\- Cháu cũng không biết nữa, nhiều nhất là ba năm.
Nếu sớm thì một năm hoặc hai năm.
Khi nào cháu sẵn sàng đối mặt với câu trả lời của chú thì cháu sẽ về.
\- Được.
Cô để cho hắn ôm một lúc , sau đó cô xin phép về phòng ngủ.
Đêm khi cô ngủ say , hắn mới vào phòng cô.
Hôn lên trán cô , hôn lên hai má cô , hôn môi cô , hắn hôn thật sâu khi cô khẽ phát ra tiếng thì hắn mới từ từ rời khỏi.
\[ Tinh , độ hảo cảm của nam chính đối với cô tăng thêm 5 % \]
Hắn vuốt tóc cô , từ từ nằm xuống , gối tay cho đầu cô, kéo cô vào lòng , ôm với thật chặt , hôn lên tóc cô , khẽ nói vào tay cô
\- Thực ra cháu không cần phải đợi , ta cũng có câu trả lời luôn cho cháu.
Anh yêu em , bảo bối.
\- Anh phải sống ra sao khi không được gặp em mấy năm liền đây , bảo bối.
Không được nghe giọng của em một ngày thôi anh đã không chịu được rồi.
Bây giờ mấy năm không được nghe giọng em , không được gặp em , em bảo anh phải làm sao đây?
\- Anh yêu em , yêu em rất nhiều.
Cũng đã yêu rất lâu rồi.
Chỉ là anh sợ em chỉ xem anh như người thân.
Khi lớn lên em sẽ hối hận.
Nếu lần này em đi , đến lúc về không cần biết em còn yêu anh hay không , anh vẫn sẽ giữ anh thật chặt không buông.
Cả đêm đấu , hắn không ngủ chỉ ôm cô , ngắm cô , nhìn thật kĩ khuôn mặt của