Phương Hạ Vũ nhường phòng của mình cho Phương Thiên Kỳ và Đỗ Quỳnh Hạ, chính thức dọn qua ở cùng phòng với Mạc Hạo Ngôn.
Buổi tối, Phương Hạ Vũ đang nằm trong lòng của Mạc Hạo Ngôn nói chuyện thì đột nhiên cô ngồi bất dậy khiến anh một phen hoảng hốt:”Em sao vậy Hạ Vũ?”.
Phương Hạ Vũ bày ra vẻ mặt nghiêm trọng: “Em để quên gấu bông bên phòng kia rồi”.
“Anh còn tưởng chuyện gì nghiêm trọng lắm hóa ra là quên gấu bông, có anh đủ rồi cần gì gấu bông nữa”.
Phương Hạ Vũ dẩu môi: “Anh đang ghen với gấu bông hả đùng là con nít mà”.
Mạc Hạo Ngôn ngồi dậy đẩy Phương Hạ Vũ nằm xuống giường anh nằm áp trụ lên người cô rồi thì thầm vào tai cô: “Em bảo anh con nít vậy bây giờ mình làm chuyện người lớn nha”.
Phương Hạ Vũ rất hối hận vì một câu nói đùa mà cô cả đêm bị ai đó hành xác không ngủ được chút nào hết.
Thời gian chung sống cùng Mạc Hạo Ngôn đã khiến cho ba Phương Hạ Vũ và anh trai có cái nhìn khác về anh nên không còn ghét anh nữa mà xem anh như một thành viên trong gia đình.
Sáng nay, lúc Mạc Hạo Ngôn chuẩn bị đến trường cùng Phương Hạ Vũ thì đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại khẩn nên phải quay về thành phố Nam Xuyên.
Sau khi Mạc Hạo Ngôn đi không lâu thì Âu Dương Kỳ Tuấn đến tìm Phương Hạ Vũ: “Em cùng anh trở về thành phố Nam Xuyên một lần có được không?”.
Phương Hạ Vũ tỏ vẻ chán ghét: “Cậu vẫn chưa chịu bỏ cuộc sao Kỳ Tuấn?”.
“Em không thắc mắc là Hạo Ngôn đi đâu à?”.
Phương Hạ Vũ lạnh lẽo đáp: “Anh ấy nói nhà có việc gấp phải về sau khi giải quyết xong sẽ trở lại đây”.
“Em không đi cùng anh là vì em sợ thôi chứ gì? Sợ Mạc Hạo Ngôn lại đang lừa dối em phải không?”.
Phương Hạ Vũ đanh mặt: “Được thôi thích thì đi nhưng tôi mong rằng sau lần này cậu đừng làm phiền tôi nữa, tôi thật sự mệt mỏi lắm rồi”.
Âu Dương Kỳ Tuấn lái xe đưa Phương Hạ Vũ trở về thành phố Nam Xuyên, đến căn biệt thự mà cô và Mạc Hạo Ngôn từng sống sau khi kết hôn.
Phương Hạ Vũ tỏ vẻ chán ghét lên tiếng hỏi: “Rốt cuộc cậu một hai kéo mình đến đây để làm gì chứ? Nhà này cũng bán mất rồi cậu muốn làm cái gì vậy hả?”.
Âu Dương Kỳ Tuấn nhếch môi cười lạnh rồi lên tiếng đáp: “Là Mạc Hạo Ngôn nói với em đã bán ngôi nhà này đi rồi sao?”.
Phương Hạ Vũ không hề cảnh giác gì với Âu Dương Kỳ Tuấn mà lên tiếng đáp: “Phải Hạo Ngôn nói anh ấy phải đền bù hợp đồng cho công ty vì không đủ tiền mặt nên đã bán nhà và cả xe để đền đó”.
“Hạ Vũ à, cậu ta làm bao nhiêu chuyện lừa gạt tình cảm của em khiến em bị tổn thương nhưng em vẫn ngây thơ như này nào, vẫn tiếp tục để Mạc Hạo Ngôn lừa gạt, là bản thân em quá ngốc nghếch tin vào lời cậu ta nói hay là em cố tình giả vờ ngốc nghếch vì em yêu cậu ta đến mù quáng rồi hả”.
Phương Hạ Vũ nhíu mày: “Cậu nói gì mình hoàn toàn không hiểu gì hết”.
Ánh mắt của Âu Dương Kỳ Tuấn hướng về hai cánh cổng căn biệt thự mà Phương Hạ Vũ từng sống với Mạc Hạo Ngôn rồi lên tiếng đáp: “Em cứ bình tĩnh mà chờ xem, sẽ có chuyện hay lắm đó nhưng mà anh cảnh báo trước em nên chuẩn bị lý là Mạc Hạo Ngôn vẫn đang lừa dối tình cảm của em đi vừa.
Sau khi tận mắt em nhìn thấy tất cả những gì cậu ta làm hoàn toàn trái ngược lại với những gì mà cậu ta thì anh khuyên em nên buông bỏ thứ tình cảm mù quáng đó mà quay đầu lại nhìn anh một lần được không?”.
Phương Hạ Vũ có dự cảm chẳng lành là bạn bè lâu năm với Âu Dương Kỳ Tuấn nên cô rất hiểu rõ về tính cách con người của anh ta nếu anh ta không chắc chắn một chuyện gì đó thì sẽ không bao giờ làm hết.
Phương Hạ Vũ cố bày ra vẻ mặt bình tình: “Để xem cậu lại bày ra trò gì tính diễn vở kịch gì để mình xem đây”.
Âu Dương Kỳ Tuấn quay sang nhìn Phương Hạ Vũ rồi lên tiếng: “Người diễn kịch không phải là mình mà là Mạc Hạo Ngôn còn diễn vở kịch gì thì chờ cậu ta lên sàn em sẽ tự khắc rõ mà thôi”.
Phương Hạ Vũ