Quyền và tiền luôn đi đôi với nhau.
Có tiền ắt sẽ mua được quyền, có quyền ắt không phải rầu vì tiền. Tên gián điệp hiểu điều này, nhưng nhìn hai rương lớn trước mặt, gã ta không thể kiềm chế nổi lòng tham của mình.
Đôi khi dù có quyền thế cũng không có được nhiều tiền như vậy.
Gã ta sao có thể không biết lời hứa của Mạnh thị ảo tung chảo, nhưng lòng tham quá lớn thôi thúc gã ta làm liều. Nếu để tay lên ngực tự hỏi, đúng là trong lòng gã ta có chút hối hận khi Quận thủ quận Ngọa Long chết trận, nhưng cũng chỉ một chút như vậy thôi.
Khương Bồng Cơ đưa tay ra hiệu đóng nắp rương, sau đó mở miệng hỏi: “Ngươi lựa chọn thế nào?”
Tên gián điệp cười khổ nói: “Nếu thức thời thì tốt xấu gì vẫn có thể giữ được vinh hoa phú quý nửa đời sau, còn không thiết nghĩ Trung lang tướng cũng không dung được kẻ thí chủ cầu vinh như ta. Thế nhưng có thật Trung lang tướng sẽ giữ lời hứa với ta không?”
Khương Bồng Cơ cười lạnh hỏi lại: “Đến Mạnh thị ngươi còn tin tưởng, vậy mà giờ lại hoài nghi ta ư?”
Tên gián điệp tự biết nói sai, không còn dám lên tiếng.
Tình cảnh bây giờ gã ta không có quyền để mặc cả.
Người ta là dao thớt, gã ta là thịt cá, tình cảnh hiện nay có thể so sánh đại khái như vậy.
“Mạnh thị như thế nào ngươi biết rồi đó, giờ ngươi thí chủ như thế thì hỏi sao Mạnh thị còn dám dùng ngươi?”
Khương Bồng Cơ híp đôi mắt đen láy như muốn nhìn thấu tâm tư khiến gã bất giác ngơ ngẩn.
Một lát sau, gã ta khẽ cắn môi quyết định đầu quân cho Khương Bồng Cơ.
Ngoại trừ con đường này, gã không có lựa chọn thứ hai.
Khương Bồng Cơ đã biết bí mật của gã ta, chỉ cần có nói ra chuyện gã ta phản bội Quận thủ quận Ngọa Long thì cả thiên hạ này không còn chỗ cho gã ta dung thân. Vừa nghĩ tới cảnh tượng đó, gã ta liền không rét mà run, chỉ có thể ngoan ngoãn hợp tác với Khương Đồng Cơ.
Nắm điểm yếu của tên gián điệp, Khương Hồng Cơ cũng không sợ gã ta giở trò lừa bịp.
Vì đạt thành mục đích, Khương Hồng Cơ không ngại dùng chút thủ đoạn, nhưng trong mắt của đám khán giả livestream thì việc này lại rất chướng mắt.
Rất nhiều người đều tức giận bất bình, bọn họ cảm thấy Khương Hồng Cơ làm như vậy quá nguy hiểm.
Một tên thí chủ cầu vinh thì còn lòng tin gì đáng nói nữa?
Khương Bổng Cơ hợp tác với gã ta, chẳng lẽ không sợ bị phản bội sao?
Một lần bất trung, vạn lần bất tín.
[Yêu Tinh Nữ Vương Đỏ Rực]: Streamer phải cẩn thận, nếu thằng cha này phản bội thì phiền phức to.
[Yamada Mia]: Trong xã hội hiện đại chắc thằng này bị cô lập tự chơi một mình rồi, đá chủ nhảy sang chỗ khác thì cũng thôi đi, dù sao ai cũng có chí riêng, nhưng trước khi nhảy lại cầu kết người ngoài hại chết ông chủ, hơn nữa gã ta lại còn là anh vợ của chủ nữa chứ, đây quả thật quá tệ hại, cái thứ ăn cây táo rào cây sung.
[Trang Sinh Hiểu Mộng]: Nói câu cực đoan, một lần bất trung, vạn lần bất tín. Tuy lòng dạ Streamer bao la nhưng không phải ai cũng có tư cách được tha thứ, tên này là thằng gian trá, Streamer đừng sơ suất, cẩn thận lật thuyền trong mương.
Khán giả xem livestream đều lo lắng cho Khương Bổng Cơ.
Tuy bọn họ biết phương Bồng Cơ dùng tên gián điệp là vì đại cục, nhưng vẫn lo sợ cô bị đâm sau lưng.
Khương Bồng Cơ lặng lẽ liếc mắt nhìn tên gián điệp đang quỳ trên mặt đất, sau đó gửi một bình luận trên kênh livestream.
[Streamer V]: Ta chỉ nói sau khi chuyện thành công sẽ để tiếng thơm một đời cho gã ta, cũng không có nói sẽ không tính sổ, các ngươi không cần lo lắng.
Dù muốn dụ dỗ nhưng Khương Đồng Cơ sẽ không tin tưởng gã gián điệp này, phòng bị là điều đương nhiên.
Nghe được lời này của Khương Bồng Cơ, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.
Doanh trại yên tĩnh liên tục hai ngày, ải Gia Môn cũng treo miễn chiến bài, hai bên đều tỏ vẻ ghét nhau ra mặt.
Sau khi Mạnh Hồn trở về liền báo cáo với phương