Bên chỗ Dị Phong.
Dị Phong thẩn thơ nhìn ra cửa sổ hỏi Tiểu A:
“Tiểu A , tiểu Vi đã đi vài ngày rồi tại sao vẫn không gọi điện thoại cho ta, chẳng lẽ tiểu Vi không nhớ ta à?.”
Tiểu A trả lời:
“ boss chắc tiểu thư hơi bận một chút nên mới không gọi được cho người thôi, người yên tâm đi chắc chắn là tiểu thư cũng rất nhớ người”
Trong lòng Tiểu A thở đai: boss à, buổi sáng này người đã hỏi câu ấy 1 800 lần rồi đấy, còn chưa tính mấy ngày trước mỗi ngày người nói đến khi thiếu nước thì thôi.
Dị Phong thở dài.
“reng, reng’’ tiếng điện thoại.
Anh cầm máy lên, bắt máy lạnh lùng nói:
“ a lô, ai vậy”
Đầu dây bên kia truyền đến một tiếng nói ngọt ngào như mật:
“ a lô, Phong ca ca là em tiểu Vi nè. ”
Anh nghe thấy giọng nói quen thuộc trong lòng một mảnh vui mừng.
Anh dịu dàng nói:
“tiểu Vi là em à, mấy ngày nay em có khỏe không, về nhà thế nào vui không."
Nguyệt cửu cười nói:
“ dạ em rất khỏe Phong ca ca ạ, về nhà em vui lắm ba mẹ em cũng ở nhà. À đúng rồi Phong ca ca mấy ngày nay anh khỏe không”
Anh cười hiền hòa: “anh rất khỏe.."
Sau khi trò chuyện một lúc lâu thì cô cúp máy.
-------- ta là giải phân cánh------
Duy Á và Nam Ngải Nhĩ vừa vào phòng đã thấy cô nói chuyện điện thoại với giọng ngọt như mật