"Đỗ Phong, ngươi mau lại đây!" Bạo Vương hướng Đỗ Phong hô lớn.
Đỗ Phong không hiểu ra sao, nhưng vẫn đi về phía sư phụ mình: "sao thế sư phụ?"
Không trả lời, chỉ thấy Bạo Vương nhanh chóng hướng về phía trán Đỗ Phong ấn một cái, một ánh sáng nhỏ bé le lói từ ngón tay tiến vào mi tâm, một số thông tin cũng theo đó hiển lộ.
"Đây là cách thức hành thiền cùng chú lăng nghiêm của phật giáo! bắt đầu từ bây giờ, sau khi cắn nuốt một lượng lớn huyết nhục địch nhân, cần phải tụng chú lăng nghiêm, như vậy sẽ giúp xoá bỏ tạp chất trong linh hồn cũng như phần nào nghiệp quả tránh bị nghiệp quật.
Còn hành thiền thì chỉ cần là rảnh rỗi đều phải thực hiện nó, như vậy tâm lý mới kiên định, tránh đoạ lạc vào ma đạo!"
Bạo Vương nghiêm túc, hướng Đỗ Phong chỉ bảo.
"Rắc rối vậy sao sư phụ?" Thấy có quá nhiều quy trình, khiến Đỗ Phong cảm thấy có chút ngán a.
"Nếu ngươi không muốn trở thành một tên ma đầu, giết người như ngóe, thì cứ việc bỏ qua, ta chỉ giúp được đến như vậy mà thôi!" Bạo Vương chả sao cả, mặc kệ cho Đỗ Phong tự quyết định.
"Ẹc!" Vừa nghĩ đến cảnh bản thân thay vì cứu người, lại đi tàn sát tứ phương, miệng cười hô hố, huyết nhục quanh người khiến Đỗ Phong có chút hãi nhiên, vội vàng hướng sư phụ mình kêu lớn: "A, sư phụ con không muốn trở thành như vậy a!"
"Vậy thì bắt đầu luôn đi!" Thấy Đỗ Phong ngoan ngoãn như vậy, Bạo Vương mới hài lòng nở nụ cười nhẹ.
"Mà khoan đã, ngươi cần phải ra ngoài, như vậy việc tụng chú sẽ càng thêm hiệu quả.
"
Nghe cũng có vẻ hợp lí, Đỗ Phong liền để thần hồn hướng ngoài thân ra tới.
"Hử?" Xung quanh là một mảnh tối om, cơ thể cũng bị bó chặt, cùng với đó là những cảm giác nhớp nháp quấn quanh người khiến Đỗ Phong có chút kinh tởm.
"Phá nó ra, ngươi còn đang bên trong quả trứng đây.
"
Tiếng nói của Bạo Vương từ trong tiềm thức phát ra, khiến Phong cũng bắt đầu ý thức được tình hình.
Sau khi cùng hỗn độn trùng hoà làm một, hay nói đúng hơn là bị hỗn độn trùng cắn nuốt liền trở thành một phần của nó, sức mạnh của cỗ thân thể này cũng đã khác xưa, tuy không nói ngoa có thể đánh bạo cả một toà nhà nhưng đấm vỡ một vách tường là vẫn làm được.
Bàn tay tụ lực lại, khí huyết vất vưởng lưu động nơi nắm tay.
"Oanh" một tiếng, cái lớp nhầy nhụa này vậy mà theo đó b ắn ra tứ tung, lớp vỏ trứng cũng thủng một lỗ lớn, để lộ ra khung cảnh phía ngoài.
Phải loay hay mất gần chục phút Đỗ Phong mới thành công đi ra khỏi quả trứng.
Vì là phía trước có một tấm gương treo tường nên vừa đi ra Đỗ Phong đã thấy hình ảnh của mình trong gương.
Một thân hình cao tầm 1m8, quanh thân là những mảng da đỏ đậm, hắc sắc, phía tay và chân có chút sừng nhọn cợn lên, phía sau lưng là bốn xúc tu đang nhẹ nhàng lưu động, trên đỉnh đầu là một cặp sừng quăn hung dữ.
"Ôi vãi!!!" Đỗ Phong sợ hãi rụt lùi về sau, đoàn khí huyết đang bao bọc quanh thân cũng bất giác thu hồi lại, cơ thể kì dị cùng theo những đoàn huyết sắc này mà biến chuyển.
Những xúc tu nhanh chóng thu hồi vào lưng, làn da đỏ sẫm cũng thay thế bằng da người, cặp sừng trên đầu