Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

772: Tiêu Huyền Hồi Sinh


trước sau


Trong không gian kì lạ này, khái niệm thời gian trở nên cực kỳ mơ hồ, bởi vì không cách nào phá vỡ mảnh không gian này, thêm nữa trong thâm tâm tất cả mọi người đều bị ám ảnh bởi ảo cảnh chân thực mà Bồ Đề Cổ Thụ tạo ra, bởi vậy cũng không có người nào dám ngông cuồng trong mảnh không gian này, nơi này mặc dù cực kì buồn bã nhưng ít ra còn là thật mà thân ở ảo cảnh thì ngươi căn bản ngay cả thật hay giả đều không cách nào phân biệt, cái loại cảm giác này thật sự làm cho người ta cực kì sợ hãi.
Nương theo sau thời gian tại mảnh không gian này trôi qua, mọi người cũng là từ từ đi vào trạng thái tu luyện, nơi này tràn ngập năng lượng sinh cơ đối với bất luận kẻ nào mà nói đều xem như thuốc bổ, với lại loại năng lượng này dùng để chữa thương thậm chí còn có thể tẩy trừ một số nguy cơ ẩn dấu trong cơ thể, bởi vậy trong khoảng thời gian chờ đợi buồn tẻ, mọi người cũng lục tục đi vào trạng thái tu luyện, một khoảng thời gian sau ai cũng có một chút thu hoạch riêng.
Đương nhiên, trong khi tu luyện thì đám người Huân Nhi tự nhiên đều phân ra một số người giám thị đám người Hồn Ngọc để phòng ngừa bọn chúng tiếp tục làm ra các cử động điên cuồng gì đó, chẳng qua may mà qua lần trước động thủ, bọn họ cũng là hiểu được dù điên cuồng mức nào cũng vô dụng, bởi vậy trong khoảng thời gian này ngược lại không có vụng trộm xuất thủ nữa.
Dưới tình huống buồn tẻ này thì thời gian trôi qua một tháng.
Trong một tháng, Bồ Đề cổ thụ không có bất cứ động tĩnh gì mà Đường Long đang ngồi xếp bằng cũng giống như lão tăng nhập định, không hề nhúc nhích thậm chí ngay cả là hơi thở của hắn trong cảm giác của mọi người đều biến mất, có đôi khi cho dù là đám người Huân Nhi trong lòng đều hơi hơi có chút kinh hoảng nhưng may mà các nàng vẫn còn duy trì lý trí cũng không vì điểm này mà làm ra cử động gì.
Cuối cùng, có người rốt cục không nhịn được mà những người này đang chuẩn bị cùng Bồ Đề Cổ Thụ được ăn cả ngã về không thì Đường Long xếp bằng bên dưới Bồ Đề Cổ Thụ rốt cục khẽ run lên, chợt ánh mắt đã nhắm chặt hai tháng dưới từng ánh măt soi mói kinh ngạc chầm chầm mở ra.
Đường Long thở ra một hơi nhưng làm cho những người đang nhìn cảm thấy kinh hãi không thôi, từ hơi thở của Đường Long thì bọn họ cảm nhận được uy hiếp trí mạng.

Đường Long tuy hấp thụ rất nhiều năng lượng mà Bồ Đề Cổ Thụ cung cấp nhưng không có tấn cấp có điều khoảng cách đột phá lên Cửu tinh Đấu Thánh được rút ngắn.
Sau khi Đường Long mở mắt ra, mảnh không gian tràn ngập khí tức sinh mệnh này đột nhiên xuất hiện một chút dao động kỳ dị.
- Phu quân.(Cổ Huân Nhi)
Đường Long đôi mắt không phải đôi mắt bình thường mà là Seinegan, nhờ vào việc tu luyện bên dưới Bồ Đề Cổ Thụ thì cậu đã có thể dùng vài kỹ năng cơ bản của Seinegan cùng với mở nó ra mà không cần phải chịu sự giới hạn.
Đám người Hồn Ngọc và Cửu Phượng bị đôi mắt Seinegan của Đường Long cảm giác ngay cả linh hồn mình cũng bộc lộ ra trước mặt Đường Long.

Loại cảm giác này làm cho bọn hắn cực kỳ không thoải mái.
Đường Long mỉm cười vỗ lấy Bồ Đề Cổ Thụ, Bồ Đề Cổ Thụ như có cảm ứng liền trở nên dao động mà thân thể Đường Long từ trong Bồ Đề Cổ Thụ đi ra.
- Cảm ơn nhé.
Đường Lonh hướng về phía Bồ Đề Cổ Thụ cảm tạ, dù sao Bồ Đề Cổ Thụ cũng gián tiếp trợ giúp hắn rút ngắn khoảng cách đột phá lên Cửu tinh Đấu Thánh.
Xào xạc
Bồ Đề Cổ Thụ cả tháng qua không có một chút động tĩnh nào sau khi nghe lời cảm ơn của Đường Long bỗng đột nhiên lay động, phát ra tiếng xào xạc.

Mọi người nhìn xem không khỏi tặc lưỡi kêu kỳ lạ.

Hóa ra thứ này đúng thật là có linh trí chỉ là hình như không thèm phản ứng với đám người bọn họ mà thôi.
- Không biết có thể cho ta một viên Bồ Đề Tử không? Có một người cần nó.
Xào xạc
Bồ Đề Cổ Thụ lá cây lay động rồi một hạt Bồ Đề Tử trôi nổi trước mặt Đường Long, Đường Long mỉm cười đem Bồ Đề Tử tiếp nhận bỏ vào trong giới chỉ.

Đám người Hồn Ngọc và Cửu Phượng thấy vậy đỏ mắt không thôi.

Bọn họ vất vả tới đây chính là vì Bồ Đề Tử hoặc Bồ Đề Tâm, giờ chỉ bằng một câu xin thì đã có được.
Đường Long thu hồi Bồ Đề Tử xong thì ánh mắt đảo sang vị trí đám người Hồn Ngọc cùng Cửu Phượng cách đó không xa mà thấy ánh mắt của Đường Long nhìn sang, cả 2 đám người không hẹn mà cùng nhau vận chuyển Đấu Khí trong cơ thể, ánh mắt lạnh lùng mà cẩn thận nhìn chằm chằm Đường Long.

Một khi Đường Long có nửa điểm dị động, đám người bọn hắn sẽ lập tức động thủ.
- Ta cho các ngươi hai lựa chọn.
- Một, Hồn Ngọc hoặc Cửu Phượng dẫn theo thế lực chỉ có một thế lực tồn tại rời khỏi Bồ Đề Cổ Thụ.
- Hai, ta tự mình động thủ lưu lại các ngươi hóa thành phân bón cho Bồ Đề Cổ Thụ.
Xào xạc
Bồ Đề Cổ Thụ cành cây rung lên, Đường Long khóe miệng co giật khi hiểu được ý của Bồ Đề Cổ Thụ.

Kể từ khi đả tọa một tháng dưới gốc cây thì Đường Long có thể hiểu được Bồ Đề Cổ Thụ muốn nói gì.
Vừa rồi khi nghe nói đám người Hồn Ngọc cùng Cửu Phượng bị Đường Long giết hóa thành phân bón thì Bồ Đề Cổ Thụ từ chới và nói rằng ‘Bọn hắn không xứng’.
- Các ngươi làm gì trong lúc ta đả tọa đều được Bồ Đề Cỗ Thụ truyền lại hết rồi.

Các ngươi lựa chọn đi.
- Đường Long, ngươi đừng có khinh người quá đáng.(Hồn Ngọc)
- Chỉ dựa vào mình ngươi đòi giết hai thế lực chúng ta?(Cửu Phượng)

- Haha, đừng nghĩ rằng mình là Bát chuyển Đấu Tôn là có thể thoát khỏi.
Đường Long trực tiếp bộc phát ra khí thế của mình ép về phía Hồn Ngọc và Cửu Phượng.

Nương theo áp lực đè lên vai thì Cửu Phượng cũng không nhịn được sự giận dữ trong lòng.

Tiếng thét phẫn nộ tràn ngập sát ý vang vọng trong mảnh không gian này.
- Khốn khiếp, ngươi muốn chết.(Cửu Phượng)
- Thanh Nhi, ta giết hắn không biết Phượng Minh Tộc trưởng có trách tội không?
- Chàng cứ việc giết hắn đi, trong Thiên Yêu Hoàng Tộc hắn hoành thành bá đạo đã khiến cho Phượng Minh Tộc trưởng chướng mắt tìm cơ hội loại bỏ hắn khỏi tộc cùng với những thành phần phản kháng nàng rồi.(Phượng Thanh Nhi)
- Tộc trưởng cũng biết hắn dẫn theo trong tộc cường giả chạy tới Mãng Hoang Cổ Vực, chỉ cần thiếp trở vê báo cáo là hắn trong quá trình thám hiểm bị Bồ Đề Cổ Thụ giết chết.(Phượng Thanh Nhi)
Phượng Thanh Nhi đối với Cửu Phượng có thể nói cực độ chán ghét, hắn không ít lần làm phiền nàng cùng với bài tỏ lòng mình nhưng nàng đều từ chối, Cửu Phượng vẫn rất mặt dày đi theo làm phiền nàng khiến cho nàng chán ghét không thôi.
Bởi vậy, đắc tội ai cũng đừng đắc tội nữ nhân.
- Long Trảo Thủ.
Đường Long bàn tay co lại thành trảo hướng Cửu Phượng chộp tới.
- Phượng Minh Cửu Thiên.(Cửu Phượng)
- Đối với ta là vô dụng.
Rắc
Hư ảnh phượng hoàng bị trảo thủ chộp nát bét, Cửu Phượng miệng thổ huyết bay ngược ra ngoài.
- Làm sao có thể như vậy? Ngươi vì sao lại mạnh như vậy.(Cửu Phượng)
- Ngươi không cần quan tâm, chỉ cần quan tâm hôm nay là tử kỳ của ngươi.
- Ngươi không thể giết ta, ta là người có thể thừa kế chức vị Tộc trưởng Thiên Yêu Hoàng Tộc.(Cửu Phượng)
- Đáng tiếc, ngươi không có phúc hưởng thụ đó.
- Hủy Diệt Long Thương – Nhất Thương – Nhất Kỵ Đương Thiên.
Đường Long xuất hiện trước mặt Cửu Phượng đâm ra nhất thương, nơi trái tim của Cửu Phượng xuất hiện lỗ máu.

Đường Long lạnh lùng thu hồi Phá Diệt Phệ Thương của mình đột nhiên Bồ Đề Cổ Thụ lại phát ra những tiếng ong ong đinh tai nhức óc mà mảnh không gian này cũng truyền ra từng đợt dao động.
- Không gian sắp băng liệt sao?
Bồ Đề Cổ Thụ cũng không tồn tại vĩnh viễn ở thế gian, sau khi phun Bồ Đề Tử ra thì nó sẽ lại chui xuống mặt đất một lần nữa.

Đợi cho đến khi ngưng tụ đủ năng lượng thì mới tiếp tục xuất hiện nhưng khi đó không biết sẽ là năm nào tháng nào.
Không gian dị biến cũng làm cho mọi người có chút bối rối, tất cả mọi người lập tức chui vô vết nứt chạy ra ngoài, nhóm Cổ Huân Nhi cũng chạy ra ngoài mà Đường Long vẫn lưu lại nhìn Bồ Đề Cổ Thụ.
- Bồ Đề Cổ Thụ, có muốn chuyển tới nơi khác sinh sống không? Ngươi vẫn ở trong không gian này biết bao lâu mới xuất thế.
Đường Long mở ra không gian mà mình sáng tạo ra, bên trong truyền ra khí tức tinh thuần làm cho Bồ Để Cổ Thụ kinh hỉ không thôi.

Bồ Đề Cổ Thụ bên trong không gian cũng hóa thành chùm sáng bay vào trong không gian của Đường Long mở ra, khi vào trong thì nó hóa thành bản thể cao nghìn trượng cắm rễ bên trong.
Đường Long thấy Bồ Đề Cỗ Thụ đi vào không gian riêng biệt của mình liền vui vẻ hẵn lên, cậu cũng đi ra ngoài khỏi không gian.
Xào xạc
Trên thảo nguyên im lặng chợt vang lên một loạt tiếng động.

Bồ Đề Cổ Thụ đã gần một tháng không có động tĩnh gì lại bỗng bộc phát ra một trận quang hoa chói mắt sau đó chỉ thấy từng đạo thân ảnh chật vật thoát ra từ bên trong, cuối cùng đáp xuống mặt đất xung quanh.
Đám người Cổ Thanh Dương hít sâu không khí trong lành trên thảo nguyên, bỗng sinh ra một loại khoái cảm khi sống sót sau tai kiếp.

Người ở ngoài sao có thể biết được chỉ trong một tháng qua, bọn họ đã trải qua không biết bao nhiêu hung hiểm.

Những ảo cảnh đáng sợ đó, cho dù sau này bọn họ cũng không thể quên.
Sau khi người cuối cùng bị ném ra khỏi không gian kia thì Bồ Đề Cổ Thụ bỗng rung chuyển kịch liệt.


Chợt một quang mang xanh biếc khuếch tán ra từ thân cây.

Dưới loại hào quang này, mặt đất như biến thành chất lỏng mà Bồ Đề Cổ Thụ cũng chậm rãi chìm xuống.
Nhìn Bồ Đề Cổ Thụ chui vào lòng đất, không ít cường giả đều biến sắc, cực kỳ không cam lòng.

Bồ Đề Cổ Thụ biến mất, cho dù là cường giả Đấu Thánh cũng không thể tìm ra.

Nói cách khác, nếu muốn gặp được Bồ Đề Cổ Thụ thêm lần nữa thì phải chờ cho đến lần xuất hiện tiếp theo của nó mà khi đó có lẽ đã là cả ngàn năm sau mất rồi.
Tất cả mọi người không biết rằng đó là giả tượng mà Đường Long dùng Seinegan tạo Ảo thuật trên diện rộng đánh lừa con mắt của người khác.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, rốt cuộc Bồ Đề cổ thụ cũng chìm hẳn xuống lòng đất.

Nương theo tia sáng màu xanh cuối cùng biến mất, mảnh thảo nguyên này lại trở nên trống rỗng thêm một lần nữa.
Đường Long chuẩn bị xé rách không gian mang mọi người rời đi Mãng Hoang Cổ Vực thì cảm giác được mảnh không gian này chợt trở nên vặn vẹo rồi phong tỏa lại như một nhà giam vô hình vậy.
Cả không gian vặn vẹo một cách kịch liệt rồi lập tức bị phong tỏa.

Bất cứ một chấn động nào cũng không thể lọt được ra ngoài.
Hồn Ngọc sắc mặt âm trầm cầm ra trong tay Không Gian Ngọc Giản, hắn truyền Đấu Khí vào trong lòng bàn tay rồi bóp nát nó.

Ngay lập tức, một khe hở liền xuất hiện, dần dần lan tràn, tạo thành một thông đạo không gian.

Bên trong thông đạo mơ hồ truyền ra một khí tức mạnh mẽ giống như giông bão thổi quét khắp bầu trời.
- Gọi cường giả Hồn Điện hoặc Hồn tộc cấp độ Đấu Thánh tới sao? Đáng tiếc, điều đó vô dụng với ta.
Đường Long không có xuất thủ ngăn cản mà mặc cho Hồn Ngọc xây dựng Không Gian Trùng Động.

Đột nhiên, một bàn tay trắng bệch như khô lâu từ trong thông đạo phóng ra chộp về phía Đường Long, hắc vụ từ cốt trảo tuôn ra dữ dội, dần dần ăn mòn hỏa thú thành hư vô.
- Khục…Khục! Hồn Ngọc, không ngờ ngay cả ngươi cũng không giải quyết được tên tiểu tử kia.(Cốt U)
Phía sau cốt trảo truyền ra một âm thanh già nua kèm theo những tiếng ho khan sau đó từ trong thông đạo có một lão giả mặc áo xám trắng chậm rãi bước ra dưới ánh mắt chăm chú của mọi người.

Đây là một lão giả lưng hơi gù, trên tay cầm một cây gậy đầu lâu, hai con ngươi hõm sâu vào trong hốc mắt ánh lên quang mang màu xanh

khiến cho người khác nhìn vào đều có cảm giác âm trầm quỷ dị.
- Xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn nếu không thì ta cũng đâu cần phải sử dụng Không Gian Ngọc Giản làm gì.(Hồn Ngọc)
- Hắn trong tay có rất nhiều Bồ Đề Tử nhưng hắn thực lực trên cơ ta, với cả Cửu Phượng của Thiên Yêu Hoàng Tộc bị hắn giết rồi.

Thế nên chỉ có Cốt U trưởng lão ra tay thì mới lưu giữ được hắn.(Hồn Ngọc)
- Ồ, không thể tưởng tượng được tiểu tử ngươi lại có cơ duyên như vậy.(Cốt U)
Nghe vậy, vị Cốt U lão giả kia cũng có chút ngạc nhiên, ánh mắt lóe lên quang mang, nhìn về phía Đường Long.

Trên khuôn mặt khô cằn của lão lộ ra một nụ cười cổ quái.
- Hóa ra còn có vài tiểu bối Cổ tộc.(Cốt U)
- Cốt U trưởng lão, không nên cùng bọn hắn dây dưa, chậm trễ e rằng sẽ sinh biến.

Trước tiên bắt lấy Đường Long trước đã, việc còn lại nói sau đi.(Hồn Ngọc)
- Bộ xương già này của ta đi lại đã quá vất vả rồi, cho nên ngươi cũng đừng thúc giục ta như thế chứ!(Cốt U)
- Thời gian gần đây có không ít cường giả Hồn tộc táng thân ở trong tay ngươi.


Cho nên hiện giờ thanh danh của ngươi ở trong Hồn tộc bọn ta cũng rất vang dội đấy.(Cốt U)
- Lão phu tên là Cốt U, đương nhiên ngươi cũng có thể gọi ta là Nhị Thiên Tôn.

Trước kia, cái tên này cũng tương đối quen thuộc, thế nhưng từ khi lão phu bước vào cảnh giới Bán Thánh thì vẫn thích được người khác gọi là Cốt U Thánh Giả hơn.(Cốt U)
- Thánh giả? Ngươi chỉ là Bán Thánh mà ta là hàng thật Đấu Thánh và ưu thích được gọi là Xích Diệt Thánh Giả.
Đường Long bộc lộ ra Bát tinh Đấu Thánh đỉnh phong, Cốt U sắc mặt nghiêm trọng cực kỳ.

Cốt U lẻn vào trong không gian hư vô lặng lẽ tiếp cận Đường Long nhưng Đường Long có Linh hồn lực cường hãn cộng thêm cậu là Đấu Thánh cao giai nên rất dễ phát giác ra Cốt U tiềm hành trong không gian hư vô.
- Như Lai Thần Chưởng.
Kim sắc chưởng ấn bay về phía một vị trí mà nơi đó thân ảnh già nua của Cốt U Thánh giả cũng bị buộc phải xuất hiện.

Đường Long thân hình lóe lên xuất hiện ngay trước mặt Cốt U mà hỏa liên trong lòng bàn tay xoay tròn chậm rãi theo bàn tay di động đập nện vào lồng ngực Cốt U.
- Phật Nộ Đường Liên.
Oanh
Phụt
Cốt U lồng ngực trực tiếp ăn hỏa liên vào người liền thổ huyết bay thành đường vòng cung rớt xuống trước mặt Hồn Ngọc.

Hồn Ngọc sắc mặt cực kỳ khó coi, hắn nghĩ có Cốt U Thánh giả là Nhị Thiên Tôn Hồn Điện ở đây có thể cầm xuống nhóm Đường Long nhưng thực tế vả vào mặt hắn.
- Khụ… hắn căn bản không phải Bán Thánh mà ngươi nói.

Hắn đã bước vào Đấu Thánh cảnh giới.(Cốt U)
Cốt U biết sự chêch lệch giữa Bán Thánh và Đấu Thánh là giữa trời và đất.

Hắn cũng không có tâm tình cùng Đường Long chiến đấu mà vội vàng tạo nên Không Gian Trùng Động lôi kéo Hồn Ngọc chạy vào, đám người Hồn tộc thấy Cốt U chạy trốn cũng không suy nghĩ nhiều mà vọt vào Không Gian Trùng Động.

Đám người tụ thành một chỗ tạo nên một bia thịt to lớn, khóe miệng Đường Long nhất câu.
- Chấn Động Chi Quyền.
Rắc
Không Gian Trùng Động có đám người Hồn tộc chen chúc nhau mà chui vào bị một quyền này của Đường Long phá toái Không Gian Trùng Động, theo Không Gian Trùng Động phá toái liền tạo thành Không Gian Phong Bạo cỡ nhỏ kéo những kẻ Hồn tộc xấu số vào trong giết chết họ.

Những thế lực trung lập thấy cảnh này nhịn không được hít vào ngụm khí lạnh.
- Sự tình đã giải quyết, chúng ta trở về thôi.
Đường Long xé rách không gian đưa mọi người trở về, đám người Hoa Tông cũng được Đường Long đưa đi một chuyến.

Thế lực trung lập thấy cảnh này đố kỵ không thôi, người khác được người đưa về tận nơi mà bọn hắn phải chạy bộ về.
Về tới Cổ Thành thì Đường Long vọt vào phòng luyện đan của mình lấy ra hài cốt Đấu Thánh mà trước đây cậu thu hoạch được ở Di tích Viễn cổ để ở bên ngoài.

Bồ Đề Tử được Bồ Đề Cổ Thụ tặng lấy ra ngoài cùng với vài dược liệu khác bắt đầu luyện chế.

Linh hồn Tiêu Huyền trong Dị Hỏa Tháp thấy cảnh này kích động không thôi.
Đường Long bắt đầu luyện chế Bát phẩm Đan dược – Bồ Đề Đan có thể giúp người chết phụng sinh với điều kiện là phải có linh hồn cùng hài cốt mới được.
Bồ Đề Tử trước đây đã từng có kinh nghiệm khi trợ giúp Bồ Đề Cổ Thụ nên quen tay dễ làm, chỉ tốn có 15 phút đã hoàn thành luyện chế Bồ Đề Tử, những dược liệu khác cũng tốn thời gian để đề luyện nó.
Khi mọi dược liệu được luyện chế xong thì toàn bộ những tinh hoa dược liệu dưới sự khống chế của Đường Long trôi nổi trước mặt.
- Thật là thần kỳ thuật luyện đan, ta từ lúc sống đến chết cũng chưa từng thấy Luyện Dược Sư nào luyện dược mà không cần dược đỉnh.(Tiêu Huyền)
Đường Long bắt đầu dung hợp những tinh hoa dược liệu lại với nhau, một viên sồ đan trôi nổi trước mặt cậu, theo bàn tay thủ ấn biến ảo thì viên sồ đan dần có đan hương tỏa ra cùng với trên bầu trời có Lôi Vân kéo tới mà màu sắc là Cửu sắc Đan Lôi.

Người Cổ Thành ngẩng đầu lên nhìn bầu trời rồi bình thường sinh hoạt vì hiện tượng này bọn họ đã tập mãi thành thói quen rồi.
Khi Bát phẩm Đan dược – Bồ Đề Đan thành công luyện chế ra thì Đường Long bắt nó vào trong tay, cậu cũng thả ra Linh hồn Tiêu Huyền từ trong Dị Hỏa Tháp lập tức bắn Bát phẩm Đan dược – Bồ Đề Đan vào trong miệng Tiêu Huyền.

Khi Đan dược vào trong thì Tiêu Huyền cảm nhận được Linh hồn mình có thiếu hụt nhanh chóng được bổ khuyết.
Đường Long bắt đầu động thủ với hài cốt Đấu Thánh, cậu lại lấy ra xác của Cửu Phượng, Cửu Phượng trước khi chết thực lực là Bát chuyển Đấu Tôn.

Hai thứ kết hợp với nhau tạo thành một cơ thể hoàn mỹ cho Tiêu Huyền.
- Tiêu Huyền tiền bối, mời tiến vào trong.
- Được.(Tiêu Huyền)

Linh hồn Tiêu Huyền bay tới thể xác mới của mình rồi chui vào trong, đây là kết hợp giữa hài cốt Đấu Thánh và cơ thể Thiên Yêu Hoàng Tộc với Linh hồn Bán Đế.

Quá trình hơi tốn thời gian thì cơ thể đang nhắm mắt bắt đầu chớp động, ngón tay bắt đầu cử động.
- Đây là cơ thể mới của ta sao? Có chút không thích ứng.(Tiêu Huyền)
- Tiêu Huyền tiền bối cần một thời gian để thích ứng với cơ thể mới của mình cùng với khôi phục thực lực của mình.
- Ừm, vậy ta làm phiền ngươi một khoảng thời gian.(Tiêu Huyền)
Đường Long trở về nghỉ ngơi, bôn ba nhiều ngày như vậy cũng nên nghỉ ngơi lại sức một chút.

Khi hắn nhắm mắt ngủ thì tinh thần lại vào trong Không gian Triệu hoán, cậu đi tới tế đàn tiến hành triệu hoán.
Từ phía trên tế đàn có hai viên tử sắc hàng lâm xuống, từ bên trong xuất hiện hai bóng hình.
Một người là một cô gái trưởng thành cao lớn với làn da xám đầy ma quái.

Cô có mái tóc màu rượu vang được cắt ngắn phía sau với một vài sợi ở mái đậm hơn.

Cô gái có đôi mắt màu cánh sen với tròng hồng nhạt giống như mắt mèo và bọng mắt được thấy rõ ràng dưới mắt.

Cô luôn mang cho mình một biểu cảm nghiêm túc trên khuôn mặt.
Trang phục trên thân là bộ đồ chỉnh tề nữ tu sĩ gồm một chiếc áo dài trắng và một chiếc mũ vải đen với lớp vải lót đỏ, một chiếc áo cổ lọ không tay trắng, găng tay dài trắng và một chiếc váy xẻ đỏ đen dài để lộ một phần chân phải và hoàn toàn chân trái.

Cô đeo thắt lưng đen quanh đùi trái, cùng với quần tất lưới đen và giày cao gót bạc.
Nhân vật: Rosaria(Lv 80)
Vũ Khí: Hòa Phác Diên
Thánh di vật: Dũng Sĩ Trong Băng Giá(Gây Sát thương Nguyên tố Băng 150%)
Kỹ năng:
•Đánh thường:
 Tấn công thường: Thực hiện tối đa 5 lần đánh liên tiếp.
 Trọng kích: Tiêu hao thể lực nhất định xông về phía trước gây sát thương cho địch trên đường đi.
•Lời Cáo Tội: Nhanh chóng di chuyển đến phía sau kẻ địch để đâm và chém gây Sát thương Nguyên tố Băng.

Không thể di chuyển ra sau lưng đối với những kẻ địch có thân hình lớn.
•Thánh Lễ Cuối Cùng: Vung vũ khí lên quét sạch kẻ địch sau đó ngưng tụ Băng Thương găm vào mặt đất gây Sát thương Nguyên tố Băng.
 Băng Thương: Khi tồn tại sẽ liên tục phát ra hơi lạnh gây Sát thương Nguyên tố Băng cho kẻ địch gần đó.
Một người là cô gái cột mái tóc dài màu lục nhạt với một vệt màu xanh lam, nước da trắng, và đôi mắt màu hổ phách với một cặp kính tròn màu đen.

Vision Phong của cô ấy được gắn như một chiếc trâm cài vào cổ áo choàng.

Cô mặc đồng phục giả kim của mình như một phần của đội điều tra của Đội Kỹ Sĩ Tây Phong cùng với người cố vấn của cô, Albedo.

Cô ấy đeo găng tay dày, màu trắng, kính gọng đen, áo trước màu xanh có viền xù, đi một đôi bốt màu trắng và quần dài đến đùi màu đen có đính kim sa.
Nhân vật: Sucrose(Lv 80)
Vũ khí: Quyển Thiên Không
Thánh di vật: Bóng Hình Màu Xanh(Gây Sát thương Nguyên Tố Phong 150%)
Kỹ năng:
•Đánh thường:
 Tấn công thường: Thực hiện tối đa 4 lần tấn công Phong Linh gây Sát thương Nguyên Tố Phong.
 Trọng kích: Tiêu hao thể lực nhất định sau tiếng ngân gây Sát thương Nguyên Tố Phong.
•Gió Thần Sáng Tạo: Triệu hồi Phong Linh cỡ nhỏ thu hút kẻ địch và các vật thể đến gần vị trí Phong Linh đánh bay kẻ địch trong phạm vi đồng thời gây Sát thương Nguyên Tố Phong.
•Cấm – Gió Thần Sáng Tạo: Ném một chiếc bình tạo ra Phong Linh cỡ lớn.

Trong thời gian tồn tại, Phong Linh cỡ lớn sẽ hút và đánh bay kẻ địch lẫn vật thể xung quanh gây Sát thương Nguyên Tố Phong.
 Chuyển Đổi Nguyên Tố: Nếu trong thời gian duy trì kỹ năng lốc xoáy có tiếp xúc với Nguyên tố Thủy/ Nguyên tố Hỏa/ Nguyên tố Băng/ Nguyên tố Lôi sẽ nhận được thuộc tính nguyên tố tương ứng gây thêm sát thương kèm theo nguyên tố đó.

Loại chuyển hóa chỉ phát sinh một lần trong thời gian duy trì kỹ năng.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện