Hệ Thống Xuyên Nhanh: Sổ Tay Công Lược Nam Thần

Chương 100


trước sau

Vãn Vãn bước lên tế đài, dõi mắt nhìn thần dân bên dưới, lại lướt qua Gilgamesh đang ngồi trên Vương vị, còn có Enkidu bên cạnh.

Vũ điệu hiến tế này nàng đã phải cực khổ chuẩn bị từ rất lâu rồi, thời khắc hiện tại quả thực vô cùng thần thánh cùng trang nghiêm. Nhạc sư bắt đầu tấu nhạc, mấy thị nữ ăn vận y phục trắng tinh, mặt đeo mặt nạ dưới chân tế đài cũng động đậy thân thể nhảy múa.

Vãn Vãn chân trần đứng trang nghiêm trên tế đài, duỗi thẳng thân mình, ước lượng nhấc đôi bàn chân tinh xảo đạp lên bục khởi đầu điệu vũ. Nương theo tiếng nhạc ngày càng cao, động tác nàng cũng càng nhanh dần, thân thể nhẹ nhàng uyển chuyển tựa hồ điệp uốn lượn trong không trung, dáng múa phảng phất như thiên thần đương ban phước cho toàn thể con dân ngoan đạo.

"Ầm ầm!" Không trung đột nhiên truyền đến tiếng sấm vang dội.

Bên dưới tế đài dân chúng cũng hoảng sợ đứng lên xem.

"Ầm ầm ầm!" Vài đạo sấm chớp khủng bố tiếp tục kéo theo sau.

Vũ đạo của Vãn Vãn cũng bị cắt ngang giữa chừng, Gilgamesh cùng Enkidu đồng thời đứng phắt dậy, thần sắc nghiêm túc nhìn không trung.

Chỉ thấy kết giới vững chắc trên bầu trời giống như bị thứ gì đó va chạm thật mạnh, tạo thành từng đợt gờn gợn sóng xô đẩy nhau.

"Hỡi con dân thành Uruk, mau chạy nhanh về nhà trú ẩn, Mẫu thần Ninh Sun sẽ che chở cho các ngươi.." Vãn Vãn đặt tay trước ngực đầy thành kính cùng trang nghiêm, nói to trấn an dân chúng đang kinh hoảng.

"Tuân mệnh Vương phi."

Dân chúng hành lễ với nàng, sau đó sôi nổi lôi kéo thân nhân ai nấy chạy về nhà mình.

"Vương phi.." Raffith vọt lên khỏi đám hầu gái hoang mang gọi nàng.

"Raffith, ngươi cũng nhanh hồi cung cho ta." Vãn Vãn nói với Raffith.

Raffith lo lắng nhìn nàng, "Vương phi, còn người thì sao?"

"Ngươi yên tâm, ta sẽ không có việc gì, ngươi mau rời đi đi." Vãn Vãn trấn an nàng ta.

Raffith tuy không tình nguyện nhưng cũng đành phải vội vàng rời đi.

Vãn Vãn lúc này bước nhanh đến bên người Gigamesh, "Anh, quả nhiên em đoán không sai, Inanna nhất định đã thỉnh cầu Anu thả Thiên Ngưu xuống hạ giới."

Thần sắc Gilgamesh rét lạnh: "Cho dù có là Thần thú của Anu đi chăng nữa, bổn vương cũng sẽ không cho phép nó thỏa sức làm càn ở thành Uruk này."

"Kết giới không chống chịu được lâu nữa đâu." Enkidu nhàn nhạt thông báo.

Khi hắn vừa nói hết câu, kết giới bảo vệ trên bầu trời lập
tức vỡ tan thành trăm ngàn mảnh.

"Graoooo!" Một con trâu khổng lồ từ không trung lao nhanh xuống mặt đất. Toàn thân nó bao phủ bằng bộ lông đen tuyền, hai mắt rừng rực tựa đôi ngọn lửa đương bốc cháy, phảng phất như kết giới đã chọc điên nó, mà ngay lúc này nó đang điên cuồng hùng hục xả giận vào bất cứ thứ gì nó vô tình bắt gặp.

"Thiên chi khóa!" Enkidu hô to.

Nháy mắt trong hư không xuất hiện mười mấy sợi dây xích vàng lao nhanh về phía Thiên Ngưu. Một sợi lại đến một sợi thay phiên nhau quấn quanh nó, muốn đem nó trói chặt lại.

Gilgamesh cũng đã tháo xuống phục sức tế lễ, lộ ra bộ giáp kim sắc bên trong, tay siết chặt Thần kiếm, phóng tới chỗ Thiên Ngưu.

Thiên Ngưu chính là Thần thú cường đại nhất của Anu, Thiên chi khóa cỏn con chắc chắn không thể nào đối phó nổi nó. Thiên Ngưu xoay mình đánh một đường cong trong không trung, mục tiêu nhằm vào phía bên hông Thần điện. "Ầm" một tiếng, Thần Điện lập tức bị nó húc ngã, mấy cây cột to lớn phút chốc vỡ vụn thành từng mảnh lăn xuống mặt đất, trong không khí tràn ngập tro bụi mù mịt. Nhiều tảng đá thậm chí còn lăn tới phá hoại nhà dân chúng.

Thần sắc Vãn Vãn lạnh băng, cầm roi vội vàng chạy tới phía bên kia.

"Thị vệ theo ta, mau đi cứu người!"

"Tuân mệnh Vương phi!" Đám thị vệ đều được huấn luyện kỹ càng, lập tức cầm dụng cụ theo sau nàng.

Cuộc giằng co căng như dây đàn trên bầu trời vẫn đang tiếp tục, thỉnh thoảng lại có vài tảng đá còn đương bốc cháy rớt xuống Vương thành. Vãn Vãn chỉ đành mang theo thị vệ tận lực cứu người.

Nhìn những dân chúng vô tội mình mang đầy thương tích, Vãn Vãn âm thầm thề với lòng, nàng nhất định phải tìm cái phương pháp giết chết Inanna! Bất quá cũng chỉ là một Thần kỹ rẻ rúng! Thế nhưng vì tư thù mà làm khổ chừng này sinh mạng!

"Vương phi, cẩn thận!" Một thanh âm vội vàng hét to.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện