Như một trò đùa, không lâu trước đó Tư Đồ Tiết Triệt khăng khăng bảo hộ A Lam, giờ hắn lại đứng về phía nàng.
- "Không phải như ả nói, A Nhạc nàng tin ta đúng không? Không có người làm chứng ta với nữ nhân đó là phu thê! Từ ngày nàng lại đây ta luôn ở cạnh nàng, trừ khi có công việc.
Ta nghĩ nàng đã hiểu ta rồi chứ?"
Tư Đồ Tiết Triệt đau lòng nhìn tới Vũ Nhạc vẫn đang lui bước bảo trì xa cách với hắn trong tay lôi ra tờ giấy.
- "Vậy đây là gì? Trong đó có chữ của chàng, chàng thề sẽ yêu nữ nhân kia cả đời!"
Tư Đồ nhìn tới tờ giấy kia thập phần tức giận.
- "Nàng không cần nghĩ nhiều, ả ta có pháp lực nên đã biến ra để lừa nàng thôi.
Tình cảm ta trao nàng bao lâu nay nàng không nhận ra hay sao? Cớ sao lại để một kẻ như ả ta lừa gạt cơ chứ?"
Tuy vậy nhưng trong lòng Tư Đồ Tiết Triệt lại có chút chờ mong nàng ghen là thật.
Bởi vì chỉ khi như vậy hắn mới có thể tin rằng ít ra trong lòng nàng còn có hắn.
- "Ta chỉ nghĩ...chàng đã hứa với ta như vậy, chàng lại nuốt lời.
Nữ nhân kia là phu thê chính thức với chàng, ta lại không là gì..."
- "Ngốc tử, nàng còn nói ngu ngốc gì vậy? Ta đã nói ta cùng nàng ta không có can hệ!"
A Lam nghe xong liền chỉ có thể cười.
- "Tư Đồ a Tư Đồ.
Ta sớm biết ngươi là kẻ cặn bã nhưng không ngờ ngươi lại cặn bã tới vậy! Lúc trước ngươi từng nói với ta cái gì ngươi biết chứ? Ngươi nói với ta dù thiên địa diệt vong ngươi vẫn sẽ mãi yêu mình ta!"
- "Khi đó là ta bị ngươi lừa gạt! Không phải sao? Khi đó ngươi giả làm một nữ nhân trong sáng yếu đuối, sau lại không hề chán ghét một kẻ nửa người nửa ma như ta khiến ta thề sống chết bảo hộ ngươi.
Sau đó ngươi lập bẫy cứu ta mất đi đôi mắt để ta phải làm thương tổn người đó.
Ta vẫn chấp mê bất ngộ, nghĩ ngươi mới thật sự là kẻ yếu, ta bị ngươi lừa cũng thật thảm.
Giờ đây khó khăn lắm ta mới được an ổn ngươi lại muốn chọc phá? Đừng hòng! Người đâu! Đem ả ta nhốt lại!"
Tư Đồ Tiết Triệt vừa nói xong liền có rất nhiều kẻ áo đen vây quanh A Lam, chỉ thấy ả hét lên một tiếng rất nhiều người liền ngã xuống, có rất nhiều ma khí thả ra.
Nàng sợ hãi muốn chạy đi nhưng lại bị Tư Đồ Tiết Triệt điểm huyệt nên chỉ có thể đứng yên nhìn.
Nhìn hai người kia đánh nhau một lúc, A Lam cuối cùng cũng bại trận.
Có lẽ nữ nhân đó không mạnh bằng tên Tư Đồ kia, rất nhanh chóng A Lam bị người đem nhốt tại ngục đen.
Chỉ là trong khi hai người đó đánh nhau, A Lam một mực muốn giết nàng còn Tư Đồ lại một mực bảo hộ nàng.
Quả thực nàng vô cùng khó hiểu, lại càng muốn nhớ lại.
Sau khi đưa A Lam đi xong Tư Đồ liền ôm ngang người nàng đưa đi.
Về tới phòng Tư Đồ Tiết Triệt mới giải huyệt cho nàng.
- "Chàng có thể thật lòng kể lại cho ta rằng ta đã trải qua những gì sao?"
- "Nàng...thực ra người gây hiểu lầm cho nàng và sư phụ nàng chính là ả ta.
Ả ta đem lòng yêu sư phụ nàng nhưng ganh tị nàng có sự sủng ái của hắn mà gây hại với nàng.
Ả đem sự ngây thơ vô tội chia rẽ nội bộ nàng cùng tên Độc Cô kia.
Nhưng sau đó nàng rời núi trở về cùng ta, sau đó như ta kể lúc trước.
Ta gặp ả ta được vài lần, không nghĩ tới cũng bị trúng chiêu thức của nàng ta giả vô tội.
Sau đó nàng và ta có xích mích, nàng theo một tên nam nhân khác rời đi."
- "Thật vậy sao?"
Nàng nắm chặt tay Tư Đồ Tiết Triệt cúi đầu.
- "Quả thực là vậy, nên ta mới đối tốt với nàng như vậy.
Một phần vì ta cũng thấy có lỗi vì trước kia không hiểu rõ nàng."
- "Vậy là chỉ vì chàng thấy có lỗi hay sao?"
- "Không, đó chỉ là một phần mà thôi.
Vì thật lòng ta yêu nàng vậy nên ta mới dùng toàn bộ thời gian của ta cạnh nàng.
Mong rằng nàng có thể...có thể nhìn thấy ta và cho ta một cơ hội!"
Nhìn Tư Đồ Tiết Triệt ánh mắt khẩn cầu như vậy nàng chỉ có thể cúi đầu không nói.
Tư Đồ Tiết Triệt thấy vậy lại càng như sợ hãi điều gì đó, hắn vội ôm lấy