Vãn Vãn nghe thấy liền vội vàng ngẩng đầu, chỉ thấy một khối đá to đùng đang lao nhanh xuống chỗ nàng đứng. Nàng khinh miệt hừ lạnh, vung tay quơ roi thật mạnh lên không trung.
"Lách cách!" Long Cốt Tiên mang theo sức mạnh kinh tâm động phách lập tức biến khối đá hóa thành mảnh vụn tan tác rơi lả tả. Theo đám bụi rơi xuống, một thiếu niên vội vàng chạy đến trước mặt nàng, trong mắt tràn ngập lo lắng.
"Vương phi, người không bị thương chứ?"
"Ngươi là.. Warren?" Vãn Vãn kinh ngạc.
Không nghĩ tới chỉ qua một năm ngắn ngủi, nhóc con kia đã trưởng thành trông thấy, phảng phất còn ra dáng thiếu niên anh hùng.
"Đúng vậy, Vương phi, thần đã là thị vệ Vương thành." Cậu gãi gãi ót, ngượng ngùng nói.
"Vương của chúng ta vẫn cường đại lóa mắt ghê." Trong mắt thiếu niên mang theo sự sùng bái nồng nhiệt của ngày nào.
Vãn Vãn hơi hơi mỉm cười, tranh thủ nhéo má cậu, "Sau này ngươi cũng sẽ trở nên cường đại như Vương thôi, cố lên!"
Động tác trêu chọc của Vãn Vãn làm mặt Warren ửng hồng ngượng ngùng, nhưng không giãy nảy phản kháng như trước, ngược lại còn sang sảng cười, "Nhất định là vậy." Sau đó hắn đặt tay trái trước ngực hành lễ, "Vương phi, thần đi hỗ trợ cứu người!"
Vãn Vãn cũng cười cười, nói: "Đi đi!"
Nhìn khắp nơi trong Vương thành đều bị lửa cùng đá tảng vùi dập tan tác, lần đầu tiên Vãn Vãn cảm giác được sự chênh lệch lực lượng giữa phàm nhân cùng Thần tộc. Một khi xảy ra xung đột, đám Thần tộc cao cao tại thượng kia làm gì thèm rủ lòng thương xót nhân loại yếu hèn đâu.
Nếu đã vậy, cho dù nàng có giết Thần cũng đừng trách, khóe miệng Vãn Vãn lộ ra nụ cười tàn nhẫn lạnh thấu xương.
"Thái Hạo, ta muốn có thứ vũ khí diệt Thần đó."
[ Ký chủ chắc chắn? ] Thái Hạo hỏi.
Vãn Vãn ngước đôi huyết đồng đầy sát khí nhìn lên không trung, phảng phất như muốn xuyên thấu qua tầng mây mỉa mai mấy vị Thần cao lãnh mặt người dạ thú kia.
"Không sai." Nàng lạnh lùng nói.
[ Một khi đã diệt Thần, ký chủ sẽ bị thiên đạo trừng phạt ngay lập tức, cho dù là vậy ký chủ vẫn muốn thực hiện? ]
Vãn Vãn không hề có do dự ừ một tiếng.
[ Ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ cấp C, được thưởng 50000 tích phân cùng
Thần Khí tùy thân, đổi thông linh thuật dùng 1000 tích phân, hiện tại còn dư 54000 tích phân.]
"Thần Khí?" Vãn Vãn ngẩn người, từ khi nào mà nàng có thêm Thần Khí tùy thân?
[ Quân Vương Gilgamesh tặng ký chủ Thần Khí cấp thấp Long Cốt Tiên, ký chủ có thể tùy ý mang về không gian.]
"Nếu vậy Long Cốt Tiên có thể giết chết Inanna không?" Con ngươi Vãn Vãn lập lòe sung sướng.
[ Không được, yêu cầu Thần Khí thượng cổ mới có thể diệt Thần.] Thái Hạo nói.
Biết ngay là không dễ dàng vậy mà, Vãn Vãn e dè hỏi: "Vậy muốn đổi Thần Khí thượng cổ kia cần bao nhiêu tích phân?"
[ 50000 tích phân.]
"Mắc vậy cơ à!" Vãn Vãn cả kinh.
[ Ký chủ có thể lựa chọn không đổi.] Ngữ khí Thái Hạo thong thả như tú bà đang thương lượng với con buôn.
Nghĩ nghĩ, Vãn Vãn cắn răng nói: "Đổi!"
[ Tích -- khấu trừ tích phân thành công, hiện dư 4000 tích phân, ký chủ đã đạt được Thần Khí thượng cổ.]
"Thần Khí đâu?" Vãn Vãn ngó trái ngó phải, đến cả một bóng ma còn chẳng thấy.
[ Tích -- Thần Khí đã phát thành công, mời ký chủ tiếp nhận.]
"Chủ nhân.. Xin người hãy gọi tên ta.." Tức khắc trong đầu Vãn Vãn vọng lại thanh âm phục tùng.
Tên?
"Tên là gì? Thái Hạo, nói cho ta biết tên Thần Khí ta mới sử dụng được chứ?"
Thái Hạo vẫn im re, trong đầu nàng như cũ quanh quẩn thanh âm réo gọi kia: "Chủ nhân.. Xin người hãy gọi tên ta.."
"Hiên Viên?"
"..."
"Long Uyên?"
"..."
"Mẹ nó!"
"..."
Vãn Vãn dứt khoát nhắm mắt, trong đầu bỗng nảy lên một cái tên vừa quen thuộc vừa xa lạ, nàng buột miệng hô: "Xuất hiện đi! Nguyệt Thần!"
Đột nhiên sợi dây chuyền trên cổ nàng bắn ra luồng sáng chói lòa mạnh mẽ, thân thể nàng phút chốc lơ lửng trong không trung. Một thanh kiếm từ viên đá hình trái tim giữa tâm vòng cổ chậm rãi xuất hiện.