Mạnh Hồn nói hùng hồn rằng: “Hán Mỹ, có gì cứ nói thẳng đi, cứ úp úp mở mở mãi thế?
Lý Vân nói thẳng: “Chủ công của chúng ta là nữ thật”
Mạnh Hồn sờ sờ trán Lý Vân, thằng bé có sốt đâu nhỉ.
“Vân nói thật đấy, chủ công xác nhận rồi.” Lý Vân nhẹ nhàng gạt tay Mạnh Hồn xuống: “Mọi người không tin à?”
“Chuyện này ai mà tin cho được chứ?”
Mạnh Hồn và Điển Dần đều lắc đầu.
Lý Vân nói: “Điển phó hiệu ủy cũng từng thấy chủ công mặc đồ nữ mà, huynh quên rồi sao, cái năm mà chủ công một mình đại chiến cả đám tân binh doanh trại nam đó...”
Điển Dần sững người, vắt óc nhớ lại sự việc lúc ấy, mãi mới có chút ấn tượng mơ hồ.
Dưới bốn con mắt chăm chú của đồng đội, hắn đáp: “Ta không nhớ rõ lắm, chỉ nhớ binh sĩ nữ ấy đàn ông dã man...”
Lý Vân: “...”
Tuyệt đối đừng để chủ công nghe thấy câu này đấy nhé!!!
Việc Khương Bồng Cơ công khai giới tính thật của mình khiến dư luận dậy sóng, không chỉ thuộc hạ của cô mà các thế lực khác cũng bàn tán xôn xao về chuyện này.
“Chủ công đã về...”
Phong Giác nghe thấy thông báo từ bên ngoài bèn vội đứng lên ra đón, nhưng dáng vẻ chật vật của chủ công khiến cậu ngạc nhiên lắm.
“Chủ công, sao khắp người ngài dính đầy máu thế này? Trên triều hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Phong Giác sợ Hoàng Tung bị thương nên xem xét cẩn thận từ trên xuống dưới, phát hiện chủ công nhà mình không làm sao mới yên tâm.
Mặt Hoàng Tung trắng bệch, còn đầu không có vấn đề gì khác.
Hoàng Tung lấy tay lau mặt, khi ngón tay chạm đến vết máu đã khô, trong đầu anh ta lại hiện lên cảnh nguy hiểm lúc trước, bụng lại cồn cào khó chịu.
Anh ta phẩy tay: “Không sao đâu... Chuyện dài lắm, ta về rửa mặt rồi thay quần áo cái đã
Phong Giác nhớ đến một việc, vội gọi Hoàng Tung lại: “Chủ công, sớm hôm nay, phu nhân có ghé qua”
Hoàng Tung nghe vậy thì căng hết người: “Sao phu nhân lại tới?”
“Tân hôn mà, nhớ ngài chứ sao nữa” Phong Giác cười.
Hai năm trước, Hoàng Tung đã đính hôn, nửa năm trước mới rước vị quý nữ ấy về dinh, phu nhân họ Kỳ, cô là người dũng mãnh, gan dạ và sáng suốt hơn người, đêm tân hôn còn sai thị nữ cầm dao đứng trước cửa phòng, mỗi lần Hoàng Tung về hậu viện đều rầu như ông chủ đến ngày phát lương vậy.
“Muốn chết hả?” Hoàng Tùng cắn răng.
“Phải rồi!” Phong Giác nói tiếp: “Hai cô gái mà lão thái gia đưa qua cho chủ công đó, các cô ấy bị phu nhân đuổi đi rồi.”
Hoàng Tung nghe vậy, suýt trượt chân ngã sấp mặt, chân run một lúc mới đứng thẳng được.
“Hoài Giới, đệ có nói với phu nhân... Ta chưa từng chạm vào hai cô gái đó không.”
Phong Giác không phải Khương Đồng Cơ, thi thoảng chơi xấu chút thôi chứ không có sở thích ngược đãi chủ công nhà mình.
“Ta nói với phu nhân rồi, tâm trạng phu nhân có vẻ tốt. Còn sai người đưa tiền cho hai cô gái ấy nữa cơ”
Hoàng Tung thở phào, cảm giác như vừa đi dạo một vòng ở Quỷ Môn quan.
Khi đề cập đến Kỳ phu nhân, Hoàng Tung đều cảm thấy hai chân mình run lẩy bẩy.
Trước khi cưới vợ, Hoàng Tung có ba nha hoàn hầu hạ bên mình, còn không được tính là tiện thiếp.
Sau khi cưới vợ, Kỳ phu nhân phải ba nha hoàn ấy đến biệt viện ngay sau đêm tân hôn.
Còn tặng cho các cô một câu, nếu các cô còn muốn sống tiếp thì liệu liệu tìm người khác mà lấy, phu nhân đây sẽ cho tiền hồi môn, nếu dám đeo bám Hoàng Tung thì phu nhân cũng không ngại tiễn các cô về chầu ông bà.
Đừng thấy năm nay phu nhân mới mười sáu mà lầm, quản chồng cứ gọi là có nể có nếp, Hoàng Tung vừa sợ cũng vừa yêu vợ mình, lúc nào cũng tự giác nộp lương.
“Tâm trạng phu nhân đang tốt à?” Hoàng Tung hỏi.
Phong Giác đáp: “Đúng vậy, chủ công không việc gì phải sợ. Nếu phu nhân thấy ngài như thế này thì chỉ đau lòng thôi.”
“Đệ nói vậy thì ta yên tâm rồi” Hoàng Tung tự cổ vũ chính mình rồi đi về hậu viện.
Không ngoài dự đoán của Phong Giác, Kỳ phu nhân tuy tính tình mạnh mẽ nhưng cực kỳ bảo vệ Hoàng Tung, thấy người anh ta máu me bê bết liển tức giận.
“Ai dám động đao động kiếm trên triều vậy chứ?”
Hoàng Tung đáp: “Kìa, phu nhân đừng nóng, nếu không dính máu khắp người thế này, khéo hôm nay vi phu còn không về nổi nữa cơ”
Nói xong, anh ta bèn khai báo hết các nguy cơ có thể gây mâu thuẫn nội bộ gia đình, sau đó mới kể mọi chuyện xảy ra trên triều.
“Vi phu là bạn bè thân thiết với Lan Đình,