Đường Long vững vàng đáp xuống mặt đất, trên thân Đấu Khí bốc lên hông khô quần áo.
- Chúng ta đã chậm trễ mấy ngày rồi, xem ra cần tăng tốc tới Cổ Vực Thai, bằng không nếu muộn quá e rằng không tốt.
- Phải nhanh lên, càng có nhiều cường giả tiến vào Cổ Vực Thai rồi.(Lâm Linh Tú)
Trong vòng ba ngày này, có chừng mười ba người đi qua nơi này, xem hướng của bọn hắn rõ ràng cũng đi về phía Cổ Vực Thai, hiện giờ ở đó chỉ sợ sớm đã có cường giả tập hợp.
- Cứ xem đám nhóc tỳ như tọa kỵ cũng được chứ nhỉ? Thực lực của Viễn cổ Thiên Ma Mãng tại Cổ Vực Mãng Hoang coi như là cao mà hậu đại của nó cũng không kém, nếu trên đường gặp mãnh thú khác cũng có thể dựa vào hung uy của nó mà nhanh chóng vượt qua, đỡ phải phiền toái.(Thanh Lân)
Mấy ngày này, Thanh Lân cũng tìm được vài đầu Thiên Ma Mãng hậu đại và dùng Bích Xà Tam Hoa Đồng khống chế.
Mọi người lần lượt đứng trên lưng của từng con Thiên Ma Mãng mà có Thanh Lân khống chế nên bọn chúng mặc cho người đứng trên lưng.
Vị trí của mấy người Đường Long cách Cổ Vực Thai tương đối xa, nếu như bình thường đi đường phải mất ít nhất ba ngày, may mà lúc này có Thiên Ma Mãng hậu đại đưa đi, giảm bớt không ít thời gian, mãnh thú này tại Mãng Hoang Cổ Vực cũng có một ít danh tiếng, mãnh thú bình thường cảm ứng được cũng không dám hiện thân ngăn trở, về phần mãnh thú có thực lực có thể so sánh với Thiên Ma Mãng, mấy người Đường Long sẽ chủ động đi vòng qua, cho dù có thể cảm ứng được nhưng cũng vì kiêng kị Thiên Ma Mãng nên không cố ý đuổi theo, cứ như vậy tốc độ mấy người Đường Long rõ ràng nhanh không ít.
Trên đường đi, đám người Đường Long cũng gặp không ít các thế lực khác nhưng đại đa số hắn chưa từng thấy qua, chắc là những thế lực thường ngày có chút trầm lặng, những tông môn thế lực ngày thường bất hiện sơn bất lộ thủy nhưng bên trong lại không hề yếu.
Bất quá những thế lực này mặc dù không yếu nhưng Đường Long cũng không có ý định dừng lại kết giao, hiện giờ tất cả mọi người đều vì một mục tiêu mà tới, nếu không có quan hệ đặc thù, đến cuối cùng đều sẽ vì mục đích mà ra tay, cái loại giao tình này trước sự dụ hoặc của Bồ Đề Cổ Thụ, căn bản là đá phát liền rách thôi.
Bởi vậy, trên đường đi mặc dù có không ít thế lực nhìn thấy mấy người Đường Long cưỡi tọa kỵ cực độ phong cách, muốn tới bắt chuyện lấy lòng nhưng Đường Long cũng không cho bọn họ cơ hội gì, trực tiếp bảo Thanh Lân tăng tốc, làm cho mấy tên kia hít bụi hết.
Trên đường đi không chút trở ngại, đoàn người Đường Long tiêu hao gần hai ngày, từ từ tiếp cận phạm vi của Cổ Vực Thai.
Nghe nói từ xa xưa, tại Cổ Vực Thai đã từng là một cổ chiến trường, rất nhiều cường giả có thực lực cực mạnh đã bỏ mạng ở đây, cũng vì vậy mà nơi này có một loại uy áp kì dị, mà cũng chính loại uy áp này mới khiến cho nơi này trở thành nơi duy nhất bên trong Mãng Hoang Cổ Vực không có một mãnh thú nào dám đặt chân tới.
Mặt khác, Cổ Vực Thai ở sâu trong Mãng hoang Cổ Vực, là chỗ giao tiếp giữa các nơi trong Cổ Vực, từ nơi này có thể trực tiếp đi vào sâu trong Cổ Vực, bởi vậy, phần đông các thế lực không hẹn mà cùng chọn nơi đây làm điểm dừng chân thứ nhất bên trong Mãng Hoang Cổ Vực.
Tới gần Cổ Vực Thai thì Đường Long để Thanh Lân thu mấy con Thiên Ma Mãng hậu đại vào rồi hướng về phía Cổ Vực Thái bay đi.
Nhìn thấy nhiều người như vậy hội tụ ở một chỗ, Đường Long cũng thở dài nhẹ nhõm, Mãng Hoang Cổ Vực khắp nơi đều là mãnh thú, đi vào lâu như vậy sau đấy nhìn thấy thật nhiều người, thật đúng là làm cho người ta thoáng có chút an lòng, bất quá Đường Long vẫn căn dặn mọi người cẩn trọng.
Khoảng cách hơn nghìn thước cũng chỉ là trong chớp mắt thôi, đoàn người của Đường Long tới gần quảng trường khổng lồ này mới chậm rãi dừng lại.
Bọn họ xuất hiện cũng dẫn tới sự chú ý của một số thế lực nhưng cũng nhanh chóng dời đi chỗ khác.
Trong khoảng thời gian này, lâu lâu sẽ có một ít thế lực đến đây, chuyện này cũng không có gì lạ.
Trên đường đi vào khoảng đất rộng, dung nhan thanh lệ của chúng nữ đưa tới không ít ánh mắt khác thường.
Những đội ngũ có thể tới đây phần lớn đều có thực lực không yếu, hơn nữa tam giáo cửu lưu, loại người gì cũng có.
Nếu không phải còn duy trì vài phần lí trí chỉ sợ đã sớm có người không nhịn được mà sáp tới gần nhưng dù vậy, một số ánh mắt càn rỡ vẫn làm cho đám người Lâm Linh Tú cảm thấy khó chịu.
Trên đường đi vào, Đường Long vẫn chưa thấy người quen, điều này làm hắn có chút kinh ngạc.
Vả lại, càng đến gần khoảng đất trống hắn phát hiện ra một vấn đề, dường như đội ngũ nơi ở đây càng tới gần trung ương quảng trường thực lực càng mạnh, bên ngoài những tên kia chính là một đám thực lực yếu nhất.
Tiến vào trung ương quảng trường thì Đường Long gặp được vài người quen, ở đây đa phần đều quen biết với Đường Long nên khi cậu đi ngang đều là hữu hảo chào hỏi.
- Ngươi lần này tới Mãng Hoang Cổ Vực là vì Bồ Đề Cổ Thụ?(Cổ Thanh Dương)
- Ừm, chả lẽ ta vì thứ khác mà chạy tới nơi chim không thèm ị này sao?
- Haha, cũng đúng.(Cổ Thanh Dương)
- Từ nơi này, tiếp tục đi vào trong là có thể đi vào khu vực sâu trong Mãng Hoang Cổ Vực mà Bồ Đề Cổ Thụ là ở nơi đó.(Cổ Huân Nhi)
- Bất quá muốn tới nơi có Bồ Đề cổ thụ là rất khó.
Vì cách nơi này ngoài trăm dặm liền có đại quân mãnh thú tọa trấn, bọn họ ở khắp nơi sâu phía trong kia, chúng ta mà muốn đi vào, nhất định phải vượt qua hải dương đầy mãnh thú kia.(Cổ Hoa)
- Mấy ngày nay, người của chúng ta đều ở nơi này, đều đã thử qua, nhưng cuối cùng đều bị ngăn cản mà trở về, đại quân mãnh thú không chỉ có số lượng đáng sợ, trong đó cũng không thiếu cường giả vô cùng mạnh, cực kì khó đối phó.(Cổ Huân Nhi)
- Khó trách những người ở đây trên người đều có mùi huyết tinh nồng đậm, hóa ra là xông vào đại quân mãnh thú kia.
- Ừ, cho nên hiện tại mấy người chúng ta ở đây đều cần liên thủ với nhau, nếu không mà nói, ai cũng không qua được.
Tạm thời việc liên minh là do người kia nói ra mà người này là người của Hồn Điện, lại còn là một trong hai người trẻ tuổi có khả năng nhất trở thành tộc trưởng kế nhiệm của Hồn Tộc.(Cổ Huân Nhi)
Nơi mà ánh mắt Đường Long nhìn đến, một gã nam tử mặc hắc y đang mỉm cười cùng với mấy vị cường giả không biết là thuộc thế lực phương nào.
Gã nam tử này có mái tóc đen thật dài tùy ý tung bay ở phía sau, thoạt nhìn đầy vẻ tiêu sái.
Khuôn mặt trắng như bạch ngọc làm người ta có cản giác cực kì ôn nhu, thân thiết.
Người như thế, thoạt nhìn sẽ để lại cho người ta đầy hảo cảm nhưng Đường Long chỉ thấy ác cảm thôi.
Khi Đường Long đang dò xét hắc y nam tử, chợt hắn như cũng có cảm ứng được ai đó đang chăm chú nhìn mình.
Hắn quay đầu nhìn sang thì bắt gặp Đường Long, khuôn mặt thoáng hiện vẻ ngạc nhiên sau đó cũng nặn ra một nụ cười.
- Người này tên là Hồn Ngọc, tên nghe như nữ nhân nhưng quả thật là một kiêu hùng.
Căn cứ những tin tức mà ta có được, trong Hồn tộc cạnh tranh cực kỳ tàn khốc.
Những kẻ thất bại thường có kết cục rất thê thảm.
Có điều từ lúc sinh ra đến nay, hắn chưa một lần thất thủ.
Những đối thử cạnh tranh với hắn đều lần lượt ngã xuống dưới chân hắn.
Mặt khác, hắn cũng mang trong người tuyệt phẩm huyết mạch.(Cổ Huân Nhi)
- Không một lần thất thủ? Điều đó là không có khả năng, một người trên con đường tu luyện quá thuận lợi cũng không phải chuyện tốt.
Chỉ có người từng trải qua huyết tanh cùng sinh tử chém giết mới là cường giả chân chính.
- Hắn có Tuyệt phẩm Huyết mạch cũng không gì hơn việc bản thân hắn sẽ yếu vài mặt.
- Gã Hồn Ngọc này bất đồng với những tộc nhân khác của Hồn Tộc, mở miệng liền là chém chém giết giết đoạt linh hồn ngươi.
Người nầy, nhìn hiền lành nhưng trong tâm lại tương đối âm tàn.(Cổ Thanh Dương)
- Đợi nơi này sắp xếp liên minh xong thì sẽ xuất phát xông vào thú triều.
Nếu không sẽ không có bất kì thế lực nào có thể đơn độc vượt qua được.
Thú triều số lượng quá mức kinh khủng.(Cp63 Huân Nhi)
Lúc này, sự yên tĩnh bị Hồn Ngọc phá vỡ.
- Các vị! Tình thế hôm nay mọi người đều rất rõ ràng.
Mục tiêu của chúng ta đều là chỗ sâu nhất trong Mãng Hoang Cổ Vực - Bồ Đề Cổ Thụ.
Về phần sau khi đến được nơi đó, chúng ta sẽ tùy vào thủ đoạn của mỗi người mà tranh đoạt nhưng mà nơi đó đối với hiện tại mà nói, có chút quá xa xôi bởi vì bây giờ chúng ta, không có bất kỳ một thế lực nào có thể đơn độc xông qua thú triều kia.(Hồn Ngọc)
- Chúng ta chỉ có một cơ hội duy nhất.
Đó là toàn bộ mọi người phải cùng nhau chung sức, tạo thành một đội ngũ liên minh thật sự.
Khối đoàn kết sẽ như một mũi tên, cắm chặt vào bên trong thú triều.
Dựa vào lực lượng của tất cả chúng ta, mới có thể xé tan phòng tuyến của thú triều.
Nếu không làm được như thế thì Bồ Đề Cổ Thụ chỉ là vô vọng mà thôi.(Hồn Ngọc)
- Liên minh của chúng ta sẽ không phân chia cao thấp.
Bởi vậy sẽ không xuất hiện việc ai ra mệnh lệnh cho ai nên mọi người cứ việc yên tâm.
Trong lúc này, không có bất kỳ lợi dụng gì, chỉ có hợp tác.
Đương nhiên, nếu cảm thấy được không thể tin tưởng, có thể ở lại chỗ này, tại hạ cũng sẽ không cưỡng cầu.
Bất quá, nếu như thế chỉ sợ chư vị sẽ tay không mà về rồi.
Nghe được những lời Hồn Ngọc nói, chung quanh cũng nhất thời trở nên yên tĩnh.
Một lát sau, trong số ngàn người có không ít người gật đầu đồng ý.
Mặc kệ như thế nào, Hồn Ngọc cũng nói rất đúng, ở đây không có bất kỳ một thế lực nào có thể một mình thông qua thú triều được.
Một khi đã như vậy, muốn vào sâu bên trong cũng chỉ có một cách là cùng nhau liên thủ xông vào.
- Nếu mọi người không có ý kiến thì chúng ta động thân thôi.
Bây giờ là giữa trưa cũng chính là lúc mãnh thú thiếu cảnh giác nhất.(Hồn Ngọc)
- Chúng ta nên chuẩn bị thôi.(Cổ Thanh Dương)
Phượng Thanh Nhi truyền âm cho Đường Long nhắc nhở cậu cẩn trọng với Cửu Phượng, vì hắn là người có khả năng kế vị Thiên Yêu Hoàng Tộc Tộc trưởng mà hắn tựa hồ có thành kiến với Đường Long nên nàng mới truyền âm.
- Đợi lúc xông vào thú triều nên cẩn thận một tí.
Tuy nói là liên thủ cùng nhau xông qua thú triều nhưng những người có thể qua được cũng không tới một phần.
Hồn Ngọc cùng Cửu Phượng kỳ thật cũng rất rõ ràng điểm ấy, bọn họ bất quá chỉ muốn mượn lực của những người nơi này để xâm nhập thú triều mà thôi.
Đến lúc đó, bọn họ có thể bằng vào lực lượng mạnh mẽ thừa cơ vượt qua còn những người còn lại phần lớn sẽ trở thành thức ăn của mãnh thú mà thôi.
Những người này vẫn còn quá coi thường Mãng Hoang Cổ Vực.
Trên quảng trường mọi người đã bắt đầu hành động.
Từng đạo thân ảnh lướt lên trời cao, chẳng mấy chốc đoàn người giống như một tảng mây lớn trôi nổi ở giữa không trung.
- Đi thôi.
Nhìn thấy đại bộ phận mọi người đều đã bắt đầu động thân, Đường Long cũng không chần chờ.
Gật đầu với mọi người sau đó thân hình cũng là chậm rãi bay lên không trung.
Những người còn lại cũng nhanh chóng đuổi kịp.
Chẳng mấy chốc đã hình thành một cái vòng nhỏ tụ họp cùng đám cường giả kia.
- Các vị động thân thôi.(Hồn Ngọc)
Trên bầu trời, ánh mắt Hồn Ngọc nhìn thoáng qua đám người Đường Long sau đó lại nhìn về phía dưới.
Trên quảng trường, bóng người đã cực kì thưa thớt cũng không có ý cùng bọn họ nói thêm gì nữa.
Một tiếng cười to, thân hình liền tiên phong bay vút về chân trời phía Bắc.
Ngay sau đó liền có rất nhiều đội ngũ cũng mang theo tiếng xé gió ầm ầm phóng theo.
Đoàn người Đường Long cũng trà trộn trong trong đám cường giả này.
Bọn họ cũng không tiến gần về phía trước.
Bởi vì khi mới bắt đầu, lực lượng tiêu hao nhanh nhất chính là vị trí tiên phong đó.
Đám người giống như phi điểu, trên bầu trời như tia chớp bay vút qua.
Lộ trình trăm dặm không cần mười phút đã đến mà khi mọi người bay qua một ngọn núi xanh um cực lớn thì một mảnh bình nguyên hắc ám nhìn không thấy điểm cuối liền xuất hiện dưới ánh mắt của mọi người.
Chỉ thấy, trên bình nguyên kéo dài tưởng như vô tận kia tràn ngập mây đen.
Trên mặt đất thì tràn ngập từng đầu, từng đầu mãnh thú hình thể khổng lồ, rậm rạp giống như một biển thú đầy màu sắc, kéo dài đến tận phía cuối chân trời.
Ở nơi đây đã bắt đầu tràn ngập tiếng rít gào thô bạo, rống giận.
Giống như lôi đình, tại phiến thiên địa này, vang dội không thôi.
- Đây là Mãng Hoang Cổ Vực thú triều? Quả thật đáng sợ.
- Có điều phía sau Thú triều là Bồ Đề Cổ Thụ.
- Các vị, phía trước chính là thú triều, bây giờđúng là thời khắc tốt nhất để xông qua.
Nếu việc liên minh đã do tại hạ đề ra thì việc tiên phong tạm thời sẽ do người của ta đảm nhiệm.
Dù vậy, đợi đến đến lúc bọn họ kiệt lực thì vẫn cần người khác tiến lên thay thế.(Hồn Ngọc)
Đối với những lời nói này của Hồn Ngọc, Đường Long chỉ lắc đầu cười khẩy.
Hắn quá hiểu đám Hồn Điện này rồi, ở nơi này mà có chuyện công bằng vô tư.
Đường Long truyền âm cho Phần Viêm Cốc – Đường Chấn, Phong Lôi Các – Lôi Thiên Tử cùng với đám người Cổ Thanh Dương khi tới lượt đừng xuất quá nhiều cao thủ đề phòng Hồn Điện động tay động chân.
Tử Nghiên và Phượng Thanh Nhi cũng được thông tri.
Trên khuôn mặt Hồn Ngọc vẫn giữ nguyên nụ cười ấm áp như trước.
Ánh mắt chậm rãi đảo qua tất cả mọi người, cuối cùng dừng