Trong không gian kì lạ này, khái niệm thời gian trở nên cực kỳ mơ hồ, bởi vì không cách nào phá vỡ mảnh không gian này, thêm nữa trong thâm tâm tất cả mọi người đều bị ám ảnh bởi ảo cảnh chân thực mà Bồ Đề Cổ Thụ tạo ra, bởi vậy cũng không có người nào dám ngông cuồng trong mảnh không gian này, nơi này mặc dù cực kì buồn bã nhưng ít ra còn là thật mà thân ở ảo cảnh thì ngươi căn bản ngay cả thật hay giả đều không cách nào phân biệt, cái loại cảm giác này thật sự làm cho người ta cực kì sợ hãi.
Nương theo sau thời gian tại mảnh không gian này trôi qua, mọi người cũng là từ từ đi vào trạng thái tu luyện, nơi này tràn ngập năng lượng sinh cơ đối với bất luận kẻ nào mà nói đều xem như thuốc bổ, với lại loại năng lượng này dùng để chữa thương thậm chí còn có thể tẩy trừ một số nguy cơ ẩn dấu trong cơ thể, bởi vậy trong khoảng thời gian chờ đợi buồn tẻ, mọi người cũng lục tục đi vào trạng thái tu luyện, một khoảng thời gian sau ai cũng có một chút thu hoạch riêng.
Đương nhiên, trong khi tu luyện thì đám người Huân Nhi tự nhiên đều phân ra một số người giám thị đám người Hồn Ngọc để phòng ngừa bọn chúng tiếp tục làm ra các cử động điên cuồng gì đó, chẳng qua may mà qua lần trước động thủ, bọn họ cũng là hiểu được dù điên cuồng mức nào cũng vô dụng, bởi vậy trong khoảng thời gian này ngược lại không có vụng trộm xuất thủ nữa.
Dưới tình huống buồn tẻ này thì thời gian trôi qua một tháng.
Trong một tháng, Bồ Đề cổ thụ không có bất cứ động tĩnh gì mà Đường Long đang ngồi xếp bằng cũng giống như lão tăng nhập định, không hề nhúc nhích thậm chí ngay cả là hơi thở của hắn trong cảm giác của mọi người đều biến mất, có đôi khi cho dù là đám người Huân Nhi trong lòng đều hơi hơi có chút kinh hoảng nhưng may mà các nàng vẫn còn duy trì lý trí cũng không vì điểm này mà làm ra cử động gì.
Cuối cùng, có người rốt cục không nhịn được mà những người này đang chuẩn bị cùng Bồ Đề Cổ Thụ được ăn cả ngã về không thì Đường Long xếp bằng bên dưới Bồ Đề Cổ Thụ rốt cục khẽ run lên, chợt ánh mắt đã nhắm chặt hai tháng dưới từng ánh măt soi mói kinh ngạc chầm chầm mở ra.
Đường Long thở ra một hơi nhưng làm cho những người đang nhìn cảm thấy kinh hãi không thôi, từ hơi thở của Đường Long thì bọn họ cảm nhận được uy hiếp trí mạng.
Đường Long tuy hấp thụ rất nhiều năng lượng mà Bồ Đề Cổ Thụ cung cấp nhưng không có tấn cấp có điều khoảng cách đột phá lên Cửu tinh Đấu Thánh được rút ngắn.
Sau khi Đường Long mở mắt ra, mảnh không gian tràn ngập khí tức sinh mệnh này đột nhiên xuất hiện một chút dao động kỳ dị.
- Phu quân.(Cổ Huân Nhi)
Đường Long đôi mắt không phải đôi mắt bình thường mà là Seinegan, nhờ vào việc tu luyện bên dưới Bồ Đề Cổ Thụ thì cậu đã có thể dùng vài kỹ năng cơ bản của Seinegan cùng với mở nó ra mà không cần phải chịu sự giới hạn.
Đám người Hồn Ngọc và Cửu Phượng bị đôi mắt Seinegan của Đường Long cảm giác ngay cả linh hồn mình cũng bộc lộ ra trước mặt Đường Long.
Loại cảm giác này làm cho bọn hắn cực kỳ không thoải mái.
Đường Long mỉm cười vỗ lấy Bồ Đề Cổ Thụ, Bồ Đề Cổ Thụ như có cảm ứng liền trở nên dao động mà thân thể Đường Long từ trong Bồ Đề Cổ Thụ đi ra.
- Cảm ơn nhé.
Đường Lonh hướng về phía Bồ Đề Cổ Thụ cảm tạ, dù sao Bồ Đề Cổ Thụ cũng gián tiếp trợ giúp hắn rút ngắn khoảng cách đột phá lên Cửu tinh Đấu Thánh.
Xào xạc
Bồ Đề Cổ Thụ cả tháng qua không có một chút động tĩnh nào sau khi nghe lời cảm ơn của Đường Long bỗng đột nhiên lay động, phát ra tiếng xào xạc.
Mọi người nhìn xem không khỏi tặc lưỡi kêu kỳ lạ.
Hóa ra thứ này đúng thật là có linh trí chỉ là hình như không thèm phản ứng với đám người bọn họ mà thôi.
- Không biết có thể cho ta một viên Bồ Đề Tử không? Có một người cần nó.
Xào xạc
Bồ Đề Cổ Thụ lá cây lay động rồi một hạt Bồ Đề Tử trôi nổi trước mặt Đường Long, Đường Long mỉm cười đem Bồ Đề Tử tiếp nhận bỏ vào trong giới chỉ.
Đám người Hồn Ngọc và Cửu Phượng thấy vậy đỏ mắt không thôi.
Bọn họ vất vả tới đây chính là vì Bồ Đề Tử hoặc Bồ Đề Tâm, giờ chỉ bằng một câu xin thì đã có được.
Đường Long thu hồi Bồ Đề Tử xong thì ánh mắt đảo sang vị trí đám người Hồn Ngọc cùng Cửu Phượng cách đó không xa mà thấy ánh mắt của Đường Long nhìn sang, cả 2 đám người không hẹn mà cùng nhau vận chuyển Đấu Khí trong cơ thể, ánh mắt lạnh lùng mà cẩn thận nhìn chằm chằm Đường Long.
Một khi Đường Long có nửa điểm dị động, đám người bọn hắn sẽ lập tức động thủ.
- Ta cho các ngươi hai lựa chọn.
- Một, Hồn Ngọc hoặc Cửu Phượng dẫn theo thế lực chỉ có một thế lực tồn tại rời khỏi Bồ Đề Cổ Thụ.
- Hai, ta tự mình động thủ lưu lại các ngươi hóa thành phân bón cho Bồ Đề Cổ Thụ.
Xào xạc
Bồ Đề Cổ Thụ cành cây rung lên, Đường Long khóe miệng co giật khi hiểu được ý của Bồ Đề Cổ Thụ.
Kể từ khi đả tọa một tháng dưới gốc cây thì Đường Long có thể hiểu được Bồ Đề Cổ Thụ muốn nói gì.
Vừa rồi khi nghe nói đám người Hồn Ngọc cùng Cửu Phượng bị Đường Long giết hóa thành phân bón thì Bồ Đề Cổ Thụ từ chới và nói rằng ‘Bọn hắn không xứng’.
- Các ngươi làm gì trong lúc ta đả tọa đều được Bồ Đề Cỗ Thụ truyền lại hết rồi.
Các ngươi lựa chọn đi.
- Đường Long, ngươi đừng có khinh người quá đáng.(Hồn Ngọc)
- Chỉ dựa vào mình ngươi đòi giết hai thế lực chúng ta?(Cửu Phượng)
- Haha, đừng nghĩ rằng mình là Bát chuyển Đấu Tôn là có thể thoát khỏi.
Đường Long trực tiếp bộc phát ra khí thế của mình ép về phía Hồn Ngọc và Cửu Phượng.
Nương theo áp lực đè lên vai thì Cửu Phượng cũng không nhịn được sự giận dữ trong lòng.
Tiếng thét phẫn nộ tràn ngập sát ý vang vọng trong mảnh không gian này.
- Khốn khiếp, ngươi muốn chết.(Cửu Phượng)
- Thanh Nhi, ta giết hắn không biết Phượng Minh Tộc trưởng có trách tội không?
- Chàng cứ việc giết hắn đi, trong Thiên Yêu Hoàng Tộc hắn hoành thành bá đạo đã khiến cho Phượng Minh Tộc trưởng chướng mắt tìm cơ hội loại bỏ hắn khỏi tộc cùng với những thành phần phản kháng nàng rồi.(Phượng Thanh Nhi)
- Tộc trưởng cũng biết hắn dẫn theo trong tộc cường giả chạy tới Mãng Hoang Cổ Vực, chỉ cần thiếp trở vê báo cáo là hắn trong quá trình thám hiểm bị Bồ Đề Cổ Thụ giết chết.(Phượng Thanh Nhi)
Phượng Thanh Nhi đối với Cửu Phượng có thể nói cực độ chán ghét, hắn không ít lần làm phiền nàng cùng với bài tỏ lòng mình nhưng nàng đều từ chối, Cửu Phượng vẫn rất mặt dày đi theo làm phiền nàng khiến cho nàng chán ghét không thôi.
Bởi vậy, đắc tội ai cũng đừng đắc tội nữ nhân.
- Long Trảo Thủ.
Đường Long bàn tay co lại thành trảo hướng Cửu Phượng chộp tới.
- Phượng Minh Cửu Thiên.(Cửu Phượng)
- Đối với ta là vô dụng.
Rắc
Hư ảnh phượng hoàng bị trảo thủ chộp nát bét, Cửu Phượng miệng thổ huyết bay ngược ra ngoài.
- Làm sao có thể như vậy? Ngươi vì sao lại mạnh như vậy.(Cửu Phượng)
- Ngươi không cần quan tâm, chỉ cần quan tâm hôm nay là tử kỳ của ngươi.
- Ngươi không thể giết ta, ta là người có thể thừa kế chức vị Tộc trưởng Thiên Yêu Hoàng Tộc.(Cửu Phượng)
- Đáng tiếc, ngươi không có phúc hưởng thụ đó.
- Hủy Diệt Long Thương – Nhất Thương – Nhất Kỵ Đương Thiên.
Đường Long xuất hiện trước mặt Cửu Phượng đâm ra nhất thương, nơi trái tim của Cửu Phượng xuất hiện lỗ máu.
Đường Long lạnh lùng thu hồi Phá Diệt Phệ Thương của mình đột nhiên Bồ Đề Cổ Thụ lại phát ra những tiếng ong ong đinh tai nhức óc mà mảnh không gian này cũng truyền ra từng đợt dao động.
- Không gian sắp băng liệt sao?
Bồ Đề Cổ Thụ cũng không tồn tại vĩnh viễn ở thế gian, sau khi phun Bồ Đề Tử ra thì nó sẽ lại chui xuống mặt đất một lần nữa.
Đợi cho đến khi ngưng tụ đủ năng lượng thì mới tiếp tục xuất hiện nhưng khi đó không biết sẽ là năm nào tháng nào.
Không gian dị biến cũng làm cho mọi người có chút bối rối, tất cả mọi người lập tức chui vô vết nứt chạy ra ngoài, nhóm Cổ Huân Nhi cũng chạy ra ngoài mà Đường Long vẫn lưu lại nhìn Bồ Đề Cổ Thụ.
- Bồ Đề Cổ Thụ, có muốn chuyển tới nơi khác sinh sống không? Ngươi vẫn ở trong không gian này biết bao lâu mới xuất thế.
Đường Long mở ra không gian mà mình sáng tạo ra, bên trong truyền ra khí tức tinh thuần làm cho Bồ Để Cổ Thụ kinh hỉ không thôi.
Bồ Đề Cổ Thụ bên trong không gian cũng hóa thành chùm sáng bay vào trong không gian của Đường Long mở ra, khi vào trong thì nó hóa thành bản thể cao nghìn trượng cắm rễ bên trong.
Đường Long thấy Bồ Đề Cỗ Thụ đi vào không gian riêng biệt của mình liền vui vẻ hẵn lên, cậu cũng đi ra ngoài khỏi không gian.
Xào xạc
Trên thảo nguyên im lặng chợt vang lên một loạt tiếng động.
Bồ Đề Cổ Thụ đã gần một tháng không có động tĩnh gì lại bỗng bộc phát ra một trận quang hoa chói mắt sau đó chỉ thấy từng đạo thân ảnh chật vật thoát ra từ bên trong, cuối cùng đáp xuống mặt đất xung quanh.
Đám người Cổ Thanh Dương hít sâu không khí trong lành trên thảo nguyên, bỗng sinh ra một loại khoái cảm khi sống sót sau tai kiếp.
Người ở ngoài sao có thể biết được chỉ trong một tháng qua, bọn họ đã trải qua không biết bao nhiêu hung hiểm.
Những ảo cảnh đáng sợ đó, cho dù sau này bọn họ cũng không thể quên.
Sau khi người cuối cùng bị ném ra khỏi không gian kia thì Bồ Đề Cổ Thụ bỗng rung chuyển kịch liệt.
Chợt một quang mang xanh biếc khuếch tán ra từ thân cây.
Dưới loại hào quang này, mặt đất như biến thành chất lỏng mà Bồ Đề Cổ Thụ cũng chậm rãi chìm xuống.
Nhìn Bồ Đề Cổ Thụ chui vào lòng đất, không ít cường giả đều biến sắc, cực kỳ không cam lòng.
Bồ Đề Cổ Thụ biến mất, cho dù là cường giả Đấu Thánh cũng không thể tìm ra.
Nói cách khác, nếu muốn gặp được Bồ Đề Cổ Thụ thêm lần nữa thì phải chờ cho đến lần xuất hiện tiếp theo của nó mà khi đó có lẽ đã là cả ngàn năm sau mất rồi.
Tất cả mọi người không biết rằng đó là giả tượng mà Đường Long dùng Seinegan tạo Ảo thuật trên diện rộng đánh lừa con mắt của người khác.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, rốt cuộc Bồ Đề cổ thụ cũng chìm hẳn xuống lòng đất.
Nương theo tia sáng màu xanh cuối cùng biến mất, mảnh thảo nguyên này lại trở nên trống rỗng thêm một lần nữa.
Đường Long chuẩn bị xé rách không gian mang mọi người rời đi Mãng Hoang Cổ Vực thì cảm giác được mảnh không gian này chợt trở nên vặn vẹo rồi phong tỏa lại như một nhà giam vô hình vậy.
Cả không gian vặn vẹo một cách kịch liệt rồi lập tức bị phong tỏa.
Bất cứ một chấn động nào cũng không thể lọt được ra ngoài.
Hồn Ngọc sắc mặt âm trầm cầm ra trong tay Không Gian Ngọc Giản, hắn truyền Đấu Khí vào trong lòng bàn tay rồi bóp nát nó.
Ngay lập tức, một khe hở liền xuất hiện, dần dần lan tràn, tạo thành một thông đạo không gian.
Bên trong thông đạo mơ hồ truyền ra một khí tức mạnh mẽ giống như giông bão thổi quét khắp bầu trời.
- Gọi cường giả Hồn Điện hoặc Hồn tộc cấp độ Đấu Thánh tới sao? Đáng tiếc, điều đó vô dụng với ta.
Đường Long không có xuất thủ ngăn cản mà mặc cho Hồn Ngọc xây dựng Không Gian Trùng Động.
Đột nhiên, một bàn tay trắng bệch như khô lâu từ trong thông đạo phóng ra chộp về phía Đường Long, hắc vụ từ cốt trảo tuôn ra dữ dội, dần dần ăn mòn hỏa thú thành hư vô.
- Khục…Khục! Hồn Ngọc, không ngờ ngay cả ngươi cũng không giải quyết được tên tiểu tử kia.(Cốt U)
Phía sau cốt trảo truyền ra một âm thanh già nua kèm theo những tiếng ho khan sau đó từ trong thông đạo có một lão giả mặc áo xám trắng chậm rãi bước ra dưới ánh mắt chăm chú của mọi người.
Đây là một lão giả lưng hơi gù, trên tay cầm một cây gậy đầu lâu, hai con ngươi hõm sâu vào trong hốc mắt ánh lên quang mang màu xanh