Khương Bồng Cơ mặc áo giáp bạc màu đỏ, nổi bật trong trời tuyết. Hồng Liên Giáo không coi cô là mục tiêu thì còn ai vào đây? Song đối với phương Bồng Cơ mà nói, cái màn mưa tên thưa thớt kia cứ như bắn chậm mấy chục lần vậy. Cô cũng đâu phải què mà không tránh được? Phát hiện phương Bồng Cơ trở thành mục tiêu của quân địch, Dương Tự sợ đến mức suýt ngã ngựa. Nhưng mà kết quả chứng minh Vệ Từ nói đúng. Khương Hồng Cơ mà đánh với gã thì chấp gã hai chân một tay cộng thêm bốn ngón tay luôn, cô chỉ cần dùng một ngón tay cũng đủ bóp chết Dương Tự rồi. Nhìn trường thương trong tay Khương Hồng Cơ đầy sinh lực, bóng thương dày đặc như thể tạo thành một bức tường chắn, từng mũi tên bị cô đánh bay, Dương Tư kích động lúc lên lúc xuống như ngồi tàu lượn siêu tốc. Tiểu Bạch chạy như bay lên phía trước, là một con ngựa thượng hạng nó có sức bật và sức bền vô cùng cao, nhanh như tia chớp bỏ xa đồng loại tiến gần tường thành nhỏ trước mắt. Mục đích của Khương Bổng Cơ quá rõ ràng, mình có thu hút gần hết sự chú ý của Hồng Liên Giáo. Cô cưỡi Tiểu Bạch chạy băng băng trong màn mưa tên, thỉnh thoảng có một hai mũi tên xảo quyệt tới gần, Tiểu Bạch cũng có thể nhanh chóng chuyển hướng né tránh. Một màn như thế khiến cho người xem livestream gần như nổ tung. Góc xem của bọn họ khá đặc biệt, như thể có một chiếc camera treo trên đầu Khương Đồng Cơ, để người xem có thể điều chỉnh ống kính 360 độ, còn có thể kéo xa kéo gần. Lần này, ống kính từ trên cao quay xuống, bọn họ không chỉ chứng kiến bóng dáng tuyệt trần của Khương Đồng Cơ mà còn có thể nhìn thấy dáng vẻ cổ đánh bay mũi tên, tốc độ nhanh đến mức mang theo bóng mờ! [Nữ Thần Bồng Cơ]: Ông xã ơi, chàng cưỡi Đại Bạch đến cưới thiếp ư? Không phải vội, thiếp xuống lầu mở cửa cho chàng. [Thi Tốt Nghiệp Thuận Lợi]: Không được rồi, đẹp trai chết mất thôi. Tôi có thể đá chồng rồi gả cho Streamer không? [Ngày Mai Cố Lên]: Tình địch sao? Đến chiến nào! Khương Bồng Cơ vì để tránh ảnh hưởng đến cảm xúc nên đã tắt bình luận của kênh livestream từ trước. Cho nên dù đám người xem này gào thét như thế nào cô cũng tạm thời không nhìn thấy. Nhờ Tiểu Bạch, Khương Hồng Cơ dễ dàng xông đến dưới cổng thành. Bức tường thành cao hai trương, đổi sang đơn vị của người xem chẳng qua là sáu, bảy mét, làm sao có thể ngăn cản được tổ hợp Khương Đồng Cơ và Tiểu Bạch chứ? Cách tường thành còn hơn ba mươi mét, Khương Hồng Cơ thu trường thương lại, nghiêng người khom lưng tránh tên rồi rút cung tên ra. Cô chẳng thèm nhìn đã dùng tay phải kéo căng cung, mũi tên cứ thế bắn ra. Chỉ nghe thấy tiếng vũ khí sắc bén xuyên qua máu thịt, những tia máu tung tóe bắn lên tường thành của Hồng Liên Giáo Quân tiên phong phía sau cũng đã đuổi kịp, phối hợp chặt chẽ hai cánh quân. Nhưng chỉ trong một hơi thở, cô lại bắn ra vô số mũi tên lần thứ hai, bách phát bách trúng, mỗi mũi tên rời cung nhất định phải lấy đi một mạng người. Đợi cô bắn xong bốn loạt tên, Tiểu Bạch đã vội vàng phanh gấp, Khương Bồng Cơ mượn lực thoát khỏi lưng ngựa. Cô lấy đoạn dây thừng dài sau lưng ném đầu móc sắt qua, sợi dây như một con rắn linh hoạt quấn lên gờ thành. Hồng Liên Giáo thấy hơn mười nghìn binh lính dưới thành đã sợ tới mức run chân, trong trại canh gác chỉ có vài trăm giáo chúng, còn chưa đến một nghìn người kia. Khương Bồng Cơ luôn thích tiến công tốc độ nhanh, hoàn toàn không cho quân địch có cơ hội nghỉ ngơi. Khi cuộn dây quấn chặt vào gờ thành thì chấn cổ cũng vững vàng giẫm lên mặt tường, vừa kéo dây thừng vừa nghiêng người trèo lên. Tường thành hai trượng, độ cao tầm sáu, bảy mét. Hồng Liên Giáo còn chưa kịp phản ứng cổ đã gọn gàng linh hoạt leo lên, chúng vừa xông tới đã chạm mặt cán thương bạc sáng choang trong tay cô. Thao tác của binh lính bên dưới không được nhanh như Khương Đồng Cơ, tuy nhiên có Khương Đồng Cơ thu hút sự chú ý ở trên thì bọn họ muốn leo thành cũng không khó khăn gì. Hồng Liên Giáo ngây thơ cho rằng thành nhỏ có thể ngăn cản được bước chân đội quân của Khương Đồng Cơ gần nửa ngày. Thực tế chứng minh còn chưa