Nguyên bản, Hoắc Vũ Hạo nghĩ rằng mình bỏ ra cố gắng tăng lên đến 10 cấp về sau thì sẽ tiến tới Tinh Đấu Đại Sâm Lâm tìm kiếm Hồn thú thu hoạch Hồn hoàn, dù bản thân tìm được Bạch sắc Hồn hoàn cũng đủ để hắn thỏa mãn không có hy vọng xa vời thu hoạch được Hoàng sắc Hồn hoàn nhưng vì Thiên Mộng Băng Tầm trốn tránh các Hồn thú khác hấp thu đột phá tu vi mà hiến tế, có điều bây giờ khác biệt khi có Đường Long xuất hiện.
- Cậu suy nghĩ sao rồi, Hoắc Vũ Hạo?
Hoắc Vũ Hạo nhìn Đường Long tựa lưng vào một thân cây khoang tay nhìn mình mà bên cạnh là một cô gái có vẻ kinh diễm, hắn chưa từng gặp qua cô gái nào tuyệt đẹp nên đỏ mặt.
Hoắc Nhã Thiết ở cách đó không xa quan sát được hết thảy.
- Để xem thử ngươi có tài đức gì mà được hắn xem trọng.(Hoắc Nhã Khiết)
Hoắc Vũ Hạo nhìn Đường Long một cách chăm chú sau đó quỳ xuống hướng về phía Đường Long dập đầu.
- Đệ tử Hoắc Vũ Hạo bái kiến sư phụ.(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo cả đời không quỳ gối trước mặt ai cả trừ mẫu thân hắn, bây giờ đứng trước trở thành một danh Hồn Sư cường đại báo thù cho mẫu thân thì hắn lựa chọn bái sư.
- Rất tốt, đứng lên đi.
Ta cũng không có cầu kỳ gì cả cũng không có yêu cầu quá hà khắc.
- Hiện tại, ngươi đã bái nhập vào ta môn hạ cũng nên cho ngươi quà ra mắt.
Đường Long liếc mắt trốn ở dưới mặt đất Thiên Mộng Băng Tầm, thấy nó chậm rãi không có động tĩnh liền dùng ngón tay gõ xuống mặt đất đồng thời mở miệng.
- Băng Tầm còn không hiện thân mà chờ đến khi nào?
Sột Soạt
Đột nhiên, mặt đất có thứ gì đó chuyển động mà theo thân ảnh hiện ra thì bùn đất rớt xuống.
Hiện ra trước mặt Hoắc Vũ Hạo cùng với phía xa quan sát Hoắc Nhã Thiết là một con ấu trùng dài 10m.
Thiên Mộng Băng Tầm chui ra khỏi bùn đất liếc mắt nhìn Hoắc Vũ Hạo, chỉ một cái liếc mắt của Thiên Mộng Băng Tầm mà Hoắc Vũ Hạo rùng mình không thôi.
‘Áp lực thật là lớn.
Giống như càng cường đại hơn cả Đới Quan Công Tước nữa’ Hoắc Nhã Khiết nghĩ
Đường Long thấy Hoắc Vũ Hạo sợ hãi liền dùng nấm đấm gõ vào đầu Thiên Mộng Băng Tầm khiến nó rưng rưng nước mắt.
- Chủ thượng, vì sao lại đánh ta?(Thiên Mộng Băng Tầm)
- Thu hồi ngươi 10 vạn năm Hồn thú uy áp.
Hắn chỉ là một Hồn Sĩ nào chịu nổi uy áp của ngươi.
Hoắc Vũ Hạo cùng Hoắc Nhã Khiết đều giật mình khi con ấu trùng xuất hiện lại là 10 vạn năm Hồn thú.
- Lão sư, ngài vừa nói nó là 10 vạn năm Hồn thú?(Hoắc Vũ Hạo)
- Đúng vậy, Thiên Mộng Băng Tầm thực lực chính xác là 15 vạn năm Hồn thú.
Hoắc Vũ Hạo nhìn Thiên Mộng Băng Tầm ở trước mặt mình mà trên cơ thể tản ra hàn khí bức người.
Thiên Mộng Băng Tầm toàn thân trình là bạch ngọc sắc, trong suốt sáng long lanh, mặc dù là theo trong đất bùn chui đi ra nhưng quang hoa làn da trên lại không có bất kỳ dơ bẩn.
Da hạ vầng sáng lưu chuyển, đầu trên lại vẫn có một đôi kim lóng lánh mắt nhỏ.
Kỳ lạ nhất là theo đầu hắn bộ nửa thước chỗ bắt đầu, thường cách một đoạn cự ly tựu có một đạo vờn quanh kim vân, từ đầu tới đuôi, tổng cộng có mười đạo kim vân.
- Không tệ người lựa chọn, trên thân hắn lưu chuyển Vận Mệnh Chi Lực rất dày dặn.(Thiên Mộng Băng Tầm)
- Trước tự giới thiệu hạ xuống, ta chính là anh hùng cùng hiệp nghĩa hóa thân, trí tuệ cùng mỹ mạo đều xem trọng Hồn Thú vương trong vương, tuyệt đại cường giả, sáng tạo Đấu La Đại Lục thọ mệnh cao nhất ghi lại Thiên Mộng Băng Tằm.
Ân, ngươi có thể bảo ta Thiên Mộng ca!(Thiên Mộng Băng Tầm)
Hoắc Vũ Hạo ánh mắt trong nháy mắt ngốc trệ nhìn Thiên Mộng Băng Tầm, cách đó không xa Hoắc Nhã Khiết biểu tình không khác gì Hoắc Vũ Hạo là bao.
Chỉ có Đường Long và Uyên Long là bình tĩnh đứng ở một bên.
- Ta là muốn trở thành Võ Hồn của ngươi Hồn hoàn, Đấu La Đại Lục trên xưa nay chưa từng có người thứ nhất trí tuệ Hồn Hoàn.(Thiên Mộng Băng Tầm)
Hoắc Vũ Hạo trợn mắt há hốc mồm nhìn xem phía trước mặt Thiên Mộng Băng Tằm, trong lúc nhất thời hắn đã có chút ít mất đi suy tính năng lực.
Đây hết thảy tới thật sự quá đột ngột, hắn tuy mong mỏi một cái Hồn Hoàn nhưng cho tới nay hắn muốn lấy được đều chỉ là Bạch sắc Hồn Hoàn mà thôi, chưa bao giờ có càng nhiều là hy vọng xa vời mà đột nhiên khi bái sư được tặng cho món quà đầu tiên chính là theo trên mặt đất chui ra nhất chích cực đại hơn nữa có thể nói cự tằm nguyện ý trở thành hắn Hồn Hoàn, điều này làm cho Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn không rõ là chuyện gì xảy ra.
- Điều đó không có khả năng? Hắn có tài đức gì mà được 10 vạn năm Hồn thú hiến tế?(Hoắc Nhã Khiết)
Hoắc Nhã Khiết không nhịn được nữa nhảy ra ngoài hô to, đối với Hoắc Nhã Khiết đột nhiên xuất hiện thì Đường Long không có bất ngờ nhưng Hoắc Vũ Hạo giật mình không thôi.
- Cô theo dõi tôi?(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo đối với Đới gia người không có hảo cảm nên khi thấy Hoắc Nhã Khiết đi theo mình thì thân sắc bất thiện nhìn nàng.
- Ngươi…(Hoắc Nhã Khiết)
- Hắn có tài đức hay không tựa hồ không liên quan gì đến cô.
Đường Long lạnh lùng nói chuyện với Hoắc Nhã Khiết.
Hắn đối với những thiếu niên thiếu nữ xuất thân gia tộc rất không có hảo cảm, đặc biệt là Hoắc Nhã Khiết rất cường thế khi ỷ vào mình có thân phận là Đới gia.
- Băng Tầm tiến hành hiến tế đi.
- Được rồi.(Thiên Mộng Băng Tầm)
Thiên Mộng Băng Tầm nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo bắt đầu quy trình hiến tế.
Không đợi cho Hoắc Vũ Hạo có phản ứng, một cổ cực kỳ hàn khí tức đã trong nháy mắt làm hắn mất đi ý thức.
Hắn chỉ là mơ hồ chứng kiến một đoàn bạch hồ hồ đồ vật hướng chính mình lao đến, sau một khắc, hết thảy suy tính năng lực cũng đã xa ly hắn mà đi.
Thiên Mộng Băng Tằm trên người mười cái kim sắc quang khâu giống như là sống lại như vậy luật động lên.
Hoắc Vũ Hạo chỗ đã thấy cái kia bạch hồ hồ đồ vật, kỳ thật chính là Thiên Mộng Băng Tằm tựa đầu thăm qua đi chống đỡ trán của hắn.
Mười cái kim sắc quang khâu nhanh chóng bao phủ trên Hoắc Vũ Hạo thân thể gầy nhỏ mà Thiên Mộng Băng Tằm bản thân tắc hóa thành một cổ bạch sắc quang chóng mặt không ngừng hướng trong cơ thể hắn dũng mãnh lao tới.
- Đây cũng quá thảm điểm.
Ta thật đáng thương a! Ta muốn dùng bao nhiêu đạo phong ấn phụ gia tại trên người mình mới có thể để cho hắn cái này nhược tiểu chính là thân thể thừa nhận.
Cái này trí tuệ Hồn Hoàn thật không là dễ làm.(Thiên Mộng Băng Tầm)
Một tầng vô hình tinh thần sóng chấn động tựu tại Thiên Mộng Băng Tằm đem tự thân hướng Hoắc Vũ Hạo trong cơ thể dũng mãnh lao tới thời điểm theo hắn trên người hướng ra phía ngoài khuếch tán ra.
Khủng bố Tinh Thần Lực cơ hồ là trong nháy mắt bao trùm đường kính trăm dặm trong mỗi một chỗ góc.
- Tinh Thần Lực thật là khủng bố, em chỉ từng thấy ở trên người Na tỷ chứng kiến thôi.(Uyên Long)
- Hắn về sau đi lộ tuyến là Tinh Thần Khống Chế hệ Hồn Sư.
Đường Long vừa nói xong như cảm ứng được cái gì ngẩng đầu lên nhìn thiên khung.
- Có đồ vật tựa hồ muốn giáng lâm.
Trước một khắc còn vạn phần bầu trời trong xanh đột nhiên ám xuống tới, một tiếng tiếng sấm loại nổ vang ở trên không trong vang lên, trong khoảnh khắc đó mặt trời quang mang lại hoàn toàn bị hắc ám chỗ che.
Một cổ làm cho người không thở nổi cực lớn uy áp từ trên trời giáng xuống.
Đang tại cố gắng đem chính mình dung nhập Hoắc Vũ Hạo trong cơ thể Thiên Mộng Băng Tằm ở đằng kia tiếng tiếng sấm loại nổ vang vang lên giờ thân thể cao lớn kịch liệt chấn động một chút, lưỡng chích kim sắc mắt nhỏ hướng lên cuốn, nhìn về phía không trung.
Trong ánh mắt lập tức toát ra vẻ kinh hãi.
Tại kinh hãi trong còn có mấy phần mờ mịt, hiển nhiên cái này trên bầu trời bị đè nén cùng nó không quan hệ, càng vượt ra khỏi nó nhận thức.
Một đạo màu xám khí lưu, giống như là bị gặp cực lớn hấp lực dường như từ trên trời giáng xuống, chỉ là một trong nháy mắt, tựu đã rơi vào Hoắc Vũ Hạo cái ót chỗ lặng yên chui vào.
- Chủ thượng, có đồ vật mưu toan cùng ca cướp người?(Thiên Mộng Băng Tầm)
Thiên Mộng Băng Tầm biết mình không phải đối thủ nên truy hô để Đường Long xuất thủ.
- Không sao, đó là cơ duyên của hắn.
Một cái thập phần mơ hồ thân ảnh tại Hoắc Vũ Hạo sau lưng hiện ra, thanh âm già nua mang theo một loại khó có thể hình dung uy nghiêm vang lên.
- Tay cầm nhật nguyệt trích tinh thần, thế gian vô ngã như vậy người.
Không nghĩ tới lão phu lại vẫn có thể có một chút tàn hồn có thể bảo tồn.(Y Lai Khắc Tư)
Đối mặt Thiên Mộng Băng Tằm khổng lồ tinh thần lực đánh sâu vào, cái này mơ hồ hư ảo thân ảnh lại như là không có đã bị nửa phần ảnh hưởng muốn chui vào trong ót của Hoắc Vũ Hạo.
- Uy, lão gia hỏa.
Đến mà không chào hỏi sao?
Y Lai Khắc Tư muốn chui vào trong người Hoắc Vũ Hạo bị một đạo Tinh Thần Lực Thủ bắt lại, Y Lai Khắc Tư rùng mình xoay đầu lại nhìn mà khi thấy được Đường Long thì biểu tình khiếp sợ không thôi.
- Tiểu tử, là ngươi.
Không ngờ tới ở đây cũng gặp được ngươi.(Y Lai Khắc Tư)
Y Lai Khắc Tư là tại Vị Diện Thần Ấn Vương Tọa xuất hiện, ở Vị Diện đó thì hắn có danh xưng là Tử Linh Thánh Pháp Thần hoặc Tử Vong Thiên Tai.
Hắn huy hoàng niên đại Quang Minh Chi Tử, được Long Hạo Thần cùng Thải Nhi cảm tình chút ngộ, cuối cùng đem Vĩnh Hằng Chi Tâm cho Long Hạo Thần làm cho phục sinh sau đó rời đi Vị Diện.
Đường Long nhíu mày khi chứng kiến biểu tình của Y Lai Khắc Tư.
- Hắn cùng ngươi tựa hồ có quan hệ, thú vị đấy.(Y Lai Khắc Tư)
Y Lai Khắc Tư cũng hài lòng với vị ký chủ mà tàn hồn mình ký thác.
Thiên Mộng Băng Tằm cũng không dám lại thêm tinh thần lực đánh sâu vào, bởi vì Hoắc Vũ Hạo thất khiếu bên trong đã chảy ra tơ máu.
Nó phát hiện, này đoàn màu xám khí lưu tại tiến vào đến Hoắc Vũ Hạo trong đầu lập tức biến thành một khỏa chỉ có đậu nành hạt lớn nhỏ màu xám hạt châu, sau đó tựu yên lặng xuống cũng không cùng lực lượng của nó xung đột, lại cũng sẽ không bị lực lượng của nó chỗ ảnh hưởng.
Đường Long phát hiện Hoắc Vũ Hạo tựa hồ không thừa nhận được lực lượng của Thiên Mộng Băng Tầm liền xuất thủ, bàn tay cậu đặt lên đầu Hoắc Vũ Hạo vận chuyển Thần lực trợ giúp một bộ phận.
Nồng đậm bạch quang dần dần trở nên càng ngày càng ngưng thực, chậm rãi rót vào Hoắc Vũ Hạo trong cơ thể mà bản thể tắc tại trong quá trình này dần dần trở nên trong suốt lên, đồng thời thể tích cũng đang nhanh chóng thu nhỏ lại.
Tại nó đem lực lượng bắt đầu rót vào Hoắc Vũ Hạo trong cơ thể một khắc đó, tựu đã không có đường lui.
Hoắc Vũ Hạo thân thể đã hoàn toàn biến thành như ngọc bạch sắc, tựu như lúc trước Thiên Mộng Băng Tằm đồng dạng.
Hoắc Vũ Hạo thân dưới, một vòng trắng muốt sắc quang hoàn lặng yên không một tiếng động nổi hiện ra, quay chung quanh trước thân thể của hắn liên tục xoay quanh ba vòng, mới một lần nữa làm nhạt dung nhập đến trong cơ thể hắn biến mất không thấy gì nữa.
Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn không biết, tại chút bất tri bất giác, hắn thật sự nhờ có Đệ nhất Hồn Hoàn, hơn nữa thật là Đấu La Đại Lục trong lịch sử tuyệt đối độc nhất vô nhị Hồn Hoàn.
- Không thể nào! Hắn hoàn toàn hấp thu 10 vạn năm Hồn thú?(Hoắc Nhã Khiết)
Hoắc Nhã Khiết ước mơ tha thiết nhìn Hoắc Vũ Hạo, nàng cắn chặt hàm răng nhìn Hoắc Vũ Hạo, nàng rất muốn cướp đoạt Hoắc Vũ Hạo 10 vạn năm Hồn hoàn nhưng nàng biết một khi Hồn thú hiến tế là không thể bị cắt đứt cùng với Đường Long và Uyên Long tuyệt đối sẽ đánh chết nàng.
- Tạm thời hắn trong một thời gian cần thích ứng với lực lượng mà Băng Tầm cung cấp nên nghỉ ngơi một chút thôi.
Đường Long đi tới bờ sông nhìn lòng sông có những con cá đang bơi lội, cậu thân thủ nhanh chóng vớt vài đầu cá trắm đen sau đó đi về nơi đóng quân nhóm lửa nướng cá, mùi thơm bay ra ngoài thu hút xung quanh vài đầu Hồn thú nhưng có Uyên Long