2 tiếng sau, lễ trao giải kết thúc, Tô Mỹ Lệ đi ra bãi đỗ xe để lấy xe thì bị Vỹ Vỹ kéo vào trong 1 cái hẻm nhỏ không người.
Tô Mỹ Lệ tự hỏi《 mình đã làm gì quá đáng với Vỹ Vỹ đâu mà sao cậu ấy lại muốn kéo mình vào đây, không lẽ muốn giết mình ?!》
Vỹ Vỹ thấy Tô Mỹ Lệ đang định rút điện thoại ra gọi thì hỏi Tô Mỹ Lệ:
-" Tiểu Lệ à, cậu định gọi cho ai cứu cậu vậy, mình cho cậu gọi."
Vì Vỹ Vỹ biết trước Tô Mỹ Lệ chắc chắn sẽ gọi cho Ngôn Cảnh đầu tiên nên cô ta chẳng có chút lo sợ gì cả mà thay vào đó còn cố tình giúp Tô Mỹ Lệ gọi cho Ngôn Cảnh.
Sau khi Vỹ Vỹ cho Tô Mỹ Lệ gọi điện, đúng như suy đoán của cô ta, Tô Mỹ Lệ đã gọi cho Ngôn Cảnh.
Đợi Tô Mỹ Lệ gọi cho Ngôn Cảnh xong, cô ta rút 1 con dao găm ra, chơi đùa và rạch 1 vệt dài trên mặt của Tô Mỹ Lệ, làm cho mặt của Tô Mỹ Lệ bị thương khá nặng.
Tô Mỹ Lệ vừa đau đớn vừa cố gắng cầm cự mong sao Ngôn Cảnh có thể đến thật nhanh để cứu cô.
( Một lúc sau )
Tô Mỹ Lệ cuối cùng cũng có thể đợi đến lúc Ngôn Cảnh đến.
Ngôn Cảnh xuống xe, tiến lại gần chỗ Vỹ Vỹ và Tô Mỹ Lệ hỏi:
-" Sao em không giết con ả này nhanh lên, còn đợi anh đến làm gì ?"
-" Vì em muốn anh chứng kiến tận mắt cảnh cô ta chết.
Đằng nào thì cô ta cũng trả hết nợ cho anh, chúng ta cũng nợ cô ta ít nhân tình nên em muốn cả anh và em cả 2 cùng có mặt để tiễn cô ta" _ Vỹ Vỹ vừa nói vừa ôm Ngôn Cảnh.
Cuối cùng, cuối cùng thì Tô Mỹ Lệ mới hiểu, cô đã bị 2 người họ chơi đùa như 1 con cờ.
Khi họ cần thì đến với cô nhưng khi chơi chán và hết giá trị thì họ lại ném cô đi.
Tô Mỹ Lệ cười lớn, khóe mắt cô cay cay rồi 2 hàng nước mắt lại tuôn rơi một lần nữa, tim cô lần này còn đau hơn lần trước.
-" hức hức Thì..ra 2 người chỉ coi tôi là 1 trò đùa hai người ném tôi đi khi tôi đã hết giá trị lợi dụng.
2 người....hức...hức..
có từng nghĩ đến cảm nhận của tôi chưa.
Một người tôi coi như gia đình của mình còn 1 người là tình yêu của tôi, hai người..
hức ..
tôi chỉ muốn hỏi 2 người lần cuối.
1 câu cuối cùng rằng....!hai người đã từng coi tôi là tất cả của 2 người chưa?
Ngôn Cảnh, anh đã từng yêu em lần nào chưa, chỉ 1 chút thôi cũng được!
-" Chưa từng "
Hắn đáp lại câu nói đầy khao khát tình yêu của cô bằng 1 từ chưa từng .
Đối với mọi người thì đây chỉ là 1 câu nói bình thường thôi.
Nhưng....!ngay giây phút này 2 chữ đó lại là 2 chữ thể hiện sự tuyệt vọng đến tột cùng của 1 người thiếu nữ khao khát tình yêu như Tô Mỹ Lệ.
Cô cố gặng hỏi Vỹ Vỹ, với mong muốn rằng người bạn thân nhất này của cô có thể cho cô phần nào đó tình yêu thương và sự ấm áp, kể cả 1 chút ấm áp thôi cô cũng cam lòng.
Đáp lại ánh mắt giàn giụa nước mắt của Tô Mỹ Lệ, Vỹ Vỹ nói:
-" Ừm...!sao nhỉ ? Tôi nghĩ rằng từ lúc chúng ta làm bạn với nhau tôi đã không thích cô rồi.
Cô bảo gì, cô bảo cô coi tôi là người nhà..
vậy mà khi tôi muốn mượn tiền cô để cá cược với mấy đứa bạn cô chỉ bày ra gương mặt lạnh lùng sắt đá đó của cô để từ chối tôi.
Thôi đi Lệ Lệ à, cô đừng ra vẻ mình đau khổ làm gì, nhìn mà....!ngứa mắt lắm."
Nghe được những lời cay đắng ấy từ chính người bạn thân yêu của mình, ánh mắt, tâm hồn cô trở nên trống rỗng không còn 1 chút dương khí nào.
Sức lực và sự chịu đựng đã đến giới hạn, cô chỉ hi vọng rằng mình không muốn nghe thêm 1 chút đả kích nào từ 2 người quan trọng nhất đời cô nữa.
Nhưng không, Ngôn Cảnh và Vỹ Vỹ vẫn không tha cho cô, cô ta để cho Ngôn Cảnh, người mà cô yêu thương nhất và quan trọng nhất với cô tặng cho cô món quà cuối cùng.
Vỹ Vỹ ra hiệu cho Ngôn Cảnh đâm chết Tô Mỹ Lệ.
Ngôn Cảnh giơ ra chiếc dao vô tình và lạnh lẽo đâm thẳng vào tim Tô Mỹ Lệ, khiến cô phải chịu cơn đau đớn đến tột cùng.
Nhưng Tô Mỹ Lệ chỉ nói:
-" Nhát dao đâm xuyên tim em hiện giờ cũng không khiến cho em cảm thấy đau đớn bằng 2 từ " chưa từng " của anh."
Tô Mỹ Lệ dần dần cạn kiệt sức lực.
Và hình ảnh cuối cùng mà cô nhìn thấy trên nhân giới đó chính là sổ đăng kí kết hôn của Vỹ Vỹ và Ngôn Cảnh.
..............
××× CÔ CÓ MUỐN SỐNG LẠI TRẢ THÙ KHÔNG ? ×××
Đột nhiên 1 giọng nói của ai vang lên hỏi cô muốn sống lại không.
Tất nhiên là cô muốn rồi, có cơ hội trả thù đôi cẩu nam nữ khiến cô chết và thực hiện tiếp ước mơ ảnh hậu của mình.
Tô Mỹ Lệ hét to
--- CÓ ! TÔI MUỐN TRÙNG SINH ---
×××× CHỦ NHÂN CHỌN TRÙNG SINH TRỞ LẠI ××××
×××HỆ THỐNG ẢNH HẬU TIẾP NHẬN THÀNH CÔNG ×××
....................
* Mở mắt *
-" Mình...!mình trùng sinh rồi ư ? "
Phải chủ nhân, người đã trùng sinh rồi
#Lưu ý: đoạn đối thoại có kí hiệu là đối thoại của hệ thống với nữ chính nên những nhân vật khác không nghe thấy! ( lời của tác giả đại nhân )
-" Ngươi...!ngươi chính là cái hệ thống quái quỷ gì đó hả ? "
Chủ nhân của tôi ơi tôi có tên đó