Trịnh Hàn hít hà hương thơm nồng nàn của rượu hòa lẫn với mùi hương da thịt trắng nõn, mịn màng của Mạc Lưu Ly, không ngừng vùi đầu vào cổ, vào ngực nàng.
Cơ thể mơn mởn của nàng lộ ra dưới ánh nến mờ ảo, căn phòng của Trịnh Hàn phút chốc tràn ngập hương vị ái tình.Trong men say lẫn với dược tính cực mạnh của xuân dược, Trịnh Hàn như thấy mọi thứ dần mờ ảo trước mắt mình.
Hắn ngắm nhìn kiều diễm mà thường ngày khó có thể thấy được trên gương mặt Mạc Lưu Ly, dường như cảm thấy nàng chính là nữ nhân xinh đẹp nhất mà hắn từng thấy qua.Trịnh Hàn cúi xuống, tham lam ngậm lấy hai cánh môi nhỏ nhắn nhưng đầy đặn của Mạc Lưu Ly, hương vị ngọt ngào từ trong khoang miệng nàng cùng cảm giác mềm mại của đôi môi thiếu nữ khiến Trịnh Hàn càng thêm khao khát sớm chiếm lấy thân thể của nàng.
Nụ hôn của hắn trượt dần xuống chiếc cổ trắng muốt, cắn nuốt từng tấc da thịt non mềm của nàng.
Mạc Lưu Ly không tránh né được dục vọng chiếm hữu mãnh liệt của Trịnh Hàn, chỉ có thể nằm im như con cá nằm trên thớt.Trịnh Hàn vội vàng cởi ra y phục của bản thân, cơ thể hắn nóng rực áp sát làn da mát lạnh mịn màng của Mạc Lưu Ly.
Hai bàn tay to lớn cùng đôi môi hắn càng quét từng ngóc ngách trên những đường cong mê người.
Cơ thể nàng như có ma lực cuốn lấy mười đầu ngón tay Trịnh Hàn, khiến tâm trí hắn lúc nàng hoàn toàn trầm mê trong