Chương 47.
Ánh mắt đáng ghét
Liễu Minh Ý cắn răng song không biết đối lại thế nào, liền tức giận bỏ đi.
...!Y Dạ nhìn theo vị tam tỷ đó, ánh mắt có chút phúc tạp, bất giác nhíu mày.
Chị...!Sao vậy ạ? tiểu Viên kéo tay áo Y Dạ.
A...!! Y Dạ định thần lại.
...!Không sao! Chúng ta đi dạo chút nữa rồi về ăn sáng nhé?
?...!Vâng!
Liễu Y Dạ dắt tiểu Viên đi qua cung của Hàm Nguyệt và cung của Bạch Tư Nhan chào buổi sáng một tiếng rồi lại trở về Chiêu Hòa cung.
.....
Phù! Mới sáng sớm đã gặp ngay một cái tai tinh màu đỏ! Liễu Y Dạ thở dài một tiếng.
(Ở đây ý của Y Dạ là Liễu Minh Ý mang thẻ đỏ nhé!)
Cô bật cho người ta á khẩu luôn cơ mà.
Một phen hả hê đấy chứ! hệ thống đung đưa trên không trung.
Có vẻ nó khá thích cái màn bạch liên hoa lúc nãy của Y Dạ.
Xì ~! Nếu chỉ thế thì ta nói làm gì? Nếu chỉ thế thì ta cũng không đến nỗi ngứa mắt cô ta! Y Dạ cau mày, miệng chùng xuống, tỏ vẻ chán ghét.
Làm sao? Ta nhớ Liễu Lăng dìm chết cô cô cũng không bày ra cái bộ mặt này!
...!Xì ~! Cái vị tam tỷ tỷ đó...!nghĩ tới ánh mắt của nàng ta mà ta thấy rợn cả gáy! Y Dạ tái mặt.
Thế cô phải nói cho ta biết với chớ! hệ thống cười gượng, nó thấy phiền rồi.
Hừ! Lúc ta đụng phải cô ta lúc đi dạo, ánh mắt cô ta ban đầu thay vì nhìn vào ta thì lại nhìn vào tiểu Viên ở bên cạnh...!Y Dạ dựng cả da gà, cô đang nghĩ tới điều gì đó kinh khủng.
Hả? Cô công chúa 9 tuổi đó á?! hệ thống ngạc nhiên.
Nó chợt nghĩ *Con nít thời nào cũng manh động khiếp!*
Ánh mắt của cô chị đó làm ta nhớ tới kiếp trước...!Lúc đi họp đối tác làm ăn lâu lâu cũng có mấy ông bà già háo sắc.
Cứ ngắm trai đẹp, gái đẹp.
Mấy bà già thì cứ làm như mình còn trẻ tơ, mấy ông già thì cứ sờ soạng mấy cô gái trẻ.
Kinh chết đi được!
Nói đến đấy sắc mặt Y Dạ càng khó chịu.
Liễu Minh Ý kia không có tới mức đó mà, phải không? Hơn nữa cô ta cũng còn nhỏ lắm! hệ thống gạt bỏ suy nghĩ bậy bạ trong đầu.
Thì chị ta còn nhỏ...!nhưng mà ánh mắt thì tuổi nào cũng gần như nhau thôi! Ta chính là ghét loại ánh mắt đầy dục vọng, thèm khát bẩn thỉu đó! Mặt cô lại càng thêm khó ở.
Aizz! Công chúa của tôi à! Cô nói nặng lời rồi! Một con nhóc 9 tuổi thì sao tới mức đó cơ chứ! hệ thống thở dài.
Y Dạ bỏ ngoài tai lời mà hệ thống vừa nói.
Nghĩ tới cảnh tiểu Viên bị người nào đó ép vào tường hay chạm bậy vào người, mắt liền đổ lửa, cắn móng tay, chửi thề.
Hừ! Đậu xanh nhà nó chứ! Cái gì mà tam tỷ! Động vào tiểu Viên dễ thương của ta, ta đều không bỏ qua cho đâu!!!
Hệ thống nhìn vào cái khung cảnh máu lửa bốc lên từ Y