Kiếm thuật có lẽ hợp để phụ tu hơn.La Hồng bị lời nói của Triệu Đông Hán làm cho sững sờ, sắc mặt hơi thay đổi.ẩn giấu Âm Sát khí, Chính Dương khí hiển lộ ?Đó là La Hồng ta sao?!Thứ hắn tu luyện chính là Ma tu, cảnh giới Tụ Sát thuộc cấp chín, thoạt nhìn không phải là trông sẽ là người ác sao?La Hồng tính dùng chiêu này để thay đổi bản thân hắn và tạo dựng hình tượng nhân vật phản diện trước mặt người ngoài.“Thu thập tà khí trong đan điền… Chẳng lẽ, tà khí bị khống chế, phá vỡ cân bằng âm dương nên khiến cho Chính Dương khí trực tiếp phóng ra ngoài…”Sau khi La Hồng nghĩ thông suốt điều này, vẻ mặt ngày càng khó coi.Phát ra khí Chính Dương, nhìn qua có vẻ đó là một người luôn đứng về chính nghĩa, chẳng liên quan gì đến nhân vật phản diện.Quả nhiên, phần thưởng an ủi gì đó, vân vân… đều là lừa đảo mà!Đều hãm hại hắn cả thôi.Chỉ làm tăng độ khó trở thành nhân vật phản diện hơn mà thôi!Lúc này La Hồng chợt giật mình.Chẳng trách các sứ giả của Đại Lý lại để hắn đi dễ dàng như vậy, hóa ra là do khí chất bất phàm của hắn từ trong tỏa ra ngoài.Nếu cả người hắn tỏa ra toàn là sát khí, sợ rằng hắn sẽ không được rời đi dễ dàng như vậy.“Lão Triệu, ngươi cũng đi nghỉ ngơi đi.” La Hồng hồi thần nói với Triệu Đông Hán.Triệu Đông Hán thấy sắc mặt công tử đột nhiên trởn nên khó coi liền không hiểu nổi, nam nhân mà sao thay đổi cảm xúc xoành xoạch thế này.Hắn ta không nán lại lâu, khom người cúi đầu, rời khỏi thư phòng.…Triệu Đông Hán rời khỏi thư phòng, đi dạo xung quanh La phủ.Đột nhiên hắn ta cảm thấy trước mắt loé lên, không biết từ lúc nào, Trần tổng quản mặc y phục màu lam xuất hiện trước mặt hắn ta.Trong lòng Triệu Đông Hán rung động, nhanh chóng khom người: “Đại nhân.”Trần tổng quản bắt chéo tay ra phía sau, đứng ở sân sau của hồ sen, ngẩng đầu nhìn trăng, đầu cũng không quay lại, hỏi: “Công tử hỏi ngươi chuyện tu hành?”“Vâng ạ.” Triệu Đông Hán đáp.Bộp!Đột nhiên một cuốn sách nhỏ bay ra, rơi vào tay Triệu Đông Hán.“Tìm thời gian, đưa quyển “Kiếm Khí quyết” này cho công tử.”“Trong mọi loại tu hành, kiếm pháp là vô song. Còn nữa, nhớ phải khuyên bảo công tử, con đường tu hành cực kỳ nguy hiểm. Nếu bất cẩn, mất mạng như chơi.” Trần tổng quản trầm mặc nói, bước vào trong hồ sen, đạp nước mà biến mất ở trong sân.”Triệu Đông Hán cầm cuốn sách nhỏ, trong lòng đột nhiên hiểu ra, Trần tổng quản đang bảo vệ công tử.…Triệu Đông Hán rời đi, thư phòng yên tĩnh trở lại.La Hồng im lặng hồi lâu, đêm dài, trống rỗng tràn vào như thủy triều.“Đành vậy thôi, dù sao ta cũng đã dấn thân vào con đường tu luyện rồi.” La Hồng thở dài.Mặc dù sẽ làm tăng độ khó trở thành nhân vật phản diện… nhưng vấn đề không lớn.Khi ngươi đã làm đủ chuyện xấu thì bất kỳ hình tượng chính nghĩa nào cũng đều không thể che dấu hành vi tội ác.Việc làm một nhân vật phản diện, La Hồng vẫn có đủ tự tin!Huống hồ, chờ khi bổn công tử luyện thành công pháp “hàng chợ” này rồi thì có thể giải phóng sát khí, triệu hồi tà ảnh…Hắn vẫn sẽ là nhân vật phản diện đủ tư cách nhất kia!…Sáng sớm hôm sau.La Hồng ngủ một giấc thật ngon, tinh thần thoải mái dễ chịu, tâm trạng vô cùng tốt.Kể từ khi tỉnh dậy ở bãi tha ma, La Hồng cảm thấy tất cả mọi thứ cứ như đang trong giấc mơ vậy.Đám nha hoàn đẩy cửa vào rồi chuẩn bị nước ấm và khăn lông cho La Hồng, ngoài ra còn có nước trà đã