- Cạnh tranh thật kịch liệt, không biết ai mới là người thắng cuối cùng.
- Ta đứng ở đây nhìn một khắc chung thì lần lượt có hơn mười vị cổ sư bỏ phiếu vào trong quầy.
- Ai, đây đều là trò chơi của kẻ có tiền, những người như chúng ta đây ngay cả tư cách cạnh tranh cũng không có.
Tầng hai thụ ốc, các cổ sư vây quanh quầy hàng ở trung tâm, bàn tán rôm rả, liên tục cảm thán.
Gần đến chạng vạng, tranh đoạt xích thiết xá lợi cổ đạt tới cao trào.
Nhiều cổ sư nhị chuyển vẫn luôn âm thầm xem chừng đều nắm bắt khoảng thời gian sau cùng này mà bắt đầu ra giá.
Có một số cổ sư thậm chí ra giá vài lần liên tiếp.
- Trận chiến tranh đoạt này, người thắng sau cùng hẳn là một vị trong hai người Mạc Nhan và Xích Sơn.
Có người suy đoán nói.
- Rất có khả năng.
Mạc Nhan và Xích Sơn đều là nhị chuyển cao giai, sau khi dùng con xá lợi cổ này là có thể tấn thăng đến đỉnh phong, ngang hàng với Thanh Thư.
- Mấy năm gần đây, Cổ Nguyệt Thanh Thư vẫn luôn đè đầu bọn họ, ta không tin hai người bọn họ không có chút ý nghĩ nào.
- Chuyện này không nói chính xác được.
Thực ra không chỉ có các cổ sư nhị chuyển chúng ta, một số gia lão tam chuyển cũng ra giá, buổi sáng còn có người thấy Dược Cơ đại nhân bỏ phiếu.
- Không sai, ta cũng nghe nói.
Tôn nữ Cổ Nguyệt Dược Nhạc của Dược Cơ đại nhân năm nay tham gia đại điển Khai khiếu, xem ra Dược Cơ đại nhân là lo trước tính sau, muốn lót đường cho tôn nữ.
- Ài, nếu ta có một trưởng bối thương yêu mình như vậy thì tốt biết bao!
...
Phương Nguyên đứng trong đám người nghe mọi người nói chuyện, ánh mắt bình tĩnh.
Không ai nhắc đến tên của hắn.
Ở trong mắt chúng nhân, Phương Nguyên chẳng qua là một kẻ ăn may vừa thừa kế một khoản di sản mà thôi.
Trong ấn tượng của mọi người, hắn còn chưa đủ để ngang hàng với những người như Xích Sơn, Mạc Nhan, Thanh Thư.
- Tốt, quan tâm đến ta càng ít, ta lấy được con xích thiết xá lợi cổ này sẽ càng thuận lợi.
Nhưng mà ta liên tục thu mua cổ trùng như vậy hẳn là sẽ đưa đến sự chú ý của ông ta mới phải.
Phương Nguyên tự tin khả năng mình lấy được con xá lợi cổ cổ này cao đến chín thành chín.
Hắn bắt đầu suy nghĩ một vấn đề khác.
Nếu như chuyện cứ tiếp tục như vậy, thực sự phát triển theo mong muốn của hắn thì nỗ lực mấy ngày nay của hắn sẽ có một kết quả tốt đẹp.
Thời gian đã đến.
Cành cây trên quầy bỗng nhiên sinh trưởng, bao bọc xá lợi cổ lại.
Lá cây màu xanh lục che khuất tầm mắt mọi người, khi những cành lá này giãn ra một lần nữa, xích thiết xá lợi cổ đã không còn, thay vào đó là một con phiên nhiên cổ.
Ngoại hình phiên nhiên cổ tựa như một phiến đá bằng phẳng, lớn cỡ chừng bàn tay.
Mặt trên phiến đá hơi gồ lên, tròn trĩnh nhẵn bóng, tạo thành hoa văn hình con mắt.
Mặt dưới phiến đá thì bằng phẳng, cảm giác rất thô ráp.
Tảng đá có màu đen, hoa văn con mắt thì dùng đường nét màu trắng tạo thành.
Ước chừng cách mỗi hai giây, con mắt trên mặt đá sẽ chớp một lần, đường cong màu trắng tạo thành tròng mắt cũng sẽ chuyển động một cái, khiến cho người ta cảm thấy thật giống như hòn đá này đang trợn trắng.
Tác dụng của phiên nhiên cổ cũng rất đặc biệt.
Nó nhằm vào cổ trùng, có thể phân giải cổ trùng nhị chuyển thành nhất chuyển.
— QUẢNG CÁO —
Lấy ví dụ, nếu bạch ngọc cổ Phương Nguyên dùng phiên nhiên cổ phân giải thì sẽ lần nữa hóa thành bạch thỉ cổ và ngọc bì cổ.
Hoặc như tứ vị tửu trùng của Phương Chính, nếu dùng phiêu nhiên cổ phân giải thì sẽ trở thành hai con tửu trùng.
Quá trình này được gọi là nghịch luyện.
Phương Nguyên nhìn thoáng qua thì mất đi hứng thú, hắn cũng không cần phiên nhiên cổ làm gì.
Các cổ sư xung quanh cũng bắt đầu ồn ào.
Phiên nhiên cổ cũng không thể thay thế được xích thiết xá lợi cổ trở thành tiêu điểm chú ý của chúng nhân.
Mọi người thật tò mò xích thiết xá lợi cổ cuối cùng thuộc về ai.
Một số người tìm đến cổ sư của thương đội ở tầng này, còn có một vài người thì đến quầy hàng chính mà chờ đợi.
Khi đám người đang dần dần tản đi thì Phương Nguyên lại đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích.
- Phương Nguyên công tử, mời đi đến tầng ba, Cổ Phú đại nhân của đội buôn chúng ta mời ngài đến trò chuyện.
Một giọng nói bỗng nhiên truyền vào trong tai Phương Nguyên.
Phương Nguyên cũng không kinh ngạc.
Trên thế giới này, cổ trùng có khả năng bí mật truyền âm có rất nhiều chủng loại.
Căn cứ vào nhắc nhở không ngừng vang lên của giọng nói này, hắn lên tầng thứ ba của thụ ốc, đi đến một bức tường.
Mảng gỗ trên vách tường này phủ lá cây xanh lục, xếp chồng lại với nhau, xanh um tươi tốt.
Rào rào rào...
Cành lá tự động dạt ra hai bên, lộ ra cánh cửa bí mật ẩn bên trong.
Phương Nguyên đẩy cánh cửa ra thì nhìn thấy một cái cầu thang tròn xinh xắn đi lên phía trên.
Hắn bước lên cầu thang, đi đến một thư phòng cũng không quá rộng.
Trong thư phòng, Cổ Phú đang vùi đầu xử lý sổ sách, bút cầm trong tay như bay.
Sau khi nghe thấy tiếng bước chân của Phương Nguyên, ông ta ngẩng đầu lên, gương mặt lộ ra một vết sẹo mới có thêm.
Ông ta tươi cười hiền hòa:
- Phương Nguyên tiểu huynh đệ, chúng ta lại gặp nhau.
- Ra mắt Cổ Phú đại nhân.
Phương Nguyên ôm quyền hành lễ nói.
- Nào, mời ngồi.
Cổ Phú chỉ vào vị trí gần bàn đọc sách nhất.
Sau khi Phương Nguyên ngồi xuống, ông ta lấy tay trái đẩy một sấp giấy trúc trên bàn sách đến trước mặt Phương Nguyên.
Phương Nguyên nhìn thoáng qua, lập tức nhận ra chồng giấy trúc này là phiếu giá hắn đưa ra để mua cổ trùng trong mấy ngày gần đây.
Phía dưới mỗi phiếu giá còn có chữ ký của bản thân hắn.
Trong lòng hắn cười đắc ý, sự tình quả thực không ra ngoài dự liệu của bản thân, nhưng bề ngoài hắn lại có vẻ nghi hoặc hỏi: — QUẢNG CÁO —
- Không biết Cổ Phú đại nhân có gì chỉ bảo?
Nụ cười trên mặt Cổ Phú thu lại một chút, đôi mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Phương Nguyên:
- Ta đã nhìn qua giá cả cậu đưa ra mấy ngày nay, bao gồm cả giá cả cậu vừa mua xích thiết xá lợi cổ.
Thành thật mà nói, tiểu huynh đệ, thiên phú buôn bán của cậu làm ta phải giật mình.
Cậu biết không, mỗi lần cậu ra giá đều vô cùng tiếp cận giá sau cùng.
- Mấy ngày nay, tuy rằng cậu chỉ thành công mua một con hắc thỉ cổ, một con tửu trùng, còn cả một con xích thiết xá lợi cổ vừa rồi.
Thế nhưng báo giá cổ trùng khác của cậu đều chỉ thiếu hơn mười khối nguyên thạch là có thể thành công thu mua.
Tiểu huynh đệ, có hứng thú đến bên này của ta làm việc hay không?
Cổ Phú bắt đầu chiêu mộ Phương Nguyên.
- Chính là như vậy!
Phương Nguyên thầm cười ha ha trong lòng.
Mấy ngày qua hắn nhiều lần ra tay, phần lớn đều cố ý thất bại, cách cái giá chót chỉ kém hơn mười khối nguyên thạch, chỉ có ba lần mua hắc thỉ cổ, tửu trùng, xích thiết xá lợi cổ là thành công.
Quả nhiên như hắn mong muốn, Cổ Phú cảm thấy rất hứng thú với thiên phú buôn bán mà hắn biểu hiện ra, chủ động chiêu mộ hắn.
Tuy nhiên trên thực tế, chỉ cần Phương Nguyên nguyện ý, hắn gần như có thể bảo đảm thành công thu mua tất cả cổ trùng.
- Đây...
Phương Nguyên do dự một chút, sau đó lắc đầu.
- Cảm ơn ưu ái của Cổ Phú đại nhân, thế nhưng ta cũng không muốn rời khỏi gia tộc.
- Ha,