Chứng kiến sự thay đổi của cô hai người kia siết chặt tay cúi đầu.
Cô đưa người về tư thế chuẩn bị.
1
2
3
Con zombie tỉnh táo lại nhảy lên lao về phía cô.
Cô cũng nhảy lên cùng lúc đỡ một chân của nó rồi xoay người chặt đứt cả bốn cái chân của nó.
Cả hai rơi xuống.
Nó nằm xẹp xuống.
Cô xoay cổ nhìn nó dần hồi phục chân tặc lưỡi.
\-"Ra còn thể loại này nữa!"
Mấy cái chân kia của nó vẫn được nó điều khiển tấn công cô.
Cô tạm cất một thanh kiếm sau mình tay còn lại cầm dây nhanh chóng buộc đám chân nó lại rồi nhìn qua chủ thể.
\-"Giờ là 8 chân sao? Mày được nhiều nhất bao nhiêu chân nhỉ?"
Chủ thể đã hồi phục xong lại đứng lên nhìn cô.
Cô rút thanh kiếm ra cười.
\-"Mấy chân đây? Mày biết nếu người khác hỏi mà không trả lời là bất lịch sự lắm không? Không ai nói cho mày sao?"
Cô vác kiếm hất mặt nhìn con zombie đang chuẩn bị tấn công.
\-"Nếu không ai dạy...để tao dạy mày nhé!"
Cô mỉm cười thân thiện, zombie lại lao lên, cô cũng nhảy tới.
Bất quá lần này nó không xông thẳng vào cô mà ở giữa không trung vòng qua sau cô.
Cô nhanh chóng lộn vòng đứng lên người nó, không để nó kịp phản ứng lấy song kiếm chặt hai đầu nó rồi rạch cả người nó làm ba phần.
Cả ba phần rơi xuống, cô lại tiếp đất nhẹ nhàng hất tóc.
Đôi tay nhanh nhẹn mổ cả hai cái đầu con zombie kia ra lấy được hai viên tinh thạch, một viên đỏ có lẽ là cho Hoắc Kình.
Đều là hệ hỏa.
Viên còn lại màu trắng, của cô chắc rồi! Bây giờ cô cách lần thăng cấp tiếp theo tới 67% giờ rất khó để cô mất đi hoàn toàn sức lực như trước kia.
Bây giờ thăng cấp chỉ dám dựa vào tinh thạch.
\-"Vào đi! Dọn đống zombie này ra đốt thị uy!"
Cô đứng lên nhìn qua ba người đứng ở cửa.
Cuối cùng Phong Thần và Hoắc Kình cũng cử động được.
Hai người họ nhìn qua Javel có ý muốn đánh nhau.
Cô bên trong ngoáy tai.
\-"Đừng có mà đánh nhau vô nghĩa ở đây! Chúng ta không có bác sĩ đâu! Tôi có thấy một hiệu thuốc gần đây.
Tôi sẽ tới đó cùng Nĩ Nĩ! Hai người lo dọn dẹp đi! Nơi này zombie chuột rất nhiều, cẩn thận đấy!"
Cô nhắc nhở hai người kia rồi mở cửa kéo Javel đi.
\-"Sao lúc đó...anh không cho họ vào?"
Cô nhìn qua Javel ngoan ngoãn đi theo mình.
\-"Lúc đó em thừa sức hạ chúng, anh lo hai kẻ kia vào sẽ vướng chân em!"
Javel vô tội nhìn cô.
Trên mặt biểu lộ như bản thân vô cùng vô tội.
Cô "Ồ" một tiếng quay lưng đi.
Tên này...chưa bao giờ đáng tin cả!
Những kẻ luôn tỏ ra vô hại luôn là những kẻ nguy hiểm nhất.
Bạn sẽ không bao giờ biết họ sẽ giết bạn lúc nào.
Cô mở tiệm thuốc ra, một con zombie lao tới.
Cô nhanh chóng đập chết nó.
\-"Đi!"
Cô và Javel vào trong, có rất nhiều zombie chuột chạy tới.
Cô giơ gậy lên đập nát từng con một, Javel bên kia cũng không kém cạnh.
Đàn này gần 40 con nhưng không bao lâu đều bị bọn cô diệt sạch.
Cô lấy chút thuốc cần thiết vào túi rồi chuẩn bị rời đi liền cảm nhận được có một đám người tầm 4 người bên ngoài.
"Cạch" cánh cửa mở ra cũng là lúc bọn cô thu dọn đồ xong và muốn rời đi.
Bọn họ bước vào có súng ống đạn dược được trang bị đầy đủ...cô thích!
\-"Là...là người sao?"
Bốn tên nam nhân nghe thấy tiếng cô run rẩy liền ngạc nhiên nhìn ra chỗ phát âm thanh.
Bọn họ đứng hình.
Người con gái có mái tóc vàng như ánh dương đôi mắt xanh tựa bầu trời run rẩy nhìn họ.
Họ trên trái tim lỡ vài nhịp.
Ôi mẹ ơi! Họ gặp được thiên sứ rồi!
Javel kịp thời kéo xác zombie vào đằng sau quầy thuốc mổ não để mặc cô bên ngoài diễn trò.
\-"Cô...cô mắc kẹt ở đây sao?"
Một tên đực rựa có khuân mặt như khỉ đột lên tiếng nhìn cô.
Cô đưa tay lên cố lau đi vài giọt nước mắt giả tạo.
\-"Đúng vậy! Người trong làng này đều đã phát điên rồi! Hơn hai tháng nay tôi bị mắc kẹt ở đây không có phương tiện đi lại, không có gì cả nên chỉ có thể ở đây chờ người đi qua."
\-"Thật tội nghiệp! Vậy cô có ý định đi cùng chúng tôi chứ? Ở gần đây có một căn cứ! Chỉ cần cô đi theo chúng tôi sẽ được cấp chỗ ăn, ngủ.
Cô muốn theo chứ?"
Cô mỉm cười ánh mắt ánh lên tia sáng.
\-"Thật sao?"
\-"Đương nhiên rồi!"
Bọn chúng xoa tay cười bỉ ổi nhìn cô.
Cô tặc lưỡi.
Bọn chúng...lại tin lời chém mà chính cô cũng không tin.
Một người con gái bình thường sao có thể sống ở mạt thế hơn hai tháng mà không có bất cứ thứ gì cũng không bị biến thành zombie? Não bọn chúng...ngắn tới vậy sao?
Cô có chút tò mò.
Cô cùng bọn chúng ra ngoài, bọn chúng diệt được không ít zombie.
Bọn chúng nhìn qua cô chỉ biết đưa gậy vung lung tung ánh mắt có chút dại ra.
Bọn chúng dắt cô ra xe, cô lấy cớ có chút thực phẩm may mắn có được chạy đi lấy để lại bộ đàm sau gầm xe.
Chờ cô chạy khuất rồi bọn chúng mới lên tiếng.
\-"Mẹ nó! Cô gái ấy ngon thật! Hay chúng ta vui vẻ cùng cô ta rồi mới đưa cô ta về căn cứ?"
\-"Đúng vậy! Cô ta yếu như vậy không tin bốn chúng ta không thể vui vẻ một hồi!"
\-"Ba thằng mày ngu lắm! Có mồi ngon phải để đại ca hưởng! Nếu không sau này sẽ khó sống!"
Cô đứng bên vách tường vừa vung gậy đập zombie vừa nghe.
Đập xong cô tắt đi bộ đàm nhếch môi cười chạy về lại nơi đó.
\-"Xin...xin lỗi! Để mọi người đợi lâu rồi!"
Bốn kẻ đó cười cười.
\-"Không sao! Chúng ta đi thôi!"
Chờ bọn chúng quay lưng cô nhếch môi cười đánh ngất một tên.
Ba kẻ kia ngạc nhiên quay lại liền bị cô đấm cho mỗi tên một đấm khụy tại chỗ.
Cô xách cổ một tên lên cười.
\-"Để ta cho ngươi biết thế nào là vui vẻ nhé!"
Sau đó cô dùng liên hoàn