Diệp Tịch Thủy vì muốn ở chung với Đường Long nên ngay trong ngày dọn vào cùng ở với cậu, Tiên Lâm Nhi và Thái Mị Nhi khi biết giật mình không thôi, các nàng chưa từng nhìn thấy Diệp Tịch Thủy tiếp xúc qua nam nhân cứ tưởng nàng có phu quân rồi ai ngờ người đó là Đường Long.
Trong lòng, Tiên Lâm Nhi với Thái Mị Nhi có chút thất lạc.
Mục Ân xuất hiện đứng bên cạnh hai người.
- Không cần phải thất lạc làm gì? Hắn ưu tú như vậy thì bên cạnh sẽ không thiếu nữ nhân nhưng đoán chừng tầm thường nữ hài không lọt vào pháp nhãn của hắn.(Mục Ân)
- Nếu hai người có ý với hắn thì đi bày tỏ đi, Tịch Thủy là có tình cảm sâu đậm với hắn.
Hắn từng thừa nhận với Tịch Thủy ngoài nàng thì có ba nữ nhân khác.(Mục Ân)
Tiên Lâm Nhi với Thái Mị Nhi trong lòng do dự cùng xoắn xuýt không thôi.
- Hai người tự quyết định, ta cũng không có ép buộc.(Mục Ân)
- Đêm nay, đừng có đi tìm hắn mà hôm sau đi.
Đoán chừng, hai người bọn họ sẽ làm ra hành động ngượng ngùng.
Mục Ân là người từng trải nên biết Diệp Tịch Thủy và Đường Long cô nam quả nữ ở trong gian phòng sẽ làm ra chuyện gì.
Đường Long nhìn Diệp Tịch Thủy tại trước mặt mình cởi hết quần áo ra, hai tay che nơi nhạy cảm mà khuôn mặt ửng đỏ lên.
Đường Long thấy vậy sao mà không biết ý của Diệp Tịch Thủy, cậu đứng lên đi tới trước mặt đưa tay kéo Diệp Tịch Thủy vào lòng cúi đầu hôn lấy môi nàng.
Diệp Tịch Thủy rất hưởng thụ nụ hôn mà Đường Long trao cho nàng.
Diệp Tịch Thủy hưởng thụ một lúc thì tách môi ra đưa tay đẩy Đường Long ngã xuống giường mà nàng bò tới đặt mông ngồi ở trên mặt Đường Long, Diệp Tịch Thủy làm hành động này cũng rất ngượng ngùng không thôi.
- Lão công hãy làm cho em hứng tình đi.(Diệp Tịch Thủy)
Đường Long không chút khách khí mà lè lưỡi mình ra liếm âm hộ của Diệp Tịch Thủy khiến nàng rên rỉ lên.
- Ưm… đúng rồi… Ưm… phải vậy chứ… Ưm… kích thích lỗ kia… cho em… Ưm… luôn đi.(Diệp Tịch Thủy)
Đường Long một tay mò mông của Diệp Tịch Thủy mà một tay dùng ngón tay chọc vào lỗ hậu.
- Ưm… kích thích quá… Ưm… ta thật biết nuông chiều… em… Ưm… Ưm… em thật thích.(Diệp Tịch Thủy)
- Thật tuyệt vời… Ưm… lão công kích thích… Ưm… thật sướng… Ưm… lão công giỏi lắm.(Diệp Tịch Thủy)
Diệp Tịch Thủy không ngừng vặn vẹo cơ thể mà mông nàng đang ngồi ở trên mặt Đường Long nên việc nàng vặn vẹo không có gì khác ngoài gia tăng độ khoái cảm cho nàng.
Lưỡi của Đường Long không ngừng liếm âm hộ khiến cho Diệp Tịch Thủy nhận rất nhiều khoái cảm.
- Ưm… em sắp ra rồi… Ưm… anh liếm mạnh… Ưm… hơn đi… Ưm… em raaa.(Diệp Tịch Thủy)
Diệp Tịch Thủy chịu sự kích thích cùng khoái cảm nhiều như vậy không kiềm được nữa mà lên đỉnh đồng thời dâm thủy lại trào ra ngoài.
Mặt Đường Long đều ướt sũng do dâm thủy phun ra.
- Nơi này… Ưm… của em… Ưm… cũng cần kích thích.(Diệp Tịch Thủy)
Diệp Tịch Thủy vẻ mặt ửng đỏ mà đưa tay nắm một tay Đường Long đặt lên ngực mình ra hiệu cho Đường Long xoa nó.
Đường Long không có khách khí mà xoa bóp ngực của Diệp Tịch Thủy.
- Ưm… nó có hơi… sướng… Ưm… không đã bằng… lúc trước… Ưm.(Diệp Tịch Thủy)
- Nếu thế thì chúng ta tiến hành bước cuối cùng thôi.
Diệp Tịch Thủy cảm giác được Đường Long nhấc bổng cơ thể mình lên sau đó bên dưới nàng truyền ra cảm giác đau đớn vô cùng.
Nàng muốn thét lên nhưng môi bị Đường Long chặn không thể la được, nàng chỉ có cách dùng bàn tay mình cào cáu người Đường Long.
- Ahhhh… đau đấy… Ahhhh… từ trước tới giờ… chưa từng… Ahhhh… có cảm giác đau như vậy.(Diệp Tịch Thủy)
Phạch Phạch Phạch
- Nện… nát l-n… Ahhhh… em đi… Ahhhh… mạnh lên… Ahhhh… lão công biết em cường đại… Ahhhh… thế nào nên không cần… Ahhhh… kiềm chế gì đâu.(Diệp Tịch Thủy)
- Đây chính là em nói đấy nhé.
Phạch Phạch Phạch
Đường Long điên cuồng nhấp hông mình khiến côn thịt di chuyển nhanh chóng ở bên trong, thành âm đạo không ngừng co thắt như muốn ôm lấy côn thịt nhưng di chuyển quá nhanh nên khi thắt lại bị côn thịt đâm tới cho mở ra.
- Thít quá… lão công… Ahhhh… nó bót quá… Ahhhhh… em cảm giác… được… Ahhhh… côn thịt đang di chuyển… Ahhhh… bên trong.(Diệp Tịch Thủy)
- Em thích không?
- Thích lắm… Ahhhh… lão công… nhấp mạnh lên… Ahhhh… hãy để em… Ahhhh… phục thị anh… Ahhhh… đêm nay… Ahhhh… thú tính của anh đã trổi dậy… Ahhhh… chưa?(Diệp Tịch Thủy)
Đường Long không có nói chuyện nhưng hông càng lúc càng nhấp nhanh đã biểu thị lời Đường Long muốn nói.
Diệp Tịch Thủy cảm nhận mười phần nhạy mà nàng đưa tay sờ phần bụng mình ở nơi phần da nhô lên do côn thịt quá to chen vào.
- To đấy… Ahhhh… không biết… nó chứa bao nhiêu đây… Ahhhh… Ahhhh… mạnh thế.(Diệp Tịch Thủy)
Phạch Phạch Phạch
Đường Long đột nhiên dừng lại sau đó thúc một cú mạnh khiến cho Diệp Tịch Thủy cơ thể rung lên, Đường Long không chỉ nhấp hông mà tay lại đùa nghịch nhũ hoa.
- Nhũ hoa… Ahhhh… đừng có véo… Ahhhh… đừng có kéo mà… Ahhhh… nó sẽ lòi ra mất.(Diệp Tịch Thủy)
Phọt
- AAAAA… mới đó… Ahhhh… mà anh đã ra rồi sao?(Diệp Tịch Thủy)
Dòng chất lỏng nong nóng vọt vào bên ra nhanh chóng lập đầy âm đạo, theo côn thịt rút ra thì tinh dịch trào ra ngoài.
- Vậy là đã xong sao?(Diệp Tịch Thủy)
- Chưa xong đâu, chỉ là mới bắt đầu thôi.
Phạch Phạch Phạch
Đường Long lại đẩy côn thịt vào bên trong và nhấp hông.
- Ahhhh… nó to hơn… Ahhhh… quá lớn… Ahhhh… âm đạo sẽ rách mất… Ahhhh… khiến nó nhỏ lại đi.(Diệp Tịch Thủy)
Đường Long ôm Diệp Tịch Thủy vào lòng để cho ngực của nàng ép sát lòng mình mà tay lại đưa tới bờ mông bóp nó, mông Diệp Tịch Thủy khá lớn nên bàn tay cũng không vừa, mỗi lần bóp là một lần cảm thụ độ căng tròn cùng mềm mại.
- Thế nào? Có thỏa mãn… Ahhhh… Ahhhh… không?(Diệp Tịch Thủy)
- Ừ, rất thỏa mãn.
- Nhũ hoa… Ahhhh… của em… đã cương cứng… Ahhhh… rồi… Ahhh… anh trợ giúp em đi.(Diệp Tịch Thủy)
Đường Long đưa tay sờ nhũ hoa của Diệp Tịch Thủy mà làm mọi cách trêu đùa nó, Diệp Tịch Thủy khẽ tựa vào lòng Đường Long an tĩnh mà hưởng thụ.
Diệp Tịch Thủy được Đường Long làm cho thỏa mãn suốt nhiều canh giờ.
Đường Long đưa một tay tới đầu Diệp Tịch Thủy khẽ đặt lên đó vuốt lấy mái tóc của nàng mà hông vẫn nhấp đều đặn.
- Ahhhh… bao lâu mới… kết thúc… Ahhhh… vậy?(Diệp Tịch Thủy)
- Sao vậy? Không muốn nữa sao?
- Đã 6h trôi qua… Ahhhh… mà lão công vẫn… sung sướng vậy sao? Em đã không… Ahhhh… chịu nổi… Ahhhh… nữa.(Diệp Tịch Thủy)
- Âm đạo… Ahhhh… sưng táy… Ahhhh… lên mà… Ahhhh… em cũng sức cùng lực kiệt.(Diệp Tịch Thủy)
- Vậy anh bắn vào trong em đây.
Trước đó, Đường Long không có bắn tinh dịch vào trong tử cung mà chỉ bắn ở phía ngoài.
Giờ cậu gồng mình bắn một phát rất nhiều tinh dịch vào trong tử cung của Diệp Tịch Thủy.
Diệp Tịch Thủy cơ thể rung lên mà đổ gục ở trong lòng Đường Long.
Đường Long thấy Diệp Tịch Thủy ngã vào lòng mình ngủ thiếp đi liền liếc nhìn bên ngoài cửa sổ.
Cậu cảm giác có hai đôi mắt đang nhìn lén, khi cậu đang định lên tiếng thì hai đạo ánh mắt mà cậu cảm giác đã biến mất.
Đường Long không biết hai ánh mắt theo dõi cậu cùng Diệp Tịch Thủy là của Tiên Lâm Nhi với Thái Mị Nhi.
Tiên Lâm Nhi và Thái Mị Nhi bản thân là Siêu cấp Đấu La nên nhận biết được Đường Long đã phát giác được các nàng, các nàng biết mình bị phát hiện lập tức chuồng đi không muốn Đường Long phát giác ra các nàng.
Đường Long thấy không có ai theo dõi mình cũng nhắm mắt ôm Diệp Tịch Thủy đi ngủ.
Sáng hôm sau, Đường Long lấy thân phận là Đạo sư dạy học dạy dỗ những Học viên mà cậu cho là có tiềm năng.
Thất Quái trước đây có Hàn Nhược Nhược, Ngũ Minh mà Đường Long cũng nhờ Mục Ân và Hải Thần Các trưởng lão cùng hai vị Viện trưởng với Phó viện trưởng đề cử học viên tài năng, cậu là muốn đào tạo một thế hệ Hồn Sư ở thời đại này.
Lúc bam đêm, Đường Long nhìn thấy trên bầu trời một ngôi sao không ngừng lập lòe ở trên trời.
- Thiên Mệnh Chi Tử đã bắt đầu con đường Hồn Sư của mình sao?
- Ta cũng nên đến gặp hắn một mặt thôi.
Đường Long thông báo cho Mục Ân cũng như Ngôn Thiếu Triết một tiếng sau đó đi tới Tinh La Thành.
Tinh La Thành
Tinh La Thành là nơi mà Chiến Thần Đới Mộc Bạch năm xưa chỗ ở Đới gia, giờ đã phát triển rất mạnh nhờ hồng phúc của Đới Mộc Bạch.
Lúc này, tại Tinh La Thành đang tiến hành Võ Hồn Thức Tỉnh cho các thiếu niên trong gia tộc.
Đa phần những thiếu niên thiếu nữ của Đới gia đều thức tỉnh Hổ tộc Võ Hồn hoặc Miêu tộc Võ Hồn, ít có ai thức tỉnh được năm đó tiên tổ Đới Mộc Bạch Võ Hồn Tà Mâu Bạch Hổ hoặc tiên tổ Chu Trúc Tuyết Võ Hồn U Minh Linh Miêu.
- Kế tiếp, Đới Vũ Hạo.(Chủ trì)
Vị chủ trì Võ Hồn Thức Tỉnh khi niệm đến tên của Đới Vũ Hạo thì trong mắt hiện lên sự khinh thường cũng như cười lạnh, tại Tinh La Thành không ai không biết Đới Vũ Hạo là Công Tước Phủ Đới Quan cùng một thiếp thân nha hoàn sở sinh, hắn khi sinh ra đã bị người trong tộc khi dễ cũng như là mẹ hắn bị các phu nhân trong Công Tước Phủ bắt nạt.
Đới Vũ Hạo là mười một, hai tuổi thiếu niên.
Dáng người cân xứng vừa phải, một thân đơn giản màu xám áo vải sạch sẽ cùng với màu đen tóc ngắn có vẻ gọn gàng.
Anh tuấn trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra siêu việt bạn cùng lứa tuổi vẻ kiên nghị.
Đới Vũ Hạo đối với những ánh mắt khinh thường cũng như những tiếng nghị luận mọi người bỏ ngoài tai mà bước tới.
- Đặt tay lên quả cầu đi.(Chủ trì)
Chủ trì không mặn không nhạt mở miệng thúc dục Đới Vũ Hạo, Đới Vũ Hạo đặt tay lên trên quả cầu mà tên chủ trì Hồn lực vận chuyển trợ giúp cho Đới Vũ Hạo thức tỉnh Võ Hồn.
Một lúc sau, chủ trì giọng nói âm thanh vang lên.
- Võ Hồn Linh Mâu, không tệ Võ Hồn không biết đạo Hồn lực như thế nào? Nếu Hồn lực cao có thể được coi trọng mà được bồi dưỡng.(Chủ trì)
Chủ trì không có nói nhảm mà Hồn lực vận chuyển điều khiển Hồn Lực Thạch sáu cái hình thành trận đồ để đo đạc Hồn lực của Đới Vũ Hạo.
- Quả nhiên, phụ nữ từ thanh lâu xuất thân sở sinh sẽ không có Hồn lực tốt.
- Đới Vũ Hạo, Võ Hồn Linh Mâu, Tiên Thiên Hồn Lực nhất cấp.(Chủ trì)
Những người trong Đới gia khi nghe được Đới Vũ Hạo chỉ có Tiên Thiên Hồn Lực nhất cấp liền cười to lên, Võ Hồn Linh Mâu là một loại thuộc về Khống Chế hệ Võ Hồn hơn nữa càng là hiếm hoi Tinh Thần Võ Hồn, có điều Tinh Thần loại Hồn thú trên Đấu La Đại Lục lát đát không có mấy, Đới Vũ Hạo là chú định không thể thành một danh Hồn Sư.
- Kế tiếp, Hoắc Nhã Khiết.(Chủ trì)
Hoắc Nhã Khiết là một thiếu nữ xinh đẹp, trên mặt hiện rõ ngạo khí của mình, nàng dư quang liếc mắt nhìn sang Hoắc Vũ Hạo mà khinh thường.
Hoắc Nhã Khiết cũng tiến hành thức tỉnh Võ Hồn mà toàn trường kinh hô khi nghe chủ trì thông báo.
- Hoắc Nhã Khiết, Võ Hồn Tà Mâu Bạch Hổ, Tiên Thiên Hồn Lực cửu cấp.(Chủ trì)
Đới Vũ Hạo nhìn Hoắc Nhã Khiết mà thở dài không thôi, hắn không chú ý tới sau lưng mình đứng Đường Long với Uyên Long.
- Vì sao lại thở dài? Chỉ về ngươi thức tỉnh Võ Hồn Linh Mâu cùng với Tiên Thiên Hồn Lực nhất cấp mà cảm thấy không cam lòng sao?
- Ân, ngươi là ai?(Đới Vũ Hạo)
Đới Vũ Hạo giật mình khi có người đứng sau lưng mình mà bản thân không hay biết.
- Ta là Đường Long, ta muốn hỏi ngươi.
Ngươi muốn trở thành một danh Hồn Sư thu được vô thượng vinh quang cùng thực lực cường đại sao? Chỉ cần ngươi muốn thì bái ta làm thầy, những ngươi muốn thì ta sẽ cho ngươi.
- Ta chỉ có Tiên Thiên Hồn Lực nhất cấp, ngươi nguyện ý nhận ta làm đồ đệ sao?(Đới Vũ Hạo)
- Tiên Thiên Hồn Lực nhất cấp thì đã sao? Chỉ cần ngươi siêng nâng tu luyện cũng có thể vượt qua những người khác.
Vài người đứng xung quanh nghe được cuộc nói chuyện giữa Đường Long và Đới Vũ Hạo liền hô lên thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.
- Haha, đoán chừng ngươi không biết hắn xuất thân thế nào? Cùng với thân thế của hắn?(Hoắc Nhã Khiết)
- Ta nhận đệ tử không hỏi xuất thân cũng không hỏi thân thế của hắn.
Ta chỉ biết đệ tử của mình có thiên phú là được.
- Hắn mà có thiên phú thành Hồn Sư? Nếu vậy chúng ta chẳng phải là phế vật sao?(Hoắc Nhã Khiết)
- Ngươi tốt nhất nên thu hồi lời nói của mình, nếu không ta vã vỡ mồm ngươi.(Uyên Long)
- Ngươi là cái thá gì mà dám nói chuyện với bổn tiểu thư.(Hoắc Nhã Khiết)
- Ừ?
Đường Long với Uyên Long sắc mặt trầm xuống, một thân Phong Hào Đấu La Hồn Lực bạo dũng mà ra, trên thân Hồn hoàn phối trí kinh bạo ánh mắt mọi người xung quanh.
- Phong Hào Đấu La? Hai người các ngươi trẻ tuổi đã là Phong Hào Đấu La, điều đó không có khả năng.(Hoắc Nhã Khiết)
- Đừng có dùng ánh mắt thiểu cận của mình đánh giá