Cô ưu nhã đi đến bên cạnh anh, kiễng chân lên, nói nhỏ vảo tai của anh.
“ Phong ca ca huynh phải cẩn thận cái tên Tư Bạc kia, hắn ta không đơn giản, hôm nay hắn cũng có chuẩn bị, sợ rằng sẽ có nguy hiểm.”
Anh nhíu mày, gật đầu nói:
“ anh biết rồi.”
Đám huyết tộc nữ thấy cô đi đến chỗ anh, thân mật với anh như vậy, anh lại không phản kháng. lòng ghen tỵ cùng phẫn hận đến cực điểm.
Cô nhìn đám huyết tộc nữ như muốn ăn tươi, nuốt sống mình thì trong lòng cười lạnh.
Nhìn nữ huyết tộc đứng đầu trong đám nhíu mày nói:
“ ngươi… là người của gia tộc nào?”
Nữ huyết tộc nghe cô hỏi thì ưỡn ngực kiêu ngạo nói:
“ gia tộc ta là gia tộc hộ vệ của Tư Bạc thân vương.”
Trong lòng nguyệt cửu: là đang chó cậy chủ, thị uy với bản cô nương sao ?… hừ… nếu bản cô nương muốn giết cô thì dù là tên hỗn đản Tư Bạc ở đây cũng chẳng ngăn cản… sợ rằng hắn còn hai tay dâng cô lên cho bản cô nương hành hạ … .
Cô chỉ khẽ nhíu mày:
“ Tư Bạc ?”
Người phụ nữ kiêu ngạo:
“ chính là Tư Bạc thân vương.”
Ánh mắt cô đầy băng xương, lạnh lùng nói:
“ quỳ xuống…”
Thân thể người phụ nữ run cầm cập không tự chủ được mà quỳ xuống.
Cô ta sợ hãi. Lúc nãy hoàn toàn bị sự ghen ghét bao trùm ý trí không nhận ra đứng trước mặt là dòng thuần, nếu cô ta tỉnh táo nhận ra thì cho cô ta trăm lá gan… à không nghìn lá gan cũng không dám kiêu ngạo như vậy.
Tư Bạc đi tìm Dị Phong định giữ lễ nói vài câu dù là đối thủ nhưng họ cũng là dòng thuần. vừa đến hắn đã thấy một người phụ nữ đang quỳ không nhầm thì là con gái một hậu vệ