Sau khi cô sửa soạn xong tất cả mới rời phòng đi ra ngoài quả thật có chút loạn, binh lính người ra người vào liên tục.
Ngọc Thố [ Ký chủ người có cảm giác gì không khi nhìn cảnh này? ]
Bạch Thiên Tuyết " Không có cảm giác gì cả! "
Ngọc Thố [ Người vô tâm quá đi, họ vì ký chủ vô tình bộc phát tu vi ra ngoài nên mới như hiện tại, mà người lại không cảm thấy có lỗi chút nào! ]
Bạch Thiên Tuyết " Nếu quan tâm nhiều như vậy thì đầu chịu không nổi nhiều chuyện khác đâu, bây giờ chúng ta còn phải đợi cả mấy trăm năm nữa tập quen đi là vừa rồi! "
Cô đi theo hướng dẫn của tì nữ đi đến nhà phòng ăn, Vũ Uyên, Khả Vân thì được chia sang bàn bên cạnh đồ ăn đều như nhau, còn cô vừa bước vào cửa thì được Tề vương phi nhiệt tình đến kéo tay cô ngồi cạnh bà.
Cả một bàn lớn nhưng chỉ có hai người là nữ ngồi cạnh nhau người ngồi bên còn lại của cô là Tề Ngôn, Vu lão ngồi cạnh Tề vương gia hai người nhâm nhi vài ly rượu.
Tề Vương có năm người con trai đặc biệt không có con gái, Tề Ngôn sinh thứ hai, cả một Tề vương phủ nhưng chỉ có vương phi là giai nhân duy nhất.
Ngồi ăn dưới nhiều ánh mắt nhìn đến cũng có chút gây áp lực, vốn từng cử chỉ của cô đã rất đoan trang giờ lại thêm phần quy củ quá mức.
Ngọc Thố [ Ký chủ người làm sao vậy? Không thoải mái ở đâu sao? ]
Bạch Thiên Tuyết " Không sao, chỉ là đang ăn bị nhiều người nhìn nên cô thể cảnh giác thôi không sao cả! "
Những món trong chén cô vẫn chưa ăn xong nhưng vừa nhìn vào món nào đó liền được Tề Ngôn cùng Vương phi hai người thay phiên nhau gắp thức ăn vào chén cô, ăn no cả rồi mà họ vẫn nhiệt tình.
Cô chén mình vẫn còn đầy như ăn hoài không hết khiến cô lần đầu cảm thấy không muốn ăn nữa, cô đưa tay xuống dưới bàn kéo lấy góc áo của Tề Ngôn, Tề Ngôn nhìn qua thấy cô nhẹ lắc đầu rồi nhìn vào chén, sau khi nhìn thì Tề Ngôn cũng tinh ý nhìn ra là cô đã no.
Tề Ngôn " Mẫu thân người đừng chỉ lo gắp thức ăn cho muội ấy, người cũng ăn đi! "
Tề Vương Phi " Ta ăn không nhiều, tiểu Tuyết còn nhỏ vừa đến nhà chúng ta, nên có thể vẫn chưa quen con muốn ăn gì cứ nói ta gắp cho con! "
Bạch Thiên Tuyết " Dạ cháu đã ăn nhiều rồi ạ! "
Tề Ngôn " Tiểu Tuyết còn nhỏ ăn nhiều có thể khó tiêu hóa được, hơn nữa người còn có chuẩn bị bánh ngọt cho muội ấy, nếu ăn nhiều quá một lúc nữa lại khó chịu trong người! "
Tề vương phi nghe Tề Ngôn nói mới nhận ra quả thật từ đầu đến giờ cô vẫn ăn những muốn bà gắp cho không từ chối lần nào.
Tề Vương Phi " Con có khó chịu ở đâu không? Đều là do ta không để ý mà gắp quá nhiều! "
Bạch Thiên Tuyết " Cháu không sao ạ! "
Bữa tối xong xuôi cuối cùng cô cũng được trở về phòng mình, nhưng cô chỉ ngồi trong sân không vào trong phòng ngay.
Vũ Uyên " Sư cô người không thoải mái sao? "
Bạch Thiên Tuyết " Không có gì hôm nay ăn nhiều quá mà thôi, ta ngồi đây một lát nữa là được, hai người đi nghỉ đi! "
Tuy họ không an tâm nhưng vẫn rời đi, Khả Vân còn châm cho cô một bình trà rồi mới đi, họ vừa đi cô liền vào không gian uống liền mấy viên tẩy tủy đan, trạng thái quá no của cô khi uống tẩy tủy đan khiến những thứ ăn vào không có lợi đều thành mồ hôi đi ra ngoài.
Cuối cùng cô vẫn phải tắm lại một lần nữa, tiểu Thố cũng đến ngồi bên cạnh cô lấy viên châu kia ra đưa đến chỗ tiểu Thố, vừa cầm trên tay tiểu Thố ngơ ngác nhìn cô.
Bạch Thiên Tuyết " Đều tra một chút, nếu phát hiện ra gì đó thì là em có năng lực, nếu không tìm hiểu ra được cũng không thể trách ta không nói! "
Ngọc Thố [ Này là gì vậy ký chủ? ]
Bạch Thiên Tuyết " Tự tìm hiểu đi, không nói đâu! "
Nghe vậy tiểu Thố quét qua một lần nhưng không phát hiện ra đều gì cả, lần hai rồi ba đều như nhau nhưng tiểu Thố cũng không bỏ cuộc, cô tắm xong mặc lại y phục rồi ra ngoài.
Ngày qua ngày của cô vẫn trôi qua đi chơi, ăn uống, mua sắm.
Vu lão " Tiểu Tuyết con có hứng thú tham gia lễ hội luyện đan không? "
Bạch Thiên Tuyết " Con lười lắm không tham gia đâu! "
Vu lão " Vậy có muốn đi xem không? "
Bạch Thiên Tuyết " Nếu chỉ đi xem thì được ạ! "
Vu lão " Vậy vài ngày nữa cùng ta đi tham gia đi! "
Bạch Thiên Tuyết " Con biết rồi, mà con đưa thêm người theo được không sư phụ? "
Vu lão " Được vì ta cần tìm người chăm sóc cho con mà! "
Một lão gia gia cùng một tiểu cô nương ngồi uống trà đánh cờ cùng nhau tạo ra một khung cảnh lạ mắt nhưng lại rất hài hòa.
Mấy hôm này cô đã nói chuyện qua với huynh đệ của Tề Ngôn thân nhất vẫn là người nhỏ tuổi nhất, Tề Tuyên luôn chạy đến tìm cô mỗi khi học xong.
Vì bị bám, cô đôi khi cũng không để ý đến, nhưng thằng bé lại rất ngoan ngồi bên cạnh nhìn không phá không nháo.
Tề Tuyên " Tỷ tỷ cờ này chơi như nào vậy? "
Vu lão " Tiểu công tử có vẻ thích cháu quá nhỉ! "
Tề Tuyên " Cháu rất thích tỷ tỷ! "
Cô bất lực ngồi đánh cờ nghe hai người nói chuyện, sư phụ đôi khi còn nói tính tình thằng bé giống cô, đôi khi rất ngoan nhưng đôi khi lại không nghe ai nói gì cả.
Tiểu Thố sau những vất vả tìm hiểu cuối cùng cũng đã tìm ra được điều cô nói, nhưng khác biệt là phân chia ra tận mấy nhóm chat khác nhau, thấy phiền nên cô giao cho tiểu Thố quản lý luôn.
Bạch Thiên Tuyết " Phải rồi sư phụ ngày mai con có hứa sẽ cùng vương phi đi tham gia yến tiệc trong cung, nhưng con không muốn sa người đâu! "
Vu lão " Con đừng nghĩ nói như vậy thì ta tin, lần nào nói không muốn xa ta thì đều là không muốn đi, nên muốn ta giúp con nói với vương phi chứ gì!
Con bây giờ cũng nên đi tham gia mấy cái yến tiệc như này cho quen dần đi, sau này ta đưa con đi khắp nơi khám quá, lúc đó đều có thể ứng phó được! "
Bạch Thiên Tuyết " Con biết rồi! "
Ngọc Thố [ Lần đầu chiêu bán manh của ký chủ không có tác dụng, ông ấy là người đầu tiên không chịu thua mà còn phản kích thành công! ]
Bạch Thiên Tuyết " Nói nữa là ta cho em thay ta đi tham gia yến tiệc hoàng cung! "
Sáng sớm hôm sau cô như mọi ngày dậy sớm, vừa ăn sáng xong là cô bị vương phi kéo đi chọn y phục, khi chuẩn bị hoàn tất thì trời cũng đã giữa trưa.
Tất cả đã chuẩn bị xong chuẩn bị lên xe đến hoàng cung, Vu lão cũng không thoát vì vương gia mời theo, thấy sư phụ cũng phải đi cùng cô chỉ câu môi cười nhưng bị Vu lão nhìn thấy gõ nhẹ lên đầu cô.
Vu lão " Cười gì đó hả? "
Bạch Thiên Tuyết " Không có gì chỉ là con cười không được sao! "
Sau khi tất cả đã đầy đủ mọi người lên ba chiếc xe ngựa, cô ngồi cùng sư phụ và Tề Ngôn nên hoàn toàn tự nhiên không quan tâm xung quanh.
Phải ngồi xe cả một lúc mới đến nơi, đường tuy lót đá nhưng ngồi xe ngựa vẫn còn rất khó chịu khi đi đường xa.
Ngọc Thố [ Ký chủ người cố gắng lên, cửa hoàng cung ở phía trước rồi! ]
Bạch Thiên Tuyết " Không sao đâu, ta còn bình thường lắm, nếu không thật sự mất mặt khi mình là một người cảnh giới hóa thần lại chịu thua mấy thứ này! "
Xe ngựa dừng lại Tề Ngôn mới gọi cô, vừa vén màn bước ra ngoài cô nhìn thấy một già một trẻ đưa tay ra muốn đỡ cô xuống, nhưng nhìn cảnh này cô thực sự thấy có chút buồn cười, cuối cùng cô đành phải nắm cả hai mà bước xuống.
Đến cửa lớn vừa đi vào công công đến hướng dẫn cho gia đình vương gia đến nơi yến tiệc sẽ bắt đầu, nhưng hiện tại chỉ là yến tiệc của riêng gia đình, nên những người đến đều là các vương gia khác cùng gia đình họ.
Phải đi bộ một lúc thì mới đến được nơi, vừa đến người ngồi xung quanh gần như là đầy đủ, chỉ còn thiếu hai chỗ chưa có người đến, chỗ ngồi của Vu lão là gần nhất với vua.
Bạch Thiên Tuyết " Sư phụ chúng ta đi cùng không sao chứ? "
Vu lão " Sao con lại hỏi vậy? "
Bạch Thiên Tuyết " Khí trên người những người ở đây đều giống với vương gia, hoặc những người con họ dường như đều tương tự nhau! "
Vu lão " Con không cần phải để tâm họ làm gì, họ là tự mình mời chúng ta đến thì cần gì phải lo lắng, con cứ chơi thỏa thích nếu ai làm khó con có ta bảo vệ! "
Bạch Thiên Tuyết "