Các vị mưu sĩ đưa mắt nhìn nhau, trong lòng thầm tự cảm khái tâm cơ của Hứa Bùi.
Ra tay đủ ác, tâm tư đủ đen tối.
Tự biên tự diễn ám sát Liễu Hi, đến lúc đó chỉ cần ném cái danh xấu cho Hứa Phỉ, trong nháy mắt liền có thể phủi sạch tội lỗi, không chỉ có thể tạo cho Hứa Phỉ một đối thủ mạnh mà còn có thể khiến cha con Liễu thị đứng hẳn về phía Hứa Bùi, chiếm được cái danh tiếng tốt.
Cho dù cha con Liễu thị và Hứa Bùi đàm phán không thành, vì cái tội danh oan ức kia thì cha con Liễu thị cũng không quay sang ủng hộ Hứa Phỉ.
Nghĩ như vậy thì Hứa Bùi là đáng nghi nhất, động cơ mạnh nhất, có thể liệt vào danh sách bị tình nghi nhất.
Hứa Phỉ đứng vững, lạnh lùng hừ một tiếng, hỏi người bên cạnh.
“Hừ, tên ngụy quân tử đó giờ đang làm gì?”
“Đại lang quân đang mở tiệc minh quân”
“Ăn ăn ăn, cả ngày thiết yến ăn uống, tặng mỹ nhân, làm sao lại ăn không chết hắn!” Sắc mặt Hứa Phỉ hơi nhăn nhó, mang theo chút hung dữ, vô cùng châm biếm nói: “Vị anh họ này đúng là có bản lĩnh, Cần Vương dẫn theo một đám ca vũ, tặng người vàng bạc châu báu, rồi mỹ nhân... Vì danh tiếng của mình, quả là không có gì không dùng. Bây giờ còn dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy làm bẩn thanh danh của ta, ghê tởm!”
Một người bên cạnh ưu sầu lo lắng, chắp tay nói: “Chủ công, giờ không phải lúc oán hận. Được sự ủng hộ của cha con Liễu thị, hắn ta lại mượn được một thế lực, vị trí Minh chủ liên minh lần này... Sợ là sẽ rơi vào tay của Đại lang quân... Chúng ta muốn giành, cơ hội cũng không lớn”
Hứa Phỉ lửa giận bộc phát: “Ta đương nhiên biết.”
Cậu ta tự thấy là không yếu hơn anh họ nhưng thủ đoạn của người ta cao tay, cậu ta thực sự không sánh kịp.
“Các ngươi có cách gì hay không, tốt nhất là có thể ly gián quan hệ của hắn ta và cha con Liễu thị”
Hứa Phỉ tức giận, cậu ta không đạt được thì anh họ cậu ta dựa vào cái gì mà đạt được chứ?
Dựa vào vàng bạc châu báu và mỹ nhân để lôi kéo người tài, góp nhặt danh tiếng, có cái gì đáng ra oai?
Có người nói: “Không thể, nếu làm như vậy ngược lại sẽ thất bại mất”
Ấm ức trong lòng Hứa Phỉ đã sắp bộc phát ra ngoài.
“Thế này không được, thế kia không xong, vậy nên làm thế nào hả?”
Đối phương nói: “Chi bằng chuẩn bị một món lễ vật hậu hĩnh, cho người dùng thân phận của chủ công thay Đại lang quân xin lỗi Liễu Hi.”
Hứa Phỉ ngơ ngác, rõ ràng là lỗi của Hứa Bùi, vì sao cậu ta phải tặng lễ vật xin lỗi?
Người kia phân tích tiếp: “Chủ công, từ tin tức có thể thấy, Liễu Hi và Đại lang quân cũng chưa nảy sinh trở mặt, có thể thấy được Đại lang quân đã giá họa cho chủ công thành công. Lúc này giải thích với Liễu Hi thì chỉ rước về cái danh xấu khua môi múa mép. Đã vậy, chủ công không ngại lấy lí do Anh cả quản lý không nghiêm để cho thích khách trà trộn vào cho nên thay anh cả tạ lỗi với Liễu Hi. Thay vì tiếp cận thì để lộ ra một điểm đáng ngờ. Nếu như Liễu Hi không ngu thì đương nhiên sẽ đi điều tra. Tự điều tra được luôn đáng tin hơn người khác điều tra.”
Nếu như sử dụng hợp lý, không biết chừng Hứa Bùi còn tự lấy đá đập chân mình cơ.
Nghĩ tới đây, Hứa Phỉ lập tức cho người chuẩn bị lễ vật hậu hĩnh, rồi phải người đi tặng quà, tỏ vẻ trịnh trọng.
Khương Bồng Cơ tỏ vẻ, Hứa Bùi và Hứa Phỉ không hổ là anh em họ, trí tưởng tượng quá sức phong phú.
Tiễn sứ giả của Hứa Phỉ xong, Dương Tư và Phong Chân nhìn lễ vật nhét đầy lều suýt nữa lồi cả mắt ra nhìn.
“Bọn họ có ý gì thế?”
Khương Bổng Cơ nói: “Tám mươi phần trăm... Anh em họ đang nghi ngờ lẫn nhau.”
[Tuyết Ảnh Thanh Phong]: Ha ha, giá họa lẫn nhau, hoài nghi lẫn nhau ư? Có cả loại chuyện như này à, mới phát minh sao?
[Túy Vân Miêu Yêu]: Hứa Phỉ hoài nghi Hứa Bùi tự biên tự diễn, Hứa Bùi hoài nghi Hứa Phỉ thầm giở trò... Cảm giác như nhiễu khẩu lệnh vậy.
[Cư Sĩ Quét Nhà]: Chẳng quan tâm bọn họ giá họa lẫn nhau đâu, dù sao thì Streamer của chúng ta cũng kiếm được lợi, vui thích hi hi.
Đúng vậy, sau một hồi thì cuối cùng người được lợi chính là phương Bồng Cơ.
Nếu như anh em họ Hứa biết được chân tướng không biết có ròng ròng đổ lệ không nhỉ?
“Luôn cảm thấy liên minh này sẽ là một trận