Hai người họ vừa hứng nước vừa trò chuyện, có vài lần mải nói chuyện quá quên mất không thay cốc để cho nước tràn hết ra ngoài.
Đúng là con gái tám chuyện chân trời góc bể nào cũng được mà ! Hứng đầy 2 cốc to, hai người đi vào trong hang chỗ anh và Lăng Vân đang nấu cơm.
-“ Tụi em hứng được hai cốc đầy luôn nè ! Hai người nấu xong chưa ? “
-“ Đang nướng thịt rồi, mau qua đây ngồi đi ! “ _ anh vừa nướng vừa rắc gia vị lên trên xiên thịt
-“ Ừm ! “
-“ Lăng Vân đi đâu rồi Tiêu Tiêu ? “ _ Lâm Nguyệt nhìn ngó xung quanh.
-“ Anh ta đang đi dựng tấm che ngăn không cho gió lùa vào thổi tắt lửa.
“
-“ Ồ..
“
Trời cũng đã bắt đầu nhá nhem tối, bốn người quây quần bên nhóm lửa nhỏ, cảm giác ai cũng có đôi có cặp, thật thích ! Bọn họ không ngồi nói gì, không khí có chút trầm lắng, cộng thêm vì là trời tối rồi, lại còn đang ở khoảng cách xa mặt đất như vậy nên có chút lạnh.
Bạch Tiêu mở balo ra, thấy trong đó có 2 chiếc áo phao liền đưa cho cô và Lâm Nguyệt.
-“ Khí hậu như này chắc ở bên Pháp thường xuyên phải đối mặt đúng không ? “
-“ Ừm, có lúc còn có cả tuyết ! “
-“ Thích thật đó ! “
-“ Nghe nói Trung Quốc cũng có tuyết vào mùa đông mà ? “
-“ Nhưng chỉ ở một vài địa phương nhỏ thôi ! Còn tôi ở Bắc Kinh hiếm thấy lắm ! “
Hai người dù gì cũng là con gái, nói chuyện với nhau cũng sẽ dễ dàng hơn so với hai tảng băng lạnh kia.
Anh cứ nướng hết xiên nọ rồi đến xiên kia, nướng xong thì thổi nguôi sau đó đưa cho cô.
Lăng Vân thấy cảnh tượng đó, có chút không hài lòng, cố ý ra dấu cho Lâm Nguyệt phá bĩnh.
Lâm Nguyệt chỉ đành làm theo, trong lòng có chút không vui.
-“ Tiêu Tiêu, em muốn ăn xiên thịt anh nướng ! “ _ cô nũng nịu
-“ Không được, cái này là của vợ tôi rồi ! “ _ anh lạnh lùng đáp trả.
-“ Anh đưa cho cô ấy ăn đi, em vẫn còn nè ! “
-“ Không, cô ta có chân có tay, tự đi mà nướng.
Không thì có thể nhờ hắn ! “
Nói xong thì anh liền chú tâm vào việc nướng xiên cho cô.
Lâm Nguyệt thấy anh từ chối thẳng thừng như vậy thì cũng không nói gì thêm, chỉ lắc đàu vài cái ra hiệu cho Lăng Vân.
Nhưng Lăng Vân vẫn cố tình bảo cô lấy xiên thịt từ tay anh, một hai bắt cô phá họ cho bằng được.
Cô đứng dậy, định vươn người