Tư Phúc run người lập tức nói: thuộc hạ biết tội xin điện hạ thứ lỗi, thuộc hạ lập tức làm theo mệnh lệnh ngay ạ.
Cô hài lòng gật đầu đưa điện thoại cho Di Phong. Đáng yêu lên tiếng:
“Phong Ca ca Tư Phúc muốn nói chuyện với anh ạ”
Dị Phong dịu dàng gật đầu.
Dị Phong: “ tôi nghe”
Tư phúc: “ cảm ơn anh đã chăm sóc tiểu thư nhà tôi.”
Dị Phong: ‘không có gì, chuyện nên làm mà.”
Tư Phúc: “ tôi có một thỉnh cầu không biết anh có thể đáp ứng được không.”
Dị Phong: “ mời nói, nếu giúp được tôi sẽ toàn lực làm.”
Tư Phúc: “ anh có thể chăm sóc tiểu thư nhà tôi một thời gian không ”
“ anh đừng hiểu nhầm, thật ra là hiện tại bên nhà đang rất loạn nếu tiểu thư mà chở về thì sẽ không được an toàn, vậy nên thời gian này để tiểu thư ở bên ngoài sẽ an toàn hơn là ở trong, việc này quả thật làm khó anh nhưng mong anh có thể đồng ý với tôi.”
“ tôi xin đảm bảo sau khi mọi truyện ổn thỏa lập tức sẽ đón tiểu thư về tuyện đối không gây phiền phúc cho anh.”
Trong lòng Tư Phúc thì nước mắt đã chảy lưng dòng quỳ xuống dập đầu: cầu anh... cầu anh hãy đồng ý không thì điện hạ sẽ giết tôi mất.
Dị phong trầm ngâm một lúc rồi lên tiếng đáp ứng:
“ được rồi, tôi đồng ý”
Tư Phúc mừng sắp khóc : “ cảm ơn anh, thật là làm phiền anh quá”
Dị Phong: “ anh yên tâm tôi sẽ chăm sóc cho Tiểu Vi“
Tư Phúc: “thật sự rất cảm ơn anh, khi ổn thỏa tôi sẽ đón tiểu thư về, khi đó chúng tôi sẽ hậu tạ, cảm ơn anh”
Dị Phong: