Cô chỉ cúi đầu tiếp tục ăn cơm, không nói gì cả tùy Lệ Húc muốn làm gì thì làm.
Trong lòng: hình như nhầm kịch bản rồi… rõ dàng chèn ép người là cô, là cô tự dật cốc nước nên nước mới đổ lên người cô…
An An khoa trương nói:
“ Lệ Húc anh ngầu nhất quả đất.”
An Na thì dơ ngón tay cái lên thể hiện đồng ý với An An.
Anh ngẩng cao đầu lên nói:
“ đương nhiên, xem ai là anh trai của Tiểu Nhiên chứ.”
Mặt Tom đầy vẻ mộng bức vẫn chưa hiểu chuyện gì.
Tom nói lớn: “ dừng … dừng… rốt cuộc chuyện này là thế nào… từ nãy đến giờ tôi vẫn chưa hiểu một cái gì hết…”
An Na nhìn Tom hỏi:
“ muốn hiểu chứ gì?”
Tom gật đầu.
An Na chỉ Lệ húc hỏi:
“ anh ta họ gì?”
Tom nhìn Lệ Húc:
“ … họ Lệ…”
An Na lại chỉ vào cô hỏi:
“ thế Nhiên họ gì?”
Tom nhin cô:
“ Nhiên là … Lệ Nhiên… cũng họ Lệ… chẳng lẽ họ là người một nhà.”
An An: “ thông minh ra rồi đó.”
Lệ Húc nói: “ chúng tôi là anh em.”
Tom: “ Anh em… thế Nhiên là em gái Lệ tổng… Lệ Tổng là tổng tài tập đoàn Lệ thị… thế Nhiên chẳng phải tiểu thư Lệ gia, tiểu công chúa Lệ thị sao… Nhiên thì ra cô là nhà giàu ẩn danh… phú nhị đại thích chơi trò giả nghèo... đường đường là giai cấp tư sản lại lẫn vào đám vô sản như tôi”
Cô ngẩng đầu lên nhìn Tom rồi không để ý ông cúi đầu xuốn ăn tiếp.
Tom thật sự muốn nói thêm nữa nhưng mà thôi… ông im mồm luôn.
------------ ta là giải phân cách--------
Ăn xong, bị tên khống muội/ muội khống ( cuồng em gái) lôi nói