Khương Bồng Cơ vừa cười vừa cởi mũ trúc che nắng xuống, cô nói: “Thời gian gấp rút, chỉ có thể tự mình quay về.”
Từ Kha tức giận
“Cho dù như vậy thì chủ công cũng không được đi một mình! Nếu trên đường có xảy ra chuyện gì...” Khương Bồng Cơ cười trả lời: “Người đánh lại được chủ công nhà huynh sợ là vẫn chưa sinh ra
Chuyện ta cần làm thì bắt buộc phải đích thân ta tới, những người khác không thay thế được
Trên đường trở về nhân tiện qua Thượng Kinh thăm đám Tử Hiếu, châu phủ đang xây dựng rất suôn sẻ.”
Từ Kha bất lực, cậu muốn lải nhải thêm mấy câu nữa, nhưng thấy trán cô đầy mồ hôi nên đành phải đứng dậy pha trà giải nhiệt cho Khương Bồng Cơ.
Khương Bồng Cơ đón lấy trà, vô tình hỏi một câu
“Đúng rồi,3dạo gần đây Hiểu Dư có viết thư gửi về cho Tầm Mai không?” Trên mặt Từ Kha lộ ra vẻ ấm áp, đáy mắt còn có chút áy náy, cậu nói: “Mỗi tháng gửi một bức, cô ấy sống ở Hà Gian cũng khá tốt.” Từ sau khi kết hôn, cậu và Tầm Mai vẫn luôn sống ở hai nơi khác nhau, thư gửi về nhà sao có thể bày tỏ hết được tình cảm và nỗi nhớ nhung cậu dành cho cô được
May mà có nhiều việc phải giải quyết nên cậu căn bản không có quá nhiều thời gian nhớ về cô
Khương Bồng Cơ suy nghĩ một chút, cô nói: “Tìm thời gian thích hợp rồi phải người đi đón Tầm Mai và thím của huynh đến Hoàn Châu đi.” Ánh mắt Từ Kha lộ vẻ kinh ngạc, một lát sau cậu thấp giọng nói:1“Nhưng..
kẻ đứng sau lưng Đạp Tuyết vẫn chưa...” Tầm Mai được sắp xếp ở Hà Gian là để cô tránh mặt Đạp Tuyết
Từ Kha biết chuyện này, quận Hà Gian vừa vặn lại cách xa chiến trường, tình hình ở Hoàn Châu chưa ổn định nên cậu mới yên tâm để thê tử yêu kiều mới cưới của mình ở lại quê nhà
Sau này tình hình ở Hoàn Châu ổn định rồi nhưng vẫn chưa giải quyết được chuyện của Đạp Tuyết, cậu lo rằng nếu đón Tầm Mai đến sẽ bị cô ta hãm hại.
Nếu không băn khoăn những thứ này thì khi Kỳ Quan Nhượng đón vợ tới Hoàn Châu, cậu đã muốn đón Tầm Mai và thím đến đấy rồi.
“Ta đã nghĩ ra cách xử lý Đạp Tuyết rồi.” Khương Bồng Cơ nhấp một ngụm trà, sắc mặt thêm vài phần lạnh nhạt: “Đạp Tuyết3cũng không phải là mấu chốt, không thể để huynh sống một thân một mình, đã kết hôn mà lại giống như chưa lập gia đình vậy được? Nói thế nào thì cũng là đàn ông, không có vợ bên cạnh chung quy cũng không ổn
Đàn ông mà, ta hiểu rất rõ
Ta sợ huynh không chịu được cô đơn đi tìm kiếm niềm vui mới, lại phụ tấm chân tình của Tầm Mai...”
Đối với một tay tài xế mới mà nói, chuyện gì đau lòng nhất?
Rõ ràng là thi được bằng lái xe, lái được xe rồi vậy mà khi đi làm vẫn phải đi bộ bằng hai chân
Cảm giác như mình thi được cái bằng lái giả vậy
Ánh mắt của Khương Bồng Cơ bắt đầu trở nên không đúng đắn, chọc Từ Kha tức giận đến mức muốn đánh cô.
“Chủ công biết nhiều thật đấy.” Cậu nói3với thái độ kỳ quái
“Tất nhiên, nói thế nào thì chủ công nhà huynh cũng là một người kinh nghiệm tình trường đầy mình” Khương Bồng Cơ nhướn mày.
Nói đến đấu võ mồm, Từ Kha sao có thể thắng được phương Bồng Cơ
“Tại sao chủ công lại đột nhiên nghĩ tới chuyện này?” Khương Bồng Cơ nói: “Quan tâm thuộc hạ của mình không được hả.” Sự thật là Tuệ Quân mới sinh được một cặp sinh đôi cả trai cả gái
Cô bấm đầu ngón tay đếm đời sau của các thành viên nòng cốt
Tên nhóc Lý Uân này rất cố gắng, trước khi anh đến Sùng Châu nhận chức thì bụng Thượng Quan Uyển đã có tin vui
Kỳ Quan Nhượng cũng đã có con gái, còn Phong Cẩn thì luôn tâm niệm muốn sinh đứa thứ hai
Phong Nghi nhà Phong Chân thì giống như bị đột biến9gen, Dương Tư chơi bời trăng hoa không muốn kết hôn
Thiệu Quang vốn đã lập gia đình và có con, Trương Bình là một người theo chủ nghĩa độc thân còn Mạnh Hồn thì không có ý định kết hôn lần nữa
Khương Lộng Cầm lại toàn tâm toàn ý với Khương Bồng Cơ, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện hôn nhân của mình...
Đếm tới Từ Kha, cô đột nhiên nhớ đến cặp vợ chồng son phải sống xa cách ở hai nơi này.
Cô đã đoán ra kẻ sau lưng kia là ai, tiếp tục giữ Đạp Tuyết lại cũng chẳng có tác dụng gì
Vì không muốn bóc mẽ bộ mặt thật của kẻ kia, nên trước mắt Khương Bồng Cơ vẫn chưa làm gì Đạp Tuyết
Cô định mượn cớ để đuổi Đạp Tuyết đi
Từ Kha nghe xong, âm thầm trợn mắt nhìn
Lý do này ai tin chứ?
“Đúng rồi
Lần này ta trở về là vì thư viện Kim Lân.”
Từ Kha nhíu mày: “Thư viện Kim Lân? Có chỗ nào không ổn