháp Qua Nhĩ, khó trách ta có chút cảm giác đánh giá không đúng.(Vân Sơn)
Bàn tay nhẹ nhàng chấn động, một cổ năng lượng rung động trong chưởng tâm khuếch tán ra ngoài rồi Vân Sơn mượn thế thân thể lui ra phía sau vài bước, trên khuôn mặt luôn thản nhiên của lão lần đầu tiên xuất hiện chút ngưng trọng.
Vân Sơn có chút khiêng kỵ nhìn lấy Thải Lân, hắn tuy là Đấu Tông nhưng mà vẫn cảm nhận được cường đại áp lực từ trên người Thải Lân.
- Đường Long, ngươi dám mang Medusa Nữ vương vào Vân Lam Tông.
Ngươi đây là có ý gì?(Vân Lăng)
Vân Lăng chức vụ trong Vân Lam Tông là Đại trưởng lão thời điểm này đột nhiên nhảy ra chỉ thẳng mặt Đường Long trách mắng.
Đứng ở một bên quan sát thấy cảnh này thì Vân Vận đập tay lên trán thở dài, Vân Sơn cũng là nhíu mày nhìn Vân Lăng.
Ở thời điểm này ai nhảy ra gây sự trước đều bị giết chết, hiển nhiên thời điểm này Vân Lăng nhảy ra là ỷ vào có Vân Sơn ở đây nên Đường Long cùng những người khác sẽ không mang động nhưng mà hắn đánh giá sai thực lực của Vân Sơn.
Ở đây, trừ ba người Đường Long chính bản thân mình và Thải Lân với Lâm Linh Tú thì những người khác đủ để miễn sát toàn bộ trưởng lão và đệ tử Vân Lam Tông.
- Như Lai Thần Chưởng.
Kim sắc chưởng ấn bay ra từ lòng bàn tay của Đường Long rơi đập về phía vị trí của Vân Lăng.
- Ngươi dám trước mặt ta giết người?(Vân Sơn)
Vân Sơn đỏ mắt lên, hắn không ngờ một tiểu tử trước mặt mình giết người Vân Lam Tông.
Vân Sơn trực tiếp đưa tay nhất chỉ, có Đấu Khí hóa thành sợi đâm về phía kim sắc chưởng ấn nhưng mà bị đẩy ra ngoài.
Vân Lăng cứ thế mà bị chụp chết, Vân Sơn giận tím mặt, cao giọng quát to.
- Toàn bộ Vân Lam Tông nghe lệnh, diệt sạch toàn bộ người không thuộc về Vân Lam Tông.(Vân Sơn)
Trên dưới Vân Lam Tông không ngờ tới Vân Sơn lại hạ đạt mệnh lệnh như vậy, bọn họ không biết làm sao thì có vài đệ tử và trưởng lão cấp tiến xông tới đám người Gia Mã Hoàng Thất và Tổng bộ Luyện Dược Sư phát khởi tấn công, có người dẫn đầu thì có người nối tiếp.
Đoàn người Gia Mã Hoàng Thất và Tổng bộ Luyện Dược Sư cũng không phải ăn chay, bọn họ sẽ không ngồi chờ chết mà phản công lại.
Có vài đệ tử và trưởng lão Vân Lam Tông hướng vị trí nhóm Lâm Linh Tú đang ngồi xông lên.
- Không biết sống chết.(Cổ Huân Nhi)
- Bọn họ đã lấn tới thì chúng ta cũng không cần thiết phải nhường.(Tiểu Y Tiên)
Các nàng cũng là động thủ gia nhập chiến đấu, toàn bộ đều là bạo phát ra Đấu Vương thực lực trở lên, đệ tử và trưởng lão Vân Lam Tông cùng lắm là Đấu Sư và Đại Đấu Sư nhưng có số lượng nhiều.
Gia Mã Đế Quốc các phương thế lực cũng nhận được tin tức nhanh chóng phái người chạy tới Vân Lam Tông cứu viện, bọn họ cũng không phải ăn chay, cần thiết có thể liều một phen với Vân Lam Tông, huống chi Vân Sơn dã tâm thống nhất Gia Mã Đế Quốc thì sẽ phải đụng chạm với bọn họ nên chủ động xuất kích giảm bớt quân số của Vân Lam Tông.
- Hừ, một đám sâu kiến mà thôi.
Phong Hành Kiếm.(Vân Sơn)
Vân Sơn trên người Đấu Khí vận chuyển, sau lưng hắn có thanh trường kiếm ngưng tụ từ Đấu Khí, theo hắn vung tay thì trường kiếm rơi đập về phía đại địa.
Thải Lân thấy vậy cũng vận chuyển Đấu Khí, hai trường kiếm từ Đấu Khí ngưng thành được nàng nắm trong tay theo đó chém ra ngoài.
- Song Kiếm Đại Trảm.(Thải Lân)
Oanh
Song kiếm khí va chạm với trường kiếm liền kịch liệt nổ tung.
Thải Lân thân hình của bị khói mù bao phủ thân thể, Vân Sơn thấy vậy lẻn ra sau lưng định đánh lén thì một nấm đấm phóng đại đập vào người hắn.
Phốc
Vân Sơn phun ra một ngụm máu tươi bay ngược ra ngoài, hắn ở trên không trung ổn định thân hình nhìn Đường Long vẫn duy trì tư thế ra quyền định phát tác thì cơ thể hắn rung lên chín lần sau đó lại có máu tươi phun ra ngoài.
Vân Sơn tay đặt lên ngực vận chuyển Đấu Khí ổn định thương thế.
- Ngươi đã làm gì ta?(Vân Sơn)
Đường Long cũng không có nói chuyện với Vân Sơn mà xoay người, tay phải có khí ép bọc gõ xuống bên dưới, không khí rách nát kèm theo là hai tiếng thét thảm vang lên.
Vân Lôi và Vân Thịnh là Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão Vân Lam Tông, bọn họ đạt đến Đấu Vương tầng thứ tính đánh lén Đường Long khi phân tâm nhưng lại bị phản sát.
- Thái Hành Phong Kim Trảm.(Vân Sơn)
Vân Sơn nắm trong tay trường kiếm hướng Đường Long chém tới, trường kiếm trong tay ở trong quá trình di chuyển đổi thành kim sắc khi mà đánh ra ngoài kiếm khí cũng la kim sắc.
- Tiểu tử, ngươi là thiên tài.
Ta nguyên bản muốn chiêu mộ ngươi về dưới trướng nhưng ngươi nhiều lần giết người Vân Lam Tông thì ta không bỏ qua cho ngươi.(Vân Sơn)
- Chiêu mộ về dưới trướng? Ngươi cả nghĩ quá rồi, ngươi nghĩ bằng vào ta thực lực bây giờ phải nương nhờ ngươi?
Đường Long trên thân không giữ lại chút nào khí tức của bản thân bộc lộ ra ngoài, khí tức kinh khủng hàng lâm khiến cho toàn bộ Vân Lam Tông người ở bên trong kinh hãi.
Đường Long hai tay cong thành 900 bắt chéo trước ngực mà ở đầu nấm tay có khí ép bọc xuất hiện, Lâm Linh Tú thấy động tác này của Đường Long liền làm ra phản ứng.
- Các muội mau đến bên cạnh ta.(Lâm Linh Tú)
Những người khác cũng nhận ra có điều không đúng liền từ bỏ đối chiến mà đến bên cạnh Lâm Linh Tú, Lâm Linh Tú từ trong giới chỉ lấy ra một lệnh bài rót vào trong Đấu Khí, nhất thời một phòng hộ được dựng lên.
Hải Ba Đông dẫn người gần đến chân núi thấy động tác này của Đường Long liền biến sắc.
- Toàn bộ lui lại cho ta.(Hải Ba Đông)
Thiết Mễ Nhĩ gia tộc tới đây quan chiến chỉ có mình Đằng Sơn mà thôi, khi hắn cảm giác không đúng đã chủ động chạy đi trước rồi nên gặp phải đội tiếp viện do Hải Ba Đông dẫn đầu liền kinh hỉ.
- Hoàng Đế, cùng ta rút lui.(Gia lão)
Gia lão cũng không có giải thích mà mang đi Gia Hình Thiên rời khỏi phạm vi công kích.
- Chấn Động Chi Quyền.
Rắc
Hai tay Đường Long vung ra ngoài đập vào trong không khí, trên bầu trời từ xa thấy được không khí xuất hiện rất nhiều vết rạch nứt mà không ngừng lan rộng.
- Móa, gia hỏa này là điên rồi.
Hắn muốn đem Vân Lam Tông hủy diệt.
Cuối cùng, tên Vân Sơn đã nói gì mà trêu chọc tên sát tình này.(Hải Ba Đông)
Ầm Ầm Ấm
Đại địa rung rẩy kịch liệt sau đó là dâng lên, đại địa nứt toát sau đó nuốt chửng vô số người Vân Lam Tông.
Những người khác thấy vậy nhịn không được rùng mình, đây là muốn diệt tộc chỉ cần một lời nói của Đường Long mà thôi.
- Ngươi dám…(Vân Sơn)
Vân Sơn nộ hống lên, cơ thể trong nháy mắt di động, quỷ dị xuất hiện ở bên cạnh Đường Long.
Hữu chưởng vổ về phía Đường Long lồng ngực.
Đường Long tay trái co lại thành trảo bắt lấy cánh tay của Vân Sơn ra sức vặn lấy.
Rắc
- Aaaaaa.(Vân Sơn)
Vân Sơn kêu lên một tiếng thê thương, cánh tay của hắn bị Đường Long sinh sinh cho vặn gãy, Vân Sơn lùi về sau nhưng cánh tay lại duỗi xuống không thể nhấc lên được.
Đường Long mỉm cười, bàn tay xòe ra có một đóa hoa liên đủ lại nhan sắc khác nhau, Vân Sơn cảm nhận được uy hiếp trí mạng.
- Vân Lăng, tên hỗn đản này.(Vân Sơn)
- Đường Long mau dừng tay, bọn họ là vô tội.(Vân Vận)
- Vô tội? Mấy năm qua ta tra ra được rất nhiều chuyện xấu của Vân Lam Tông đấy.
Trước đó, khi mà Vân Sơn vẫn tại vị thì có rất nhiều thế lực đối địch với Vân Lam Tông, hắn dung túng đệ tử và trưởng lão giết sạch toàn bộ một gia tộc.
Vân Vận chấn kinh nhìn Vân Sơn, nàng không ngờ sư phụ mình lại dấu mình nhiều chuyện như vậy, chả trách mỗi lần nàng đi ra ngoài là cảm nhận được có vài ánh mắt bất thiện nhìn mình khi biết mình là Tông chủ Vân Lam Tông.
Hỏa Liên bên trong tồn trữ năng lượng rất cuồng bạo, chỉ cần nổ tung là có thể hủy diệt Vân Lam Tông.
- Phật Nộ Đường Liên.
Đường Long cánh tay khẽ vỗ, Hỏa Liên trong nháy mắt hóa thành một đạo quang mang hướng về phía Vân Sơn bắn tới.
Vân Sơn thấy vậy liền lách mình hướng lên cao chạy trốn, Hỏa Liên đuổi sát phía sau.
- Bạo.
Một chữ từ trong miệng Đường Long thốt lên.
Ầm
Một tiếng kinh thiên động địa ầm vang, tầng mây bị vụ nổ tạc ra ngoài, tiếng vang vọng truyền ra khắp phương hướng Vân Lam Tông trăm dặm.
Không trung ầm vang tiếng sấm nổ.
Giờ phút này đỉnh Vân Lam Sơn trong khoảnh khắc giống như biến thành một tòa núi lửa phun trào.
Hỏa Liên nóng cháy khuếch tán hỏa sóng lan tỏa theo một hình vòng cung.
Chỉ một thoáng Vân Lam Sơn bắt đầu kịch liệt chấn động, từng đường vết nứt theo chấn động xuất hiện trên vách núi lan tràn mở ra.
Đất đá sụp đổ, cây cối đốt hủy.
Cảnh tượng nghiễm nhiên như tận thế hủy diệt.
Mãnh liệt hỏa sóng lan tỏa thành hình một đóa hoa sen khổng lồ bao chùm toàn bộ Vân Lam Sơn.
Thậm chí phạm vi xung quanh trăm dặm đều có thể rõ ràng thấy được.
Mọi người ngẩng đầu lên muốn chứng kiến Vân Sơn tình huống thì bọn họ thấy, Vân Sơn một bên cánh tay không ngừng có máu tươi chảy ra dần hạ xuống, hắn hiển nhiên là vẫn còn sống nhưng mà trọng thương.
Một chiêu này của Đường Long khiến cho Vân Sơn trọng thương hơn nữa Vân Lam Tông một nửa kiến trúc sụp đổ và đệ tử cùng trưởng lão chết trận rất nhiều.
Thời gian chậm rãi trôi qua, hỏa sóng bao phủ Vân Lam Sơn rốt cục dần dần tiêu tán.
Hiện ra trong tầm mắt của mọi người là một đống hỗn độn cũng đoán trước được điều này nhưng Hải Ba Đông vẫn nhịn không được cười khổ lắc lắc đầu.
Bụi mù tiêu tán, khắp quảng trường giống như vừa trải qua địa chấn.
Ngang dọc bốn phương tám hướng những khe sâu, đường nứt lan tràn đan xen vào nhau.
Tòa đại điện nguyên bản cao ngất cơ hồ cũng sụp đổ hơn phân nửa, tấm bia đá sừng sững ở trung tâm quảng trường kia cũng bị oanh tạc chỉ còn lại không đến một nửa.
Phần lớn kia đã bị lực lượng khủng bố của hỏa liên phá tan thành phấn mạt.
Ngoài quảng trường, một vài phòng óc cùng đại sảnh chung quanh cũng trực tiếp biến thành một mảnh phế tích.Trên quảng trường, không