Chuyện Kỳ Quan Nhượng mời tiệc Dương Tư để tạ lỗi truyền đến tai của Khương Bồ3ng Cơ.
Thân là chủ công như cô còn chưa nói gì, đám khán giả hóng chu2yện đã hưng phấn bừng bừng mở tiệc buôn dưa.
[Tây Giang Nước Xiết]: Đ0ại boss Kỳ Quan nghĩ chỉ một bữa cơm đã mua chuộc được Tiểu Dung Dung? Ngây t0hơ, ấu trĩ, không biết lượng sức. Ít nhất cũng phải hai bữa!
[Gọi Đún3g Tên Lầu Trên]: Tiểu Dung Dung lần này sém chút đã mất mạng, một bữa chắc chắn không đủ.
[Nửa Đời Rối Ren]: Đám lầu trên toàn lũ cá muối. Dương Tư nói thế nào cũng là mưu sĩ, các thím thấy mưu sĩ nào lại vì ăn mà thay đổi lập trường chưa?
Một phần khán giả ăn dưa hào hứng vào góp vui, phần khán giả khác lại khá là thực tế.
Bất kể là Dương Tư hay Kỳ Quan Nhượng, họ đều là lũ thâm hiểm đã thành tinh, chứ ứ phải mấy bạn nhỏ trường mẫu giáo.
Mấy bạn nhỏ mẫu giáo cãi nhau xong thì một cây kẹo mút đã có thể hòa thuận như lúc đầu, thêm bữa tiệc lớn thì có thể thân nhau như anh em chung một cái quần.
Hai tên thâm hiểm này xích mích với nhau, nói không chừng từ nay về nhau sẽ đối đầu gay gắt đấy chứ.
Đương nhiên, đây không phải chuyện khiến họ lo nhất. Họ lo nhất là sự bất hòa giữa Kỳ Quan Nhượng và Dương Tư sẽ khiến thế lực trong nội bộ Hoàn Châu bị chia cắt.
Khán giả nghển cổ mong chờ, nóng lòng muốn biết kết quả cuối cùng. Khương Bồng Cơ cũng rất tò mò.
“Nghe nói hôm qua Văn Chứng đã mời Tử Hiếu xuống bếp?” Khương Bồng Cơ cười nói: “Tay nghề của Tử Hiếu cực giỏi, xem như hời cho Tĩnh Dung rồi.
Kỳ Quan Nhượng khẽ phất quạt lông, nghe Khương Bồng Cơ nhắc đến chuyện hôm qua, đôi con ngươi bình tĩnh của anh ta thoáng chút xao động.
“Tay nghề bếp núc của Tử Hiếu quả thực tốt, dù có là ngự trù cũng khó mà bì.”
“Nếu Tĩnh Dung biết người xuống bếp là Tử Hiếu, e là sẽ dính lấy huynh ấy…”
Đang nói, Khương Bồng Cơ nhìn thấy một dòng bình luận.
[Cháo Bát Bảo Nhãn Lồng]: Người xưa chẳng phải luôn xem trọng chuyện “Kẻ quân tử thường tránh xa bếp núc” sao? Dù tay nghề của Tử Hiếu có thật sự tốt, đại boss Kỳ Quan nhờ Tử Hiếu nấu ăn, còn chẳng phải là đang cố ý khiêu khích? Vừa nghĩ đến đã thấy khó chịu rồi, cứ như Kỳ Quan Nhượng xem Tử Hiếu như đầu bếp vậy.
Theo khán giả lý giải, Kỳ Quan Nhượng làm vậy thật kém thỏa đáng.
Có điều…
Cậu ta thật sự nghĩ oan cho Kỳ Quan Nhượng rồi.
[Âm Nhạc Gia - Gia Cát Cầm Ma]: “Kẻ quân tử thường tránh xa bếp núc” có liên quan gì đến việc vào bếp hay không chứ? Nếu bạn muốn nói câu này thật giả tạo thì tôi có thể hiểu. Câu này xuất phát từ Mạnh Tử, nguyên bản là “Lòng quân tử đối với cầm thú, thấy nó sống thì không nỡ nhìn nó chết; nghe tiếng nó thì không nỡ ăn thịt nó, bởi vậy kẻ quân tử thường tránh xa bếp núc”. Nói theo cách thông thường thì là, không xuống bếp vì không muốn nghe tiếng kêu thảm của gia súc. Bởi vì sẽ sinh lòng không nỡ. Không nỡ ăn, càng không nỡ giết. Chứ không phải nói là quân tử không nên xuống bếp nấu cơm. Có điều ấy, xuôi theo diễn biến của xã hội, rất nhiều câu nói đều bị cố tình bẻ cong nghĩa. Ví dụ câu “Phụ nữ không tài là đức”, ý gốc đã bị bẻ nghĩa đến cả mẹ nó cũng không nhận ra nữa rồi.
Bất kể là quân tử hay tiểu nhân cũng đều cần phải ăn, nếu không thì chết đói từ lâu rồi.
Kỳ Quan Nhượng tự mình nhờ cậy Vệ Từ là người có tay nghề bếp núc giỏi giúp đỡ, căn bản là chẳng hề có ý khinh miệt gì.
Nếu thật có xấu hổ thì Vệ Từ sẽ ngu ngốc mà đồng ý sao?
Kỳ Quan Nhượng không biết đến sự tồn tại của mấy bình luận kia, thẳng thắn đáp: “Chủ công tiên liệu không sai, Tử Hiếu cũng bị kéo vào rồi.”
Khương Bồng Cơ tưởng tượng trong đầu cảnh Dương Tư đuổi cùng giết tận Vệ Từ, bất giác bật cười.
Bẵng đi một lúc, Khương Bồng Cơ liền nói: “Họa lần này lỗi là ở ta. Lần này thiệt cho Văn Chứng rồi, để huynh chịu tội thay ta.”
Hịch văn là do Khương Bồng Cơ bảo truyền đi, Kỳ Quan Nhượng chẳng qua chỉ tuân lệnh cô.
Nếu như cố ý vạch lá tìm sâu, cùng lắm cũng chỉ có thể nói là bài hịch Kỳ Quan Nhượng viết quá khiêu khích, khiến cho Hứa Bùi thẹn quá nên giận cá chém thớt mà thôi.
Về chuyện này, Khương Bồng Cơ và Dương Tư có trách nhiệm ngang nhau, Kỳ Quan Nhượng chẳng qua chỉ là bị tai bay vạ gió.
Chẳng làm gì sai nhưng lại phải gánh lấy cơn giận của Dương Tư. Đứng ở góc độ của Kỳ Quan Nhượng, anh ta cũng uất ức lắm.
Nếu Kỳ Quan Nhượng và Dương Tư có choảng nhau, Khương Bồng Cơ cũng sẽ không trách họ.
Việc cô quả quyết thừa nhận sai lầm của mình, khiến Kỳ Quan Nhượng nhìn cô