* Nam mặc đồ nữ.
Khương Bồng Cơ vừa bước vào hậu viện liền thấy Tuệ Quân đứng cạnh cửa đợi. Cô nở nụ cười dịu dàng, khẽ quỳ gối chào Khương Đồng Cơ.
“Lang quân vất vả rồi, hôm nay trên triều vẫn ổn chứ ạ?”
Tuệ Quân đứng dậy, nhận lấy hốt bản và mũ quan mà Khương Bồng Cơ vừa cởi xuống, ánh mắt dịu dàng và hiển hòa như nước.
Ngay cả khi cô đã trang điểm khiến khuôn mặt bớt xinh đẹp, nhưng sự hiền hòa và dịu dàng ấy vẫn chạm đến tim người xem livestream.
[Quách Gia Không Phải Quốc Gia]: Em hâm mộ đám đàn ông thời cổ đại thật đấy, chẳng trách ông nào cũng thích tam thể tứ thiếp, ngày ngày tan làm về nhà được vợ yêu dịu dàng hỏi thăm, chỉ cần thế thôi cũng đủ để người ta quên hết muộn phiền rồi... Ờ phải rồi, em là gái nhé các bác.
[Tuân Úc Không Phải Cẩu Hoặc]: Gái trên ạ, em có thể tranh thủ kiếm thêm tiền về nuôi gia đình mà, cho thằng chồng em ngoan ngoãn ở nhà giúp em dạy con.
[Cổ Hủ Không Phải Cổ Vũ]: Em là em đồng ý hai tay với Tuần Lệnh quân đấy.
Người xem livestream đều đã được chiêm ngưỡng dung nhan thật của Tuệ Quân, nói thẳng là Tuệ Quân ăn đứt mấy cô diễn viên giới giải trí.
Chỉ tính riêng khuôn mặt ấy thôi cũng hiếm có ai sánh kịp. Căn cứ theo bình luận của người xem thì khuôn mặt của Tuệ Quân đã trở thành gương mặt đại diện của các trung tâm phẫu thuật thẩm mỹ, các ngôi sao đều hướng tới vẻ đẹp như cô, thế mới biết được Tuệ Quân đẹp đến nhường nào.
“Cũng có chút khó khăn, nhưng thôi cũng coi là thuận lợi rồi.”
Tuệ Quân hơi giật mình, bèn cúi đầu hỏi: “Sao lang quân lại công khai thân phận vào đúng lúc này vậy ạ?”
Khương Bồng Cơ giải thích: “Lúc này quyền lợi chưa quá lớn, tuy sẽ bị thiên hạ phản đối không ít, nhưng có thể chịu được. Còn nếu chờ đến khi thế lực của chúng ta lớn mạnh hơn nữa, khi đó mà công khai thân phận thì khác gì tự dâng điểm yếu cho kẻ địch tới tấn công ta”
Khuôn mặt Tuệ Quân chợt buồn, ngón tay cô cứ xoắn lấy tay áo.
“Nô thấy thẹn vì không thể tiếp tục giúp đỡ lang quân”
Khương Bồng Cơ xoa nhẹ tóc cô: “Sống vất vả khổ cực nửa đời người rồi, sau này cứ an tâm hưởng phúc đi. Việc này ta sẽ xử lý ổn thỏa, ta sẽ không để em phải hy sinh thêm nữa đâu”
Mỹ nhân kế chỉ là kế tạm thời thôi, chưa kể Khương Bồng Cơ và Tuệ Quân là giao dịch bình đẳng.
Giờ đã thanh toán sòng phẳng rồi, cô không thể đẩy Tuệ Quân vào hố lửa nữa.
“Nếu em thấy chán thì khi nào về Hoàn Châu, ta sẽ giao vài nhiệm vụ cho em, đỡ cho em ngày ngày làm mấy việc của thị nữ như thế này.”
Tuệ Quân nói đùa: “Được hầu hạ lang quân là phúc của nó, công việc này là do nổ cướp từ tay thị nữ của ngài đấy”
“Ta cũng không biết bản thân có gì đáng hay ho như thế đâu đấy” Khương Đồng Cơ đảo mắt.
“Chuyện mà lang quân không biết còn nhiều lắm” Tuệ Quân đi theo sau Khương Đồng Cơ: “Phải rồi, giờ lang quần đã công khai thân phận thật của mình, vậy phải điều chỉnh cách ăn mặc một chút chứ ạ? Cứ tối ngày mặc đồ nam như vậy cũng không ổn lắm...”
“Ừm, chuẩn bị cho ta vài bộ đi, đơn giản thôi, không cần cầu kỳ đầu”
Khương Bổng Cơ không quá chú trọng đồ nam hay đồ nữ, chỉ cần tiện hoạt động là được.
Tuệ Quân đã có sự chuẩn bị từ trước, cô bưng từ phòng dưới lên một chiếc khay, trên đó bày hai bộ quần áo nữ.
“Nô ngồi không cũng rảnh nên làm vài bộ quần áo cho lang quân, lang quân thử mặc xem có vừa không?”
Khương Hồng Cơ nhìn hình thức và kích cỡ của bộ quần áo ấy thì biết ngay là Tuệ Quân chuẩn bị riêng cho cô.
“Được.”
May là quần áo nam nữ thời này không khác nhau là mấy, nên Khương Đồng Cơ lần đầu tiếp xúc với đồ nữ cũng không đến nỗi luống cuống tay chân.
Cô gỡ từng lớp vải trắng dày bó ngực, giải phóng bộ ngực đã bị o ép lâu ngày, cô thở thật sâu, cảm giác thoải mái hơn rất nhiều.
Khương Hồng Cơ cúi đầu nhìn, nói thầm: “Đúng là sáng suốt khi công khai thân phận... Nếu không có ngày chết ngạt..”
Vì cơ thể được tối ưu hóa nên cơ