Trận đấu ngay từ khi bắt đầu đã không có việc làm nóng người, song phương trực tiếp triển khai thực lực, hung hãn va chạm, hai cỗ đấu khí hùng hồn va vào nhau.
Tiếng nổ của Đấu Khí mạnh mẽ vang lên trên không trung, khí lãng tràn ra từng đợt quét ra tứ phía như cuồng phong.
Đường Long đứng quan sát cảm nhận được có người tới gần, cậu xoay sang nhìn thấy được người tới là Liễu Kình.
- Sao vậy?
- Đạo sư, không biết hai vị Yên Nhiên học muội và Huân Nhi học muội là số bao nhiêu?(Liễu Kình)
- Yên Nhiên là số 8, Huân Nhi số 24.
Đường Long cũng không có tấc yếu phải dấu diếm, Liễu Kình nghe vậy liền nhíu mày.
Hắn tưởng rằng người nắm giữ số 24 là người khác hoặc Nạp Lan Yên Nhiên nhưng người nắm lại là Cổ Huân Nhi.
- Có chuyện gì sao?
- Đạo sư, ban đầu ta bốc trúng số 24 nhưng đã đổi cho Diêu Thịnh.(Liễu Kình)
- Haha, hắn vẫn là không học ngoan ngoãn rồi.
Nghĩ rằng đánh không lại ta liền đối phó người bên cạnh ta.
- Ta nghĩ nhờ đạo sư câu thông với Huân Nhi học muội nhẹ tay với hắn một chút.(Liễu Kình)
- Trên trận đấu, quyền cước không có mắt, tất cả tùy vào vận khí của hắn mà thôi.
Liễu Kình nghe vậy liền lắc đầu thở dài, hắn biết Đường Long sẽ không có để cho Tiêu Huân Nhi nương tay với Diêu Thịnh.
- Diêu Thịnh, ngươi tự cầu phúc đi.
Ngươi vì làm hài lòng biểu muội ta mà liều mạng nhưng nàng không đáng để ngươi làm vậy, muội muội của ta ỷ vào có ta là ca ca muốn làm gì thì làm cũng nên chịu sự đả kích.(Liễu Kình)
Liễu Kình đối với hành vi của Liễu Phỉ tại Già Nam Học Viện là nhất thanh nhị sở nhưng hắn cũng không có can thiệp vào vì theo hắn nghĩ nàng chỉ là nhất thời hồ đồ, chính vì nguyên nhân đó mà tạo thành Liễu Phỉ tự ngạo và cảm thấy mình hơn người khác.
Đường Long liếc nhìn Liễu Kình đi xa liền lắc đầu, hắn ngẩng đầu nhìn đài cao đúng lúc thấy khuôn mặt âm hiểm của Diêu Thịnh hướng qua đây.
Ánh mắt hắn vừa âm lãnh vừa khiêu khích.
- Huân Nhi, lát nữa muội muội đánh với Diêu Thịnh không cần lưu thủ.
- Hắn quá phiền chán, nếu có thể liền phế bỏ hắn luôn đi.
- Như vậy không tốt lắm đâu.(Cổ Huân Nhi)
- Đôi khi có vài con ruồi bay xung quanh khiến cho mình rất khó chịu, cách tốt nhất là đập chết.
- Muội hiểu rồi.(Cổ Huân Nhi)
Cổ Huân Nhi đối với Diêu Thịnh tìm phiền phức rất chán ghét cộng thêm hắn là chủ động tìm nàng để khiến Đường Long xấu mặt cùng khó chịu, đó là điều mà nàng không cho phép, trên người nàng có Đấu Khí ba động tùy thời có thể bộc phát.
Lần này Diêu Thịnh nhất định phải gặp tao ương, trong nguyên tác bất kỳ người nào gây bất lợi cho Tiêu Viêm đều bị nàng dùng lôi đình thủ đoạn chấn áp.
Ngày thứ hai của giải đấu, độ kịch liệt còn vượt qua ngày đấu loại thứ nhất, những người có thể đi đến vòng này, phần lớn thực lực đều rất mạnh nhưng mà cho dù như nào muốn thu hoạch được thắng lợi đều là phải liều mạng đem hết toàn lực ra thi thố, thậm chí có thể liều mạng dẫn đến lưỡng bại cầu thương, mới mong có thể tìm được thắng lợi mong manh.
Cổ Huân Nhi điểm mũi chân dưới mặt đất rồi phi thân lên đài cao, Diêu Thịnh thấy vậy cũng phi thân lên đài cao, Diêu Thịnh ánh mắt âm hiểm nhìn Cổ Huân Nhi.
Liễu Phỉ thấy người lên đấu là Cổ Huân Nhi thì đôi mắt lóe lên vẻ oán độc.
- Nếu như ngươi có thể đánh bại nàng thì ta có thể chấp nhận bất kỳ yêu cầu của ngươi.(Liễu Phỉ)
- Yên tâm đi, Phỉ nhi, ta sẽ theo lời ngươi đem nàng đánh cho quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.(Diêu Thịnh)
Cổ Huân Nhi nở nụ cười lạnh, nàng từ trong giới chỉ lấy ra một bao tay đeo vào và dải băng cuốn quanh cánh tay của nàng theo Đấu Khí thôi động mà trôi bồng bềnh trên không trung.
Trong ánh mắt Diêu Thịnh xuất hiện hàn quang âm lãnh, hai tay vừa lật hai thanh chủy thủ màu đen hiện ra, chủy thủ dài chừng nửa thướ, thân đao phía trên có chạm mấy hình dạng cổ quái lõm vào, trong đó ẩn ẩn màu đỏ sậm giống như máu tươi ngưng kết lộ ra một cỗ huyết tinh, chỗ lưỡi dao tại chỗ mũi nhọn, nếu cẩn thận quan sát kỹ lưỡng có thể phát hiện tại vị trí đầu mũi nhọn còn ẩn ẩn một chút màu sắc cực kỳ đen sẫm, xem hình dáng như vậy, rõ ràng là đồ có kịch độc.
- Ngươi đã tàn nhẫn âm độc như vậy đừng trách ta phế ngươi.(Cổ Huân Nhi)
Tô Thiên cũng thấy được thủ độc mà Diêu Thịnh chuẩn bị sử dụng, hắn cũng không có can thiệp vào mà vẫn để cho trận đấu diễn ra.
Trước đó hắn đã từng cảnh cáo qua, nếu dám dùng thủ độc hạ độc thủ với học viên thì sinh tử chớ luận.
Cổ Huân Nhi bình thản nhìn Diêu Thịnh, đôi mắt nàng có sát ý hiện lên.
Diêu Thịnh sắc mặt trở lên âm trầm thêm rất nhiều, song chủy chậm rãi đan xen vào nhau, nhàn nhạt vẽ lên tóe ra hoa lửa, mang theo ánh sáng lạnh lẽo.
Giữa sân, phát động công kích đầu tiên tự nhiên là Diêu Thịnh, chỉ thấy Đấu Khí bùng nổ quanh thân thể hiện lên màu đen mà thân hình chợt hóa thành cái bóng mơ hồ, như một tia chớp hướng Cổ Huân Nhi phóng tới.
Cổ Huân Nhi điều động trong người Dị Hỏa bám vào dải băng rồi theo ý niệm của nàng quậy về phía Diêu Thịnh, Diêu Thịnh lắc lư né tránh được công kích của nàng.
Cổ Huân Nhi cũng không có gấp gáp mà đợi cho Diêu Thịnh tới gần thì điều khiển dải băng trước sau quậy tới, lần này Diêu Thịnh không tránh né kịp và bị quấy trúng bụng và lưng.
Diêu Thịnh lông mày nhíu lại, tấn công của Cổ Huân Nhi khiến hắn khó chịu không thôi, nàng cực kì linh hoạt điều khiển dải băng tấn công.
- Hàng Long Thập Bát Chưởng – Đột Như Kỳ Lai.(Cổ Huân Nhi)
Cổ Huân Nhi thủ chưởng có Dị Hỏa – Kim Đế Phần Thiên Viêm rồi nàng thi triển Thân pháp Đấu Kỹ khiến cho Diêu Thịnh hoa mắt.
Cổ Huân Nhi nhanh chóng xuất chưởng đập vào ngực của Diêu Thịnh làm hắn thổ huyết trượt một đường dài trên đài.
Diêu Thịnh kinh hãi nhìn lấy Cổ Huân Nhi, hắn theo không kịp thân ảnh của Cổ Huân Nhi khi nàng dùng Thân pháp Đấu Kỹ.
Diêu Thịnh huy động trong tay chủy thủ nhưng ánh mắt nhìn Cổ Huân Nhi với vẻ ngưng trọng.
Theo Đấu Khí của Diêu Thịnh tràn ra, nhất thời một cỗ khí thế áp bách sinh ra chợt bao phủ nửa sân đấu, tại dưới loại áp bách này, người có cấp bậc thấp hơn bất luận tốc độ hay là khả năng khôi phục Đấu Khí đều yếu đi một chút mà đây là thủ đoạn của cấp bậc cao thường dùng đối với đối thủ cấp bậc thấp hơn.
Tuy nhiên, loại khí thế áp bách này với Cổ Huân Nhi không có bao nhiêu hiệu quả, trải qua việc cắn nuốt Dị Hỏa mà thành biến dị Đấu Khí đã có thể hoàn toàn chống lại loại áp bách này.
- Hàng Long Thập Bát Chưởng – Tả Hữu Thần Long.(Cổ Huân Nhi)
Cổ Huân Nhi quỷ dị xuất hiện trước mặt Diêu Thịnh rồi tung ra hai chưởng vào ngực của hắn, Diêu Thịnh không hề có sức phản kháng nào bị đánh văng đi.
Bên dưới đài, Liễu Phỉ song chưởng nắm chặt, nàng không ngờ tới Cổ Huân nhi cường đại như vậy.
- Diêu Thịnh, ngươi đang làm gì vậy hả? Có một đối thủ tu vi thấp hơn ngươi mà cũng không thu nhập được sao?(Liễu Phỉ)
Liễu Kình nhìn phản ứng của biểu muội mình lắc đầu thở dài, hắn không muốn nhận người biểu muội này của mình, đầu óc quá ngu không nhìn ra tình thế hiện tại mà vẫn kích thích Diêu Thịnh đi tìm chết.
Diêu Thịnh dấu tay vừa động, chỉ thấy có một cỗ Đấu Khí nồng đậm màu đen trong cơ thể bạo dũng mà ra sau đó đem toàn thân bao vào trong nó.
Đấu Khí màu đen không ngừng khuyếch tán, trông giống như một đám Đấu Khí bình thường không lồ, hơn nữa đám Đấu Khí còn có tiết tấu co rút lại bành trướng, giống như bên trong đang nổi lên cái gì đó.
- Hắc Thủy Quyển.(Diêu Thịnh)
- Kim Đế Phần Thiên Trảm.(Cổ Huân Nhi)
Hắc thủy bị kim sắc trảm kích chém nát đồng thời bị nung khô bởi nhiệt độ cao của Dị Hỏa, Đấu Kỹ bị phá khi mới hình thành dẫn đến việc người thi triển sẽ nhận phản phệ.
- Ngươi…(Diêu Thịnh)
- Thủ Hộ Quái Chưởng.(Cổ Huân Nhi)
- Hàng Long Thập Bát Chưởng – Long Đằng Ngũ Nhạc.(Cổ Huân Nhi)
Cổ Huân Nhi dùng ra hai Đấu Kỹ chưởng pháp uy lực mười phần đánh vào cơ thể của Diêu Thịnh, Diêu Thịnh bị tám chưởng điệp gia lẫn nhau đánh vào người khiến cho kinh mạch của hắn đứt đoạn không thể vận chuyển Đấu Khí, Diêu Thịnh không có Đấu Khí chống đỡ bay ra ngoài hướng thẳng về vị trí của Liễu Phỉ đang đứng lao tới.
Phốc
Liễu Phỉ khó tin cúi đầu nhìn xuống, nàng trong tay tầm mắt là đôi chủy thủ bôi kịch độc phía trên gim vào lồng ngực của mình, mặt của nàng thoáng cái tái xanh, hiển nhiên là bị trúng độc.
- Biểu ca, cứu ta.(Liễu Phỉ)
Liễu Phỉ đem hi vọng nhìn về phía Liễu Kình nhưng đáp lại nàng là thái độ hờ hửng của Liễu Kình, nàng giờ mới hối hận khi không nghe lời biểu ca không nên trêu chọc Cổ Huân Nhi cùng Đường Long.
Tô Thiên thấy vậy liền khóa hết kinh mạch của nàng lại tránh việc độc phát thân vong.
- Đường Long đạo sư, xin ngài hãy xuất thủ cứu nàng.
Nếu không thì nàng cả đời không thể tu luyện được.(Tô Thiên)
- Ta vì sao phải cứu nàng? Trước đây nàng năm lần bảy lượt khiêu khích ta nhưng ta nhẫn nhại không làm gì nàng mà nàng vẫn được nước lấn tới.
- Chuyện này…(Tô Thiên)
Việc Liễu Phỉ ở trong Già Nam Học Viện ỷ vào mình có biểu ca là Liễu Kình tác oai tác quái không xem ai ra gì thậm chí là vài trưởng lão cũng không có cách đối phó nàng thì Tô Thiên nhất thanh nhị sở.
- Ta sẽ không ra tay xuất thủ dù có ai ra mặt cầu xin.
Đây là cái giá phải trả bởi sự ngông cuồng của mình.
- Haiz, trận đấu này là Tiêu Huân nhi thắng.(Tô Thiên)
Cổ Huân Nhi mặt lạnh nhìn Diêu Thịnh trọng thương được hai vị đạo sư đưa đi chữa thương, Liễu Phỉ sắc mặt xám như tro.
Tô Thiên cũng không vì Diêu Thịnh và Liễu Phỉ náo kịch mà trì hoãn, hắn vẫn tiếp tục để cho Đại tái tiếp tục.
Ở trận đấu kế tiếp vẫn đầy dẫy hung hiểm lẫn phấn khích.
Ở loại cấp bậc chiến đấu này, cho dù lấy nhãn lực bọn Tiêu Viêm đều âm thầm gật đầu, có thể đi đến vòng nà, thực lực của mỗi một cá nhân đều cực kỳ xuất sắc, trận chiến đều khiến cho kẻ nhìn nhiệt huyết sôi trào cảm giác theo không kịp.
Đường Long cũng thấy Lâm Diễm ra tay, khi hỏa độc trong người được loại trừ thực lực hắn rõ ràng có tiến bộ.
Theo phỏng đoán với thực lực hiện tại của Lâm Diễm có thể tiến vào mười người đứng đầu Cường Bảng.
Trận tỉ thí này, đối thủ của Lâm Diễm đứng hàng thứ 19 trong Cường Bảng nên hắn đối phó không tiêu hao nhiều khí lực.
Chỉ ngắn ngủi 20 hiệp, hắn đã làm cho đối thủ bất đắc dĩ hoàn toàn nhận thua.
Sau khi Lâm Diễm xuất tràng không lâu, hai đối thủ khiến nhiều người coi trọng cũng lần lượt xuất mã.
Lâm Tu Nhai và Liễu Kình tỏa sáng như hạc giữa bầy gà, bọn họ chiến đấu thu hút rất nhiều ánh mắt.
Liễu Kình chỉ bằng vào Trảo pháp của mình đủ để khuất phục bất kì đối thủ nào.
Lâm Tu Nhai bằng vào Trảo pháp không kém gì Liễu Kình.
Nạp Lan Yên Nhiên được gọi lên và nàng dựa vào kinh nghiệm phong phú cùng với có nhiều Đấu Kỹ rất dễ dàng đả bại đối thủ.
Trận đấu của Nạp Lan Yên Nhiên cũng là trận cuối cùng, Tô Thiên tuyên bố kết thúc vòng thứ hai và ngày mai sẽ là vòng cuối cùng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đến cuối cùng khi ánh trăng biến mất ở phía cuối chân trời, ánh sáng bình minh nhàn nhạt hiện lên, xua tan bóng tối bao phủ trên mặt đất.
Khi ánh sáng rạng đông đầu tiên tiến nội viện, bầu không khí im lặng nhất thời chính thức tiêu tán, hôm nay là ngày diễn ra trận đấu quyết định mười danh ngạch đứng đầu cường bảng, giải đấu tới lúc này cơ bản có thể nói là đã chân chính bước vào cao trào, toàn bộ các đệ tử trong nội viện, đều chờ mong sự xuất hiện của mười cao thủ mới trên cường bảng.
Quảng trường rộng lớn như cũ, nhưng chỉ một thời gian ngắn đã đông nghịt người, những tiếng ồn xôn xao ầm ĩ không ngừng vang lên, một bầu không khí sôi động, làm cho mỗi một người trong cuộc cũng đều có chút bị cuốn theo.
Khi bọn người Tiêu Viêm đi tới đài cao thì quảng trường cũng đã kín người hết chỗ.
Tuy rằng trải qua hai ngày đào thải đã có một nửa số người dự thi bị loại bỏ đi nhưng những trận chiến đấu cấp bậc cao như vậy, cho dù không thể tham gia có thể ở bên quan sát một chút cũng là vô cùng tốt.
Mấy người Tiêu viêm vừa mới ngồi xuống, một thân ảnh nhỏ xinh liền quỷ dị xuất hiện ở trước mặt, tóc đuôi ngựa thật dài màu tím nhạt, cùng với bộ dáng đáng yêu như bạch ngọc, cho dù là đối với nam nhân hay nữ nhân, đều cũng có lực sát thương không nhỏ.
Tử Nghiên vừa xuất hiện liền hướng Đường Long mỉm cười lấy.
- Không tệ nha, mấy ngày không gặp mà muội thực lực tăng lên rất nhiều.
- Hắc hắc, đạt được lão cha chút truyền thừa nên tăng lên.(Tử Nghiên)
- Đúng rồi, khi đại tái kết thúc thì huynh có ý định gì không?(Tử Nghiên)
- Tới Trung Châu một chuyến.
Sao vậy?
- Nếu vậy cùng muội tới Thái Hư Cổ Long Tộc một chuyến, cha muội có điều cần bàn bạc với huynh.(Tử Nghiên)
Những người trổ tài trong hai ngày qua lần lượt xuất hiện.
- Hy vọng hôm nay tuyển ra 6 cặp đấu, chúng ta sẽ không ở cùng một cặp, ta cũng không muốn tại thời khắc mấu chốt lại gặp phải Huân Nhi học muội.(Lâm Tu Nhai)
Bên trong Nội viện, người có thể khiến cho Lâm Tu Nhai coi trọng cơ hồ đều là phượng mao lân cốt.
Khi các trọng tài lên đài các vị trưởng lão cũng theo thứ tự ngồi xuống, cuối cùng là một tiếng chuông ở giữa sân vang lên.
Khi tiếng chuông vang lên, trong chốc lát, tiếng xôn xao ầm ĩ khắp quảng trường cũng chậm rãi hạ xuống, từng đạo ánh mắt toàn bộ đều tập trung vào các trọng tài phía trên.
- Trải qua hai ngày đấu loại, Cường Bảng đại tái lần này còn lưu lại mười ba người mà muốn tiến nhập mười vị trí đầu tiên phải có ba người hôm nay sẽ bị loại, dựa theo quy củ đại tái chúng ta sẽ ngẫu nhiên chọn ra sáu người tiến hành tỷ thí, người thắng tiến vào mười vị trí đầu mà người bại chỉ có thể xếp ở phía sau.(Tô Thiên)
- Trong mười ba thẻ có tên mười ba người dự thi, ta sẽ ngẫu nhiên chọn ra người tiến hành sáu trận đấu.(Tô Thiên)
Tô Thiên bắt đầu rút thăm tên hai người đầu tiên, trận đấu được bắt đầu khi mà Tô Thiên rút trúng tên của Nghiêm Hạo và Tiễn Mạch.
Từng đạo ánh mắt theo thanh âm chuyển tới đài cao trên người một vị nam tử hơi có chút mập mạp, Tiễn Mạch ở Cường Bảng bài danh TOP 8, thực lực cũng là rất mạnh cùng Nghiêm Hạo đồng dạng Đấu Linh đỉnh phong nhưng tổng lực chiến