Khi Hoa Ngọc dẫn đường tới vị trí Viễn cổ Thiên Ma Mãng thì nàng không ngừng cùng Đường Long trò chuyện.
Trên đường đi, Đường Long cảm ứng phương xa có người xông tới.
- Tất cả thu liễm khí tức, có người đến.
Nghe Đường Long nói vậy, mọi người đều cả kinh rồi lùi vào trong rừng rậm, đem khí tức và hô hấp đều áp chế đến mức thấp nhất.
Sau khi mấy người Đường Long lui vào trong rừng không lâu, trên bầu trời đột nhiên vang lên nhiều tiếng gió rít, từng đạo thân ảnh chợt xẹt qua giữa không trung.
- Những người này thật to gan, không sợ đưa tới Hung thú vây công sao?(Thiên Giao)
Bằng vào nhãn lực hơn người, Đường Long có thể nhìn thấy rõ ràng đầu lĩnh của nhóm người này là hai nữ tử.
- Ân, là Tử Nghiên với Thanh Nhi.
Đường Long nhận ra Tử Nghiên với Phượng Thanh Nhi chủ động thả ra khí tức của mình.
Tử Nghiên với Phượng Thanh Nhi đang phi hành trên cao dẫn theo Thái Hư Cổ Long và Thiên Yêu Hoàng Tộc các tộc nhân cảm ứng được khí tức quen thuộc liền dừng lại.
- Là khí tức của phu quân.(Phượng Thanh Nhi)
- Ở nơi đó.(Tử Nghiên)
Tử Nghiên với Phượng Thanh Nhi hướng vị trí của Đường Long lao đi, tộc nhân Thái Hư Cổ Long và Thiên Yêu Hoàng Tộc tuy là kỳ quái nhưng vẫn đi theo, khi bọn họ thấy Đường Long đồng loạt quỳ xuống hô Cô gia, hành động này làm cho Tử Nghiên với Phượng Thanh Nhi đỏ mặt không thôi.
- Cô gia?
- Là do lão cha cùng Tộc trưởng – Phượng Minh căn dặn bọn họ gọi như vậy.(Tử Nghiên)
- Các ngươi cũng là vì Bồ Đề Cổ Thụ nên chạy tới Cổ Vực Mãng Hoang?
- Cũng như chàng mà thôi.(Phượng Thanh Nhi)
Phượng Thanh Nhi là biết Đường Long sẽ không chạy tới nơi khỉ ho gò gáy này đi dạo trừ phi có bảo vật hoặc cơ duyên.
- Các muội là đang hướng khu vực an toàn trong Cổ Vực Mãng Hoang chạy đi?
- Đúng vậy, huynh là đi phía Tây? Không tới khu vực an toàn?(Tử Nghiên)
- Ta có việc cần làm tại phía Tây Cổ Vực Mãng Hoang.
Đường Long trò chuyện một lát thì Tử Nghiên và Phượng Thanh Nhi dẫn tộc nhân Thái Hư Cổ Long và Thiên Yêu Hoàng Tộc rời đi.
Một dãy núi khổng lồ cực kỳ hiểm trở trông giống như một con thông thiên cự mãng đứng sừng sững cạnh đường đi chính.
Từ bên trong dãy núi không ngừng bốc lên từng luồng khí đen, bao phủ cả bầu trời trong vòng hơn trăm mét quanh đó.
Ở trong phạm vi này, không có bất kỳ mãnh thú nào dám đặt chân tới.
Bởi vì nơi đây là lãnh địa của Viễn cổ Thiên Ma Mãng.
Viễn cổ Thiên Ma Mãng là một loại mãnh thú biến dị cực kỳ hiếm thấy.
Nếu bàn về bối phận thì Huyết mạch của nó khá gần với một số lão tổ từ thời Viễn cổ Xà tộc nhưng bởi vì sát tính quá nhiều mà trí tuệ của chúng kém xa so với bộ tộc Cửu U Địa Minh Mãng cũng vì thế mà bộ tộc Cửu U Địa Minh Mãng luôn có chút coi thường chúng.
Dù sao, thực lực có mạnh mẽ đến đâu đi chăng nữa mà bản thân không có trí tuệ thì cũng chỉ là một loại máy móc giết chóc hơi mạnh mẽ hơn một chút mà thôi.
Mục tiêu Đường Long nhằm vào Viễn cổ Thiên Ma Mãng không phải vì huyết của nó mà là Thiên Ma Huyết Trì thứ mà Viễn cổ Thiên Ma Mãng tốn hao mấy trăm năm mới tích lũy được.
Trải qua mấy trăm năm, thậm chí là thời gian lâu dài hơn nữa, Viễn cổ Thiên Ma Mãng sẽ dùng trăm phương nghìn kế tìm kiếm đủ loại thiên tài địa bảo có năng lượng tinh thuần để thả vào trong Thiên Ma Huyết Trì.
Lâu dần, năng lượng ngưng tụ ở trong huyết trì sẽ đạt tới trình độ cực kỳ đáng sợ.
Người bình thường nếu tiến vào trong đó e rằng sẽ bị loại năng lượng khủng bố này trực tiếp phá nát thân thể mà loại năng lượng nồng đậm đó cũng chỉ có đời sau của Viễn cổ Thiên Ma Mãng mới có thể tiếp nhận được.
- Viễn cổ Thiên Ma Mãng ở tại vị trí này.(Hoa Ngọc)
- Chúng ta đi, chuẩn bị ra tay.
Đoàn người Tiêu Viêm áp chế khí tức đến mức thấp nhất, nhanh chóng tiến vào dãy núi được bao phủ bởi tầng tầng khói đen kia.
Ngay khi nhóm người vừa đặt chân vào vùng khói đen thì từ bên trong dãy núi to lớn kia đột nhiên truyền ra tiếng rắn kêu cực kỳ chói tai.
Ngay sau đó, cả ngọn núi như run rẩy, chỉ nghe tiếng xé gió ô ô vang lên, một cái đuôi rắn khổng lồ màu đen dài chừng trăm trượng từ trong núi đột ngột xuất hiện, mang theo lực lượng kinh khủng hung hăng đập về phía đoàn người của Đường Long.
- Không ngờ cảm giác của Viễn cổ Thiên Ma Mãng lại nhạy cảm như vậy.
Đường Long trực tiếp thi triển Huyết mạch lực của bản thân, cơ thể nhanh chóng bành trướng thành hình dáng khác.
Tứ nữ cùng đám người Hoa Ngọc trợn mắt ngoắt mồm trước tình cảnh này.
Đường Long giơ tay lên hướng về phía đuôi rắn màu đen cực lớn kia vồ tới.
Ầm
Hai bên va chạm vào nhau, kình phong đáng sợ bay loạn, trong chốc lát bùng nổ khắp nơi nhưng cũng may là những người ở đây đều không phải kẻ tầm thường nên cũng không tạo thành thương tổn gì.
Đường Long dùng ra Long Trảo Thủ chộp vào thân đuôi của Viễn cổ Thiên Ma Mãng.
Tê
Từ trong vùng khói đen truyền ra tiếng kêu đau của Viễn cổ Thiên Ma Mãng, phần đuôi vảy rắn bị bong tróc vài cái.
Phải chịu thiệt thòi như vậy, ở trong núi kia nhất thời vang lên tiếng rống giận kinh thiên động địa.
Trong tiếng gào thét tràn ngập thô bạo, bất chợt cả ngọn núi ầm ầm run rẩy, cuối cùng một con cự mãng màu đen dài đến vài trăm trượng mạnh mẽ lao ra.
- Viễn cổ Thiên Ma Mãng cũng chịu chui ra rồi sao?
- Thanh Lân y theo kế hoạch đã định.
- Vâng.(Thanh Lân)
Thanh Lân nhảy lên trên lưng của Đường Long từ đó di chuyển lên đỉnh đầu, đôi mắt của nàng cũng chuyển sang Bích Xà Tam Hoa Đồng.
Nàng tùy thời chú ý Viễn cổ Thiên Ma Mãng mà hành động.
Viễn cổ Thiên Ma Mãng có thể tích cực kỳ khổng lồ, cả người phủ kín vảy đen.
Phía trên vảy còn trùm phủ một tầng sương mù màu đen nồng đậm.
Đầu của Cự mãng trông cũng rất đáng sợ, bởi vì nó không giống với đầu rắn bình thường mà trông có vẻ giống như một cái mặt người thật lớn đầy dữ tợn khiến cho người ta có cảm giác dựng cả lông tóc.
Con viễn cổ Thiên Ma mãng này vừa hiện thân thì mây đen trên bầu trời cũng tụ tập lại.
Trong sấm chớp, năng lượng màu đen đáng sợ đang ngưng tụ dần, uy thế cực kỳ mạnh mẽ.
Hai con mắt khổng lồ to gần một trượng kia như hai cái đèn lồng màu đỏ cực lớn treo lơ lửng trên bầu trời tràn ngập thô bạo cùng sát ý đang nhìn chằm chằm vào nhóm người Đường Long.
- Thanh Lân động thủ.
- Bích Xà Tam Hoa Đồng.(Thanh Lân)
Viễn cổ Thiên Ma Mãng cảm giác được đầu của mình thoáng lâm vào mê muội, Đường Long bắt lấy cơ hội này lấn người mà lên, móng vuốt hướng thẳng bảy tấc oanh tới.
Lâm Linh Tú ở dưới đất cũng phi thân lên hóa thành bản thể Phượng Hoàng của mình, trảo có ngọn lửa dấy lên chộp thẳng vào đầu Viễn cổ Thiên Ma Mãng.
Viễn cổ Thiên Ma Mãng thoáng chốc bị áp chế, nó không chỉ là chịu sự quấy rầy của Bích Xà Tam Hoa Đồng từ Thanh Lân mà chịu áp chế về Huyết mạch từ phía Đường Long và Lâm Linh Tú.
Viễn cổ Thiên Ma Mãng dù có thực lực Ngũ chuyển Đấu Tôn đỉnh phong cũng vô pháp lật nổi sóng gió khi gặp phải đội hình thảo phạt nó như vậy nhưng dù sao Thiên Ma Mãng cũng là loài hung ác, cực kỳ thô bạo.
Bởi vậy, cho dù cảm nhận được một ít uy áp nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng tới sát ý của nó.
Trong mắt nó, đừng nói là Phượng Hoàng mà coi như Viễn cổ Thiên Hoàng hay Chí tôn Thái Hư Cổ Long đến đây, nó cũng dám đỏ mắt lao lên cắn vài phát.
- Dị Lôi – Bạo Lôi Thiên Kiếp.
Oanh tạc nó cho ta.
Đường Long điều động Dị Lôi – Bạo Lôi Thiên Kiếp hướng về phía Thiên Ma Mãng oanh tới.
Thiên Ma Mãng mở rộng cái miệng dữ tợn, từng cột sáng màu đen tràn ngập vị tanh hôi bắn ra, chặn đứng những tia sấm sét.
- Liệt Hỏa Phần Thiên.(Lâm Linh Tú)
Móng vuốt của Lâm Linh Tú dấy lên Bất Diệt Chi Hỏa vững vàng đánh vào đầu Thiên Ma Mãng khi mà nó đang bận đối phó với lôi điện mà Đường Long thả ra.
Đầu trúng chiêu khiến cho Thiên Ma Mãng đau đớn gào thét lên mà nộ hống đồng thời để lộ vị trí bảy tấc.
- Cơ hội tốt, Long Trảo Thủ.
Bàn tay của Đường Long hóa trảo chộp thẳng vào bảy tấc vị trí của Thiên Ma Mãng.
Gàoooo
Một trảo cực mạnh không hề lưu tình của Đường Long trực tiếp đánh tan nát một mảng khói đen của Thiên Ma Mãng.
Thậm chí ngay cả lớp vảy đen trên thân thể cũng bị đánh nát thành từng mảnh.
Khi Đường Long ra tay thì đám người Hoa Tông cùng Sa Miêu với Thiên Giao cũng đồng thời phát động công kích.
Đấu Khí đáng sợ rít gào trên không trung, ầm ầm kéo tới, cuối cùng đều đánh mạnh vào thân thể của Thiên Ma Mãng.
Đấu Khí mạnh mẽ nổ tung ra, cho dù là Thiên Ma Mãng cũng cảm thấy khó chống đỡ.
Thiên Ma Mãng cũng rất hung hãn.
Cặp mắt đỏ như máu kia không thèm để ý đến đấu khí nổ mạnh tại phần bụng của nó mà lại vung cái đuôi không lồ lên, nhanh như chớp đánh thẳng về phía Đường Long, người tạo thành tổn thương nhiều nhất đối với nó.
Đường Long tay bắt lấy cái đuôi của Thiên Ma Mãng quậy tới mình rồi há mồm táp vào điên cuồng cắn xé.
Cậu cũng phát động Dị Hỏa Trận không ngừng thiêu đốt sương mù đen dày đặc đang bao quanh Thiên Ma Mãng.
Dị Hỏa đốt cơ thể cũng không dễ chịu gì, nó không ngừng giãy dụa.
Mấy ngọn núi lớn ở xung quanh bị đập tới trực tiếp nổ tung thành đá vụn.
Thấy Thiên Ma Mãng ương ngạnh như vậy, trong lòng mọi người không khỏi lo lắng một phen.
Nếu như không có Lâm Linh Tú ở trên không trung và Đường Long ở đây áp chế thì những người còn lại e rằng chẳng có mấy ai có thể chống đỡ được một cái đập đuôi của nó.
Đường Long