Lý Vân tiện đường đi cùng với gã thấy vậy bất lực lắc đầu cười
“Mấy năm nay luyện binh quả thực sắp ép Phủ tướng quân đến phát điên luôn rồi.” Vốn trong người Phù Vọng đã chảy dòng máu hiếu chiến nên căn bản là không ngồi yên được
Luyện binh mấy năm, cuộc sống yên bình, gã cứ cảm thấy cả người chẳng có chút sức lực gì cả
Bình thường gã chỉ có thể dựa vào việc vận động và huấn luyện binh sĩ để tiêu hao số tinh lực dư thừa.
Bởi vì mức độ huấn luyện quá nặng khiến binh sĩ dưới trướng Phù Vọng kêu khổ thấu trời
Nếu như không phải Khương Bồng Cơ không nhìn nổi nữa ra mặt giảm bớt lượng huấn luyện của binh sĩ, chỉ sợ bây giờ đã xảy3ra án mạng
Phù Vọng bước đi rất nhanh, vừa đi vừa nói: “Làm binh lính đánh trận đương nhiên phải thường xuyên thấy máu thì mới có thể duy trì được nhuệ khí
Cả ngày diễn cái kịch quái gì, cho dù nó có giống hơn nữa thì vẫn là giả
Cũng không phải nói chủ công làm không tốt mà chính là bức bối.” Phù Vọng thường xuyên kéo đám võ tướng đi giao lưu cọ xát, ngoài Lý Vân còn có thể đánh với gã hơn trăm chiêu mà không bị rơi xuống thể hạ phong thì những người khác đều đánh không lại
Đương nhiên võ tướng đánh giỏi của tập đoàn Hoàn Châu không ít những đám người Điển Dần, Mạnh Hồn đều không ở Sùng Châu
Đánh qua đánh lại vẫn là Lý Uân, lâu rồi1Phù Vọng cũng thấy chán.
“Phù Tướng quân nếu muốn đánh đến hả hê thỏa thích, không phải tìm chủ công là được rồi sao?” Lý Uân không nói còn tốt, vừa nói ra khóe miệng của Phù Vọng không nhịn được mà giật giật
Nếu như gã đánh nhau với Lý Uân thì tỷ lệ thắng thua sẽ là tám hai, còn đánh với chủ công thì gần như chưa bao giờ thắng
Không biết người phụ nữ này rốt cuộc ăn cái gì mà lớn, sao lại đánh giỏi như vậy?
Lúc hai người đến lều chủ tướng thì mấy vị quân sự đều đã ngồi ở vị trí của mình
Khương Bồng Cơ thấy người đã đến đủ thì liếc mắt nhìn Kỳ Quan Nhượng
Đối phương hiểu ý lấy bài hịch ra.
“Đám Man tộc vu khống chúng ta tập6kích, chúng vì báo thù đã phái vô số đội kỵ binh đi quấy nhiễu dân chúng vô tội ở biên giới, cướp, đốt, giết, hiếp
Hành vi khiêu khích ác liệt như vậy, còn có thể nhịn được sao?” Khương Bồng Cơ nói: “Các vị có ý kiến gì không?”
Phong Chân nói: “Thần cho rằng dùng trong binh để chinh phạt, thị uy với bên đó.”
Vệ Từ đồng ý.
Phù Vọng sớm đã chờ mong được đánh trận nên đương nhiên sẽ không có chuyện không đồng ý, gã còn muốn giơ hai tay hai chân lên tán thành nữa kìa
Lý Uân biết cuộc chiến sắp tới chính là để chuẩn bị cho việc Bắc chinh vào năm sau, bầu nhiệt huyết sục sôi nào có chuyện không đồng ý
“Vậy thì rất tốt.” Người trong lều đều là4tâm phúc của cô nên không thể nào đưa ra ý kiến phản đối
Khương Bồng Cơ nói với Kỳ Quan Nhượng: “Phiền Văn Chứng đưa bài hịch này đi chiếu các thiên hạ để người trong thiên hạ biết việc này không phải do ta hiểu chiến mà là do Man tộc Bắc Cương ức hiếp người quá đáng.”
Kỳ Quan Nhượng hành lễ đáp: “Rõ.” Sau khi thông qua phần hình thức thì việc sắp xếp chiến lược tiếp theo mới là phần cực kỳ quan trọng
“Trong tay Man tộc Bắc Cương có một phần bản đồ kho lương giả, ba nơi lần lượt là Tang Mạch, Lê Giang, Triều 3
Người cầm binh là Nhị vương tử Bắc Cương, người này tính tình tham lam lại ngoan cố khư khư giữ lấy mình nên nhất định sẽ3muốn cướp hết số lương thực trong ba kho lương
Nhưng mà số lượng lương thực quá lớn nên người này sẽ điều động một lượng lớn binh lực, thậm chí là điều động số lượng lớn quân thủ thành
Như vậy thì phòng thủ
ba thành Thượng Ngu sẽ tương đối mỏng manh
Chính Đồ, ta cho huynh mười nghìn binh mã, huynh có thể công chiếm ba thành trong vòng hai ngày không?” Khương Bồng Cơ ngẩng đầu gọi tên Phù Vọng
Thần kinh Phù Vọng vẫn luôn căng thẳng, khi nghe thấy tên của mình lập tức ra khỏi hàng.
“Mạt tướng lĩnh mệnh” Dùng mười nghìn binh mã công chiếm ba thành Thượng Ngu mà Đông Khánh vẫn luôn nhớ thương suốt mười năm?
Nếu là trước đây thì tuyệt đối là chuyện viển vông.
Nhưng bây giờ khác rồi.
Khương Đồng Cơ tính toán, dựa theo những điều kiện mà cô tạo ra ngày hôm nay thì chưa chắc đã không được
Nhị vương tử Bắc Cương quá tham lam, gã định nuốt hết ba kho lương
Chỉ dựa vào hai mươi nghìn tư binh gã mang đến thì không thể nào làm được
Để đủ người thì gã ắt sẽ phải rút quân phòng vệ ở