\-"Sư phụ, yêu quái lần này ranh ma sảo quyệt! Đệ tử đã vài lần truy bắt nhưng vẫn là không thể thu phục!"
Hạ Tử Mạc nghe vậy gật đầu.
Về trình ranh ma sảo quyệt nữ nhân kia quả là người trong nghề!
\-"Hừm...nên ý tứ của ngươi mong ta giúp?"
Thiệu Hỉ ngoan ngoãn gật đầu.
\-"Vâng thưa sư phụ!"
Cô gật đầu, linh thạch nhận cũng nhận rồi đâu còn làm gì được!
\-"Được rồi! Ngươi đi nghỉ trước đi! Mai lên đường bắt yêu.
Dạo gần đây ta có chế tạo vài viên đan dược, xíu ta đưa cho! Các ngươi nhớ ăn! Yên tâm! Đan dược này không có tác dụng phụ! Ta đã cho kẻ khác thử rồi!"
Đám Thiệu Hỉ ban đầu muốn từ chối nhưng nghe đã có người thử trước bọn hắn mới ngoan ngoãn gật đầu.
Trước kia cô từng nổi hứng chế tạo đan dược.
Bọn hắn ban đầu tin tưởng trình độ của cô mà dùng không ngờ...uống xong mạnh thì mạnh nhưng lại có tác dụng phụ! Kẻ biến thành đầu heo, kẻ lại có đuôi rắn! Khiến cả môn phái náo loạn một phen!
\-"Vậy đệ tử về phòng trước!"
Thiệu Hỉ cúi đầu chào cô cùng Hạ Tử Mạc rồi đi theo người của cô về phòng.
Cô quay qua Hạ Tử Mạc mỉm cười.
\-"Có chuyện gì?"
\-"Đạo luật đã được thông qua! Một tuần nữa sẽ ban hành! Mai các người đi bắt yêu? Có thể cho ta đi xem?"
Cô nhướng mày khẽ cười.
\-"Được thôi! Ba ngàn lượng!"
\-"Ba ngàn lượng bạc ta cầm đây!"
Hạ Tử Mạc đưa một xấp ngân phiếu tới cô.
Cô nhìn qua ngướng mày.
\-"Ba ngàn lượng vàng! Ngươi đi theo vừa cản trở, ta còn phải cho người bảo vệ ngươi! Lỡ yêu quái thoát ta còn thất thoát một khoản! Không thể để ngươi theo không được!"
\-"Ngươi...quả thực sư tử hống!"
Cô nhíu mày.
\-"Một là đưa! Hai là lăn! Ta không muốn nhiều lời với bệ hạ!"
\-"Ngươi còn biết ta là vua? Có nữ nhân nào như ngươi? Sống trên đất của ta, dùng tiền của ta, lấy tiền của dân ta vậy mà chút nể mặt cũng không cho ta! Vuốt mặt cũng phải nể mũi!"
\-"Ta vuốt mặt chưa từng nể mũi!"
Cô trực tiếp lên tiếng.
Hạ Tử Mạc quả thực bị cô làm tức chết.
\-"Người đâu! Mang ba ngàn lượng vàng tới đây!"
Một tên hắc y nhảy xuống được Hạ Tử Mạc đưa cho một lệnh bài, vừa nhận được hắn liền rời đi.
Một canh giờ sau tên hắc y nhân đó quả thực mang vàng tới! Cô nhìn ba ngàn lượng vàng trước mặt hận không thể khảm nó vào trong người!
\-"Ông chủ! Mai sớm sẽ đi vào canh Dần, người chỉ cần đứng trước cửa hoàng cung! Tiểu nữ sẽ cho người tới đón!"
Nhìn cái thái độ chân chó lật mặt của cô hắn có vẻ đã quen...lại như chưa quen.
Nữ nhân như vậy quả thực sống bao lâu hắn tin chắc chắn không thể gặp được người thứ hai!
Sau khi bàn bạc xong hắn trở lại hoàng cung.
Sớm hôm sau cô vực đám Thiệu Hỉ dậy để đi sớm.
Hôm qua cô cảm nhận được yêu khí kia đã tiếp tục chạy về phía Bắc.
\-"Chúng ta lúc đi ghé qua hoàng thành đón Hoàng thượng!"
\-"Ân! Sư phụ!"
Thiệu Hỉ ngoan ngoãn cầm kiếm đi theo sau cô.
Tới cổng thành cô bắn mũi tên tín hiệu.
Một lúc sau Hạ Tử Mạc một thân hắc y bước tới.
Khuân mặt nghiêm nghị nhờ y phục lại nổi bật lên vẻ trắng nõn, giống một bé tiểu mỹ thụ! Cô gật đầu đánh giá rồi nhìn qua Thiệu Hỉ.
\-"Thiệu Hỉ! Con cho hắ...ý ta là Hoàng Thượng lên ngự kiếm cùng con!"
\-"Sư phụ! Sao người không cho Hoàng thượng đi cùng đám mập? Bọn họ phòng thủ tốt hơn đệ tử!"
\-"Có ta ở đây ngươi còn lo phòng thủ? Ta không yên tâm giao hắn cho bọn mập! Ngươi là đệ tử trân chuyền của ta còn muốn thoái lui? Ta được của hắn ba ngàn lượng bạc! Chia cho ngươi một ngàn lượng!"
Thiệu Hỉ nghi hoặc nhìn sư phụ mình.
Hắn đang nghe nhầm sao? Sư phụ đang đưa tiền cho hắn?
\-"Người...sáng nay không va đầu vào đâu chứ?"
\-"Một là lấy! Hai là thôi!"
Thiệu Hỉ vội vàng nhận.
\-"Nhận! Đương nhiên nhận!"
Quả nhiên Hạ Tử Mạc ngoan ngoãn theo phó thác của cô đi cùng Thiệu Hỉ.
Tốc độ của cô ngay từ đầu đã vượt xa đám đệ tử.
Đáng lẽ để tránh tác động tới người dân đám cô phải đi xe ngựa hoặc cưỡi ngựa.
Nhưng với kẻ lười như cô liền áp dụng điều mong ước thứ 2 đạp kiếm cùng đám đệ tử bay loạn trên trời! Hạ Tử Mạc lần đầu được ngự kiếm trong lòng vừa sợ hãi lại vừa phấn khích.
Thiệu Hỉ muốn bay lên hàn huyên với cô, nếu không có Hạ Tử Mạc theo thì Thiệu Hỉ có khả năng đuổi theo cô rồi! Vừa cho Hạ Tử Mạc bám vai Thiệu Hỉ vừa ngăn cái xúc động muốn đá tên nam nhân này xuống.
Không lâu cô liền đuổi kịp yêu quái đó.
Thì ra là một con tam vĩ hồ! Đạo hạnh khá ổn! Chắc đã sắp hóa thành người! Thảo nào đám Thiệu Hỉ lại như vậy! À! Mùi máu trên người nó quá nồng!
\-"Yêu nghiệt to gan! Dám lộng hành chốn nhân gian! Ngươi quá đậm sát khí nếu không muốn bị ta thu phục theo cách tàn nhẫn nhất thì tốt nhất nên ngoan ngoãn đầu hàng đi! Ta còn thiếu một sủng vật, vừa hay có thể cho ngươi một chỗ! Ta còn có thể giúp ngươi giải trừ nghiệp oán!"
Cô vừa nói xong một luồng ánh sáng ngập