Hệ Thống Xuyên Nhanh: Sổ Tay Công Lược Nam Thần

Chương 108


trước sau

Hương hoa nồng đậm quẩn quanh chóp mũi, Vãn Vãn thống khổ cau mày, một hồi lâu sau mới mở mắt. Nàng vẫn nằm trên chiếc giường trắng tinh như cũ, nhưng lần này không gian hệ thống lại chẳng có biến hóa gì rõ rệt. Chỉ thấy mặt đất vốn trụi lủi dưới chân đã biến thành đồng cỏ tươi tốt, vô số đóa hoa đua nhau nở rộ, bầu trời xám xịt cũng trở nên xanh thẳm, có vài áng mây trắng đương lững lờ trôi.

Giao diện giả lập xuất hiện:

Tên họ: Vãn Vãn

Tuổi: 18

Giá trị sức mạnh linh hồn: 60 (100 điểm tối đa)

Giá trị vẻ ngoài: 60 (100 điểm tối đa)

Giá trị mị lực: 60 (100 điểm tối đa)

Giá trị linh lực: 50 (100 điểm tối đa)

Cấp bậc: 1

Tích phân: 4000

Kỹ năng: Tạm thời không có

Chúc phúc của Thần: Long Cốt Tiên

Trừ bỏ giá trị linh lực dậm chân tại chỗ cùng tích phân bị nàng tiêu hết ra thì những điểm khác đều tăng lên một chút, nhưng cái chúc phúc của Thần kia là sao? Long Cốt Tiên?

"Thái Hạo, Long Cốt Tiên là chuyện gì? Do ta mang về từ thế giới trước sao?" Vãn Vãn lúc này mới cố gắng hồi tưởng sự tình ở thế giới nhiệm vụ trước, trong khoảnh khắc đầu nàng liền trở nên đau nhức khó chịu, chẳng thế nhớ nổi bất cứ chuyện gì.

[ Đúng vậy, Long Cốt Tiên là do ký chủ mang về từ thế giới trước. Về sau nếu ký chủ muốn sử dụng chúc phúc của Thần ở thế giới khác đều phải khấu trừ tích phân.]

"Ngươi thanh trừ ký ức của ta?" Vãn Vãn nổi giận đùng đùng hét toáng lên.

Thái Hạo trầm mặc.

"Tại sao ngươi dám thanh trừ ký ức trong khi chưa có sự cho phép của ta!" Tròng mắt Vãn Vãn nhuốm đẫm hàn ý lạnh thấu xương.

[ Vì đề phòng hồn lực của ký chủ trục trặc, bắt đầu từ bây giờ hệ thống sẽ tự động thanh trừ ký ức sau khi ký chủ rời khỏi thế giới nhiệm vụ.]

Vãn Vãn vội vàng nói: "Ngươi.. sao ngươi có thể quá quắt như thế? Đây là ký ức thuộc về ta cơ mà."

[ Trong lòng ký chủ có thể cùng lúc yêu nhiều người đến vậy hay sao? ] Âm thanh Thái Hạo lạnh lùng chất vấn.

Vãn Vãn nín lặng bặm môi, siết chặt bàn tay mình.

[ Nhằm tăng cao hiệu quả công lược, ký chủ phải thật lòng thật dạ yêu đối tượng công lược.] Thái Hạo thấp giọng nói, trong âm thanh máy móc kia tựa hồ mang theo tia thống khổ.

Một hồi lâu sau, Vãn Vãn mới trả lời: "Ta đã biết."

Đoạn nàng nằm ngửa ở trên giường, miên man suy nghĩ. Đến tột cùng là đời trước nàng đã hóa thân thành nhân vật gì? Đã yêu ai? Nhưng hết thảy nàng đều không sao nhớ nổi.

Bước
xuống giường, Vãn Vãn chầm chậm bước đến cái hồ nước dưới tàng cây Ước nguyện. Trên cành cây xum xuê treo đầy mảnh bùa ước nguyện đỏ thắm, nàng nhạy bén phát hiện, có mấy mảnh còn phồng phồng lên, tựa hồ như giấu gì đó bên trong. Tò mò vươn tay hòng với lấy, nàng mới nhận ra mình không sao đến gần cây Ước nguyện chứ đừng nói là mảy may chạm vào.

"Thái Hạo, chuyện này là sao? Tại sao ta không thể chạm tới cái cây này?" Vãn Vãn hỏi.

[ Chờ khi ký chủ hoàn thành những nhiệm vụ sau, liền có thể mở khóa những thứ này.]

"Ồ!" Vãn Vãn không hề tò mò, lập tức thu hồi tâm tư.

[ Ký chủ đã sẵn sàng tiến hành nhiệm vụ tiếp theo chưa? ]

Vãn Vãn gật đầu, đương nhiên nàng phải tiến hành nhiệm vụ chứ, hoàn thành nhiệm vụ sớm chút thì mới có thể sống lại được.

【 Tích -- Mời ký chủ chuẩn bị bước vào thế giới tiếp theo. 】

Nối tiếp thanh âm máy móc của hệ thống là một trận choáng váng quen thuộc.

"Tích tích -- Kétttttt--" Tiếng bánh xe ô tô khẩn cấp ma sát với mặt đường cùng tiếng thét chói tai vang lên.

Vãn Vãn mê man mở choàng mắt, lại phát hiện chính mình đang nằm đè lên người một nam nhân xa lạ.

[ Tích -- Nam thần của ký chủ đã xuất hiện, ký chủ có muốn tiến hành công lược hay không? ]

[ Lập tức tiến hành công lược.]

Nàng còn chưa kịp hồi thần, hệ thống đã mặc định khởi động.

Người nam nhân bên dưới Vãn Vãn thoạt nhìn vô cùng gầy yếu, làn da tái nhợt xanh xao, lúc này đôi con ngươi xanh lam của hắn đang ngạc nhiên trừng lớn nhìn nàng. Mà Vãn Vãn cũng nhìn được bóng hình thân thể này trong cặp mắt tựa hồ thu ấy. Khuôn mặt này, cách trang điểm này.. có vẻ như là một nữ sinh?

Hai má Vãn Vãn đỏ hồng, vội vàng đứng lên. Chính bởi vì chưa kịp tiếp thu cốt truyện, cho nên nàng không dám tỏ ra thân thiết hay lôi kéo làm quen gì với người nam nhân này, đành nở nụ cười phổ thông vươn tay ra, "Để tôi đỡ cậu dậy."

Hiện tại xung quanh vô cùng ồn ào, cả đám người túm tụm lại bàn tán gì đó, còn có một chiếc xe tải lớn đậu gần đó cùng gã tài xế mặt vô cùng sốt ruột run rẩy bấm điện thoại.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện