Mấy phút sau, đúng như lời hẹn, Lăng Vân có mặt trước cổng nhà Lâm Nguyệt.
Thấy cô chuẩn bị, mang vác khá nhiều đồ, anh đành phải mở cửa xe ra nhấc đồ giúp cô lên xe.
-“ Cảm ơn anh ! “
-“ Mau vào xe đi, chúng ta mau chóng xuất phát.
“
-“ Ừm ! “
Hai người thắt dây an toàn rồi phóng xe đi, trên đường đi, vì mới về nhà chưa kịp nghỉ ngơi gì đã bị anh gọi đi nên Lâm Nguyệt ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Thấy cô có vẻ lạnh, anh liền giảm nhiệt độ điều hoà trong xe rồi với người ra sau lấy chiếc áo khoác của mình đắp cho cô.
( Phía bên Lệ - Tiêu )
Hai người họ đã đi được 1/3 quãng đường rồi, có vẻ sẽ đến nơi nhanh hơn dự kiến.
-“ Đói chưa Tiểu Thố Tử ? “
-“ Chưa, em vừa mới ăn xong mà, anh coi em là con heo đó hả ? “
-“ Đâu có, người ta chỉ là quan tâm em thôi mà, sao lại bị đổ oan thế này ! “
-“ Rồi rồi, em sai được chưa ? Anh mau tập trung lái xe đi.
“
-“ Tuân lệnh bà xã ! “
Trời cũng đã ngà ngà tối, xe của Lăng Vân và Lâm Nguyệt cũng đã bắt kịp xe của Bạch Tiêu và Tô Mỹ Lệ nhưng vì sợ bị phát hiện nên Lăng Vân không dám đi quá gần xe của anh mà luôn giữ một khoảng cách nhất định.
Còn về tên tay sai được Lăng Vân giao cho việc đuổi theo xe Bạch Tiêu, sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ, hắn cũng nhanh chóng quay về trụ sở làm nhiệm vụ khác.
Lâm Nguyệt tỉnh dậy, thấy áo khoác Lăng Vân đắp cho mình thì lòng có chút vui.
-“ Cảm ơn anh, tôi gập gọn áo khoác cho anh rồi, tôi để phía sau nhé ? “
-“ Ừm ! “ _ giọng anh có chút hờ hững.
Lâm Nguyệt để lại áo khoác của anh phía sau rồi lấy điện thoại ra giải trí một chút.
Lúc cô nghe nhạc, vô tình lại để loa ngoài.
-“ Không ngờ người như cô lại nghe mấy cái nhạc trẻ con như vậy ! “ _ Lăng Vân đột nhiên lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng.
-“....!“
Lâm Nguyệt nhìn lại, hoá ra cô theo thói quen, cứ thế mà mở nhạc, khiến cho anh nghe thấy.
Cô ngượng ngùng không biết nói gì.
Một cô gái với hình tượng băng lãnh, kiêu ngạo, lại lộ ra bộ mặt trẻ con trước người khác thật không biết nên giải thích ra sao.
Ôi trời hình tượng tiểu thư kiêu ngạo của mình, trong phút chốc lại sụp đổ nhanh như vậy !
Thấy Lâm Nguyệt ngượng chín mặt, đôi tay anh không tự chủ được mà đặt lên xoa đầu cô.
-“ Không sao, đôi lúc đáng yêu một chút cũng tốt !...!“
Nghe thấy lời nói của Lăng Vân, tim cô có chút loạn nhịp.
-“ Giống như Tiểu Lệ vậy, cô ấy luôn dùng tính cách trẻ con đáng yêu nhưng đôi lúc lại nhanh trí, thông minh ấy để thu hút ánh nhìn của mọi người.
“
Ngỡ tưởng