Nếu Tốt Đẹp Thì Tự Nhiên Sẽ Tốt Đẹp
Biệt thự họ Ngô bắt đầu một buổi sáng vô cùng tất bật.
Người làm đang truyền miệng nhau rằng sắp tới ông chủ sẽ trở về sau khoảng thời gian nửa năm đi công tác, vì thế bọn họ phải hết sức cẩn thận, chu đáo trong những ngày này.
Ngô Cẩn Ngôn hôm nay phi thường tỉnh táo, mặc dù vết thương tối qua vẫn âm ỉ đau nhưng cô đang gắng gượng cố tỏ ra bản thân ổn mà đi xuống phòng khách.
Nhìn thấy cô, Tần Lam vốn dĩ muốn chào hỏi nhưng lại nhớ đến lời cô nói tối qua, tất cả đều bị nuốt xuống theo phần ăn sáng của mình.
"Con đi trước đây."
Như thường lệ, cô ngấu nghiến ăn cho qua rồi đứng dậy đầu tiên.
"Tài xế Nhiếp đang đợi con và Tiểu Lam.
Nán lại một chút đi." Lâm Phương lạnh giọng lên tiếng.
Căn bản là khi trải qua đau buồn thì con người ta thường có xu hướng nói ít đi.
Cẩn Ngôn đương nhiên không đồng ý: "Không cần đâu mẹ.
Con đi với Tử Tân."
Rốt cuộc, Lâm Phương cũng phất tay: "Vậy đi đi."
Ngô Cẩn Ngôn kinh ngạc nhưng cuối cùng cũng không nói được câu nào.
Lặng lẽ rời khỏi nhà, tâm trạng vì thế mà chùn xuống.
###
Lâm Phương thẫn thờ ngồi trên ghế mây, đôi mắt trông về bầu trời hoàng hôn có chút vô định, có chút vương vấn.
Nhanh thật.
Thoáng một cái, Ngô Cẩn Ngôn đã được mười sáu tuổi.
Và cũng vì cái nhanh ấy mà bà đã trở nên ngỡ ngàng khi nhận ra cô không còn là tiểu hài tử bé bỏng ngày nào cần được nâng niu nữa.
Đau khổ, dằn vặt.
Năm đó, Ngô Cẩn Ngôn chào đời khi bà và Ngô Mặc chưa có gì trong tay.
Hai người gặp nhau khi làm đồng nghiệp trong một ngôi trường cấp ba của tỉnh.
Sau khi hay tin bản thân mang trong mình một dòng máu, kì thực Lâm Phương và chồng đã nghiêm túc nghĩ lại tương lai của mình.
Kết quả, cũng cho là may mắn đi, chuyển sang kinh doanh gặp nhiều thuận lợi.
Điều đó tạo cho Cẩn Ngôn một nền tảng kinh tế vững chắc nhưng cũng khiến hai người họ ngày càng vô tâm với con gái mình.
Giờ thì hay rồi.
Ngô Cẩn Ngôn ngỗ nghịch, cứng đầu cứ thế mà lớn dần.
"Em đừng suy nghĩ nhiều.
Trẻ con ấy mà.
Khi nó lớn lên thì ắt sẽ hiểu được chúng ta mà thôi."
Trái với Lâm Phương, Ngô Mặc luôn biết cách trấn an bản thân cũng như vợ mình.
Người ta nói đúng, nếu nhìn sự việc đó ở góc nhìn của người phụ nữ thì nó vô cùng phức tạp.
Chi bằng thử dùng góc nhìn của đàn ông đi, sẽ hơi bị bất ngờ đấy.
###
Lớp học ồn ào được một lúc lâu thì bất chợt im lặng như tờ.
Cô giáo chủ nhiệm mang theo một văn bản đi vào, cặp kính cận được đẩy lên tạo một khí thế vô cùng uy nghiêm.
Trương Gia Nghê như thường lệ, đứng lên báo cáo sỉ số.
"Được.
Em ngồi đi." Nhận được báo cáo mong muốn, Vương chủ nhiệm phất tay một cái.
Cô lật văn bản ra, lướt mắt một lượt.
"Sắp tới là lễ hội Halloween, trường chúng ta sẽ tổ chức sân chơi hoá trang cho toàn bộ học sinh.
Ai cũng được tham gia."
Cả lớp có dịp ồn ào một phen.
Dù sao đây cũng là trường tư đắt đỏ nhất hiện tại cho nên những hoạt động vui chơi giải trí thế này xuất hiện cũng không có gì đáng kinh ngạc.
"Thể lệ tham gia là các bạn bắt cặp với nhau, cùng hoặc ngoài lớp đều được.
Trang phục tự thiết kế."
Bắt cặp với nhau?
Trương Gia Nghê khẽ đảo mắt về phía Tần Lam.
Nguyên nhân là vì cô muốn nhờ Tần Lam đánh tiếng giúp mình tới Ngô Cẩn Ngôn.
Dù sao, làm thân với Tần Lam cũng là một mối lợi cho cô.
Giờ giải lao, sau khi nghe lời nhờ vả của lớp trường thì Tần Lam nhất thời không biết phải giải quyết như thế nào nữa.
Vốn dĩ, Ngô Cẩn Ngôn chắc chắn sẽ không đồng ý, hoặc thậm chí không tham gia là đằng khác.
"Xin lỗi cậu..." Nàng yếu ớt cúi đầu.
"Em ấy có chút khó khăn."
Nàng đột nhiên nhớ đến yêu cầu cách xa của Cẩn Ngôn, tâm trạng được thêm một trận sóng gió.
Gia Nghê thở dài, vô thức nhìn sang dãy lớp học ở phía đối diện.
"Ba tháng trước, lần đầu tiên mình