Ba ngày sau khi thương đội rời đi.
Phương Chính ngồi trên giường, từ từ mở mắt.
Hắn vừa mới kết thúc đợt tu hành buổi sáng.
- Từ khi tốt nghiệp đến nay, ta không có đi đến bí động đó nữa.
Cũng không biết bây giờ Phương Nguyên đã đi đến đâu? Liệu đã gặp hầu vương hay chưa?
Hầu vương mà Phương Chính nói tới chính là thú vương của bầy ngọc nhãn thạch hầu trong rừng đá sau mật thất thứ hai.
Thế giới này kỳ diệu vô cùng.
Tồn tại sinh vật là cổ trùng, mang theo trong mình mảnh vỡ của thiên địa phép tắc.
Cổ trùng có muôn hình vạn trạng, từ động vật, thực vật, cho đến những vật vô tri vô giác như đá, binh khí, vân vân.
Có thể xem chúng như sự tiến hóa bậc cao của sinh vật cũng không phải không được.
Bởi vì tồn tại sự kỳ diệu như cổ trùng, động vật ở thế giới này cũng mang theo những ảo diệu của nó, đó chính là cấp bậc thú vương.
Trong một quần thể sinh vật có số lượng cá thể hàng trăm con trở lên, thường sẽ tồn tại một con đầu đàn, chính là thú vương.
Thú vương có sức mạnh lớn hơn nhiều lần thú thường, có thể ra lệnh cho những con còn lại.
Nhưng sự nguy hiểm của thú vương không phải chỉ như vậy, mà quan trọng là trên cơ thể chúng sống nhờ cổ trùng hoang dại.
Cổ trùng hoang dại có thể tự hấp thu chân nguyên trong thiên nhiên để thi triển năng lực.
Điều này khác với những cổ trùng đã bị cổ sư luyện hóa.
Cổ trùng bị luyện hóa sẽ chỉ có thể dùng chân nguyên của cổ sư, mất đi khả năng hấp thu chân nguyên trong thiên nhiên.
Mối quan hệ giữa thú vương và cổ trùng hoang dại là quan hệ cộng sinh.
Cho nên khi thú vương bị tấn công, cổ trùng cũng sẽ tự phát huy tác dụng.
Cho nên, khi đối phó với thú vương, cũng cần phải chuẩn bị đối phó với cổ trùng hoang dại.
Thú vương cũng có chia theo cấp bậc, thấp nhất là bách thú vương, tới ngàn thú vương, đến vạn thú vương, trên nữa có bách vạn thú vương, ngàn vạn thú vương, ức thú vương.
Chỉ là Phương Chính không nhớ là trong nguyên tác có xuất hiện qua mấy loại thú vương cấp bậc ức thú vương.
Bách thú vương có thể điều khiển đàn thú trên trăm con.
Ngàn thú vương điều khiển đàn thú trên ngàn con.
Mà vạn thú vương tất điều khiển đàn thú trên mười ngàn con.
Bách thú vương dễ thấy nhất, lợn rừng vương chính là bách thú vương.
Trên người chúng thường sống nhờ cổ trùng nhất chuyển.
Đến ngàn thú vương thì thường có cổ trùng nhị chuyển sống nhờ trên thân, vạn thú vương sẽ có cổ trùng tam chuyển.
Trên Thanh Mao sơn đa phần chỉ có bách thú vương, ít khi có ngàn thú vương.
Nhưng trong bầy điện lang lại xuất hiện tương đối nhiều ngàn thú vương, đến vạn thú vương cũng có đến ba con.
Lôi quan đầu lang mà người trong sơn trại hay nói tới chính là vạn thú vương.
Chỉ cần bắt được một con thú vương, nô dịch nó, liền đại biểu có trong tay một đàn thú tương ứng.
Nhưng gánh nặng khi nô dịch một thú vương không phải nói muốn là có thể gánh được.
Gánh nặng này không phải ở việc nuôi, mà là ở linh hồn.
Nô dịch động vật, cần phải có linh hồn lớn mạnh.
Nhưng linh hồn khó tu luyện hơn thể xác nhiều.
Chính vì vậy Phương Chính chỉ mơ ước một con điện lang bình thường, chứ không phải là kiểu thú vương như hào điện lang, cuồng điện lang.
— QUẢNG CÁO —
- Thật sự thì ta cũng rất mơ ước có một con thú vương.
Theo mô tả thì thú vương có thân hình rất lớn, tưởng tượng đến cảnh được chui vào bộ lông mềm mại đó thôi đã thấy thật phấn khích.
Nhưng mà ta không biết khả năng của mình tới đâu, lỡ như linh hồn không đủ mạnh, không chỉ nô dịch không thành, còn có thể bị thú vương quay lại cắn chết.
- Cũng không biết làm thế nào để dã thú phát triển thành thú vương nữa.
Thế giới này không giống mấy tiểu thuyết tiên hiệp khác, dã thú có thể tu hành thành yêu thú, có nội đan các thứ.
Ở đây, thú vương chẳng qua cũng chỉ là thú thường mà thôi.
- Đột nhiên buồn đại thần ghê.
Có thể tạo ra một thế giới như thế này, lại không nói rõ dã thú làm cách nào thành thú vương.
Là do chúng giết nhiều, ăn nhiều, chém giết lẫn nhau hay là sống lâu mới lên được?
- Khả năng cao là chém giết nhau, giống như hầu vương trong bí động vừa chết, bọn thạch hầu đã đánh nhau để chọn hầu vương mới.
Nhưng vẫn còn nhiều vấn đề lắm, nếu như đánh nhau thành vương cũng không khác gì thế giới động vật ở Trái Đất.
Vậy thì tại sao thú vương lại lớn xác hơn thú thường nhiều? Trên người còn có một số loại phát sinh dị biến.
Tỷ như lôi quan đầu lang chẳng hạn, trên đầu nó được miêu tả là có một tia sét hình vương miện.
- Hôm nào đó bỏ ra chút thời gian nghiên cứu vấn đề này mới được.
Phương Chính suy nghĩ một lúc, sau đó liền đứng lên đi ra khách sạn trong sơn trại cải thiện bữa ăn.
Trong lúc này, ở trong rừng đá, mật thất thứ hai trong bí động khe đá.
Một trận kịch chiến đã kết thúc.
Trên mặt đá, đá vụn khắp nơi, trong đó còn lẫn khuất những viên ngọc.
- Lần này giết được bốn mươi mốt con ngọc nhãn thạch hầu.
Phương Nguyên đã biết trước trong lòng.
Cứ cách đoạn ba hoặc bốn ngày hắn lại tới đây, mục đích không chỉ để săn ngọc nhãn thạch hầu lấy ngọc thạch nuôi bạch ngọc cổ, hắn còn muốn rèn luyện khả năng chiến đấu của bản thân, ngoài ra còn đi tìm manh mối vào tấng ba.
Mà lần nào hắn cũng thống kê thành quả chiến đấu, và từ trong mỗi một thành quả chiến đấu đó, hắn tìm ra những thiếu sót và tiến hành cải thiện.
Hơn nữa, hắn cũng từ đó mà nhận ra mức độ tiến bộ của mình.
- Trong trận chiến vừa rồi, nguyệt mang cổ đóng vai trò vô cùng quan trọng, ba nguyệt nhận ít nhất giết được mười bảy mười tám con khỉ, gần như chiếm hết một nửa số lượng.
Những con khỉ còn lại đều do ta sử dụng quyền cước đánh chết.
Hiệu quả công kích của nguyệt quang cổ đối với thạch hầu cũng không rõ ràng.
Nhưng sau khi tấn thăng thành nguyệt mang cổ, nó nhảy vọt lên thành thủ đoạn công kích sắc bén nhất hiện nay của Phương Nguyên.
Không chỉ lực công kích của nó mạnh mẽ, càng quan trọng hơn chính là hiệu suất rất cao.
Phương Nguyên phát ra ba nguyệt nhận, trước sau chỉ ngắn ngủi trong thời gian vài hơi thở.
Hắn dùng quyền cước đánh nát thạch hầu lại phải tốn đến hơn mười phút.
Bất quá, nó tiêu hao chân nguyên cũng không ít.
Mỗi một mảnh nguyệt nhận phát ra đều hao hết một thành chân nguyên màu đỏ nhạt của nhị chuyển sơ giai.
Phương Nguyên chỉ có bốn thành bốn phân chân nguyên, nhiều nhất hắn chỉ phát ra được bốn mảnh nguyệt nhận.
Cho nên Phương Nguyên chỉ phát ba mảnh