3ô nhóc Trường Sinh mới hơn tám tháng tuổi đã bị bô tập nói, hai tay ôm lấy mặt Vệ Từ, chu môi gặm chóp mũi anh
Vệ Từ bật cười, giơ tay ôm lấy Trường Sinh
Đầu ngón tay thon dài chấm nhẹ lên mũi nó: “Mũi bẩn lắm, đói thì đi tìm vú nuôi chứ.”
Trường Sinh cười khanh khách, rất không ngoan ngoãn giơ lên hai cánh tay trắng mập như ngó sen về phía Vệ Từ
“Ai, đứa nhóc này nghịch ngợm thật đó, chỉ giỏi làm loạn thổi.” Khương Bồng Cơ cảm khái
“Còn không phải vì chủ công dung túng nó sao? Cứ thế không được đầu, chính vì Trường Sinh còn nhỏ, chủ công mới càng phải nghiêm khắc với nó.” Khương Bồng Cơ cười nói: “Ta thích con nít thật, nhưng không thích dạy dỗ tụi nhóc.” Vệ Từ lẩm bẩm: “Cũng3đúng, ngay cả bản thân chủ công cũng thích gây rồi, sao mà dạy dỗ trẻ con được?” Đừng có dạy ra một nhị thế tổ” đấy! * Nhị thế tổ: một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế
Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau ba năm làm vua
“May là còn có Tử Hiểu, sau này huynh sẽ là thái phó của con bé..
Ừm, chỉ có một thái phó là huynh thôi.” Vệ Từ không đồng ý: “Vậy sao được? Học nghệ của Từ không tinh