"Thái nhi, trước trở về phòng đã." Kiến Nguyệt thấy nàng gấp gáp ôm lấy mình, liền nở nụ cười, nàng thích đối phương khao khát mình như thế này.
"Được." Bạch Tinh cũng không muốn để nàng tuỳ tiện ở một nơi này, nghiêm túc tẩy rửa cho nàng, cả hai tẩy sạch phấn son, trở về bộ dạng thường ngày.
Bạch Tinh đã vội vàng, Kiến Nguyệt lại càng gấp gáp hơn, cả hai mới trở về bên hang động, còn chưa kịp trở về phòng đã c ởi sạch y phục của đối phương xuống, vứt bừa bãi ở trước cửa.
Kiến Nguyệt để nàng bế mình lên, hai chân ôm lấy eo của Bạch Tinh, dịch mật từ chốn suối nguồn bắt đầu tuôn ra, dính cả lên bụng đối phương.
Bạch Tinh đẩy nàng xuống giường, liên tiếp hạ những nụ hôn xuống thân thể của nàng, nàng lướt qua đâu, để lại nơi đó dấu vết ửng đỏ cùng hơi lạnh, Kiến Nguyệt thân thể dường như so với thường ngày trở nên nhạy cảm hơn vạn phần, hạt đậu trước ngực đã dựng đứng lên, cứng như đá, nàng chủ động ưỡn ngực nâng hông lên, thở gấp mà bám chặt ga giường, lại bị tay của Bạch Tinh nắm lấy.
"Nguyệt nhi." Giọng của nàng khàn đặc, đầu lưỡi li3m nhẹ đôi gò bồng đào của Kiến Nguyệt, thấy nó đang sưng to lên, liền há miệng cắn nhẹ.
Kiến Nguyệt bị nàng cắn, cả người giật nảy lên, "Thái nhi, đừng..."
"Nguyệt nhi, Nguyệt nhi." Bạch Tinh nỉ non bên tai nàng, tay m ơn trớn khắp nơi, lướt qua hạt đậu cứng ngắc kia, xoa nhẹ, lại hơi dùng lực bóp lấy, kéo nhẹ.
Cả người Kiến Nguyệt bị nàng đùa bỡn, đền lý trí đều mất đi, nàng ôm chặt lấy đầu và cổ đối phương, đè mạnh xuống, hai chân không tự chủ mà tách rộng ra, cảm giác bên dưới ẩm ướt như có ai vừa tưới nước xuống, "Thái nhi, em muốn."
Bạch Tinh chuyển miệng từ ngậm ở đầu v* nàng xuống bên dưới, nụ hôn của nàng đi tới đâu, cả người Kiến Nguyệt đều tựa như nơi đó nổi lên ngọn lửa không thể dập tắt, rất nhanh đã cảm thấy có thứ gì đó trơn ướt ở phía dưới, nàng xấu hổ, nhưng phần lớn là mong đợi, nàng khao khát ngón tay lạnh lẽo kia sẽ m ơn trớn cơ thể đang bùng lên ngọn lửa d*c vọng này, hai chân tự nhiên mở rộng ra chào đón chủ nhân của mình, cảm giác có thứ lành lạnh như rắn đang lướt qua lướt lại, thuỷ triều bị đầu lưỡi trơn ướt của nàng khi3u gợi mà đến, Kiến Nguyệt túm chặt lấy tóc nàng, để bản thân tựa như núi lửa phun trào, rên lên những âm thanh quyến rũ, khiến cho Bạch Tinh phát nghiện, nàng muốn nghe nhiều hơn nữa.
Bỗng Bạch Tinh nhấc người dậy, hôn lên môi nàng, Kiến Nguyệt cảm thấy có thứ gì mằn mặn truyền đến vào trong miệng, nàng lập tức liền hiểu ra, đây chính là tư vị của mình, nàng nghĩ đến đây, cảm giác xấu hổ liền dâng lên, cùng với sự k1ch thích tột độ.
Đầu ngón tay của Bạch Tinh vuốt v3 đùi non của nàng, từ từ trượt xuống khu rừng kia, nàng chính là chờ đợi thời khắc này, nhưng nghĩ đến cảm giác đau đớn mà Kiến Nguyệt phải nhận, liền có chút không nỡ, ngón tay dài nàng lướt qua hạt đậu sưng to giữa khu rừng, thông báo cho Kiến Nguyệt biết, sau đó mới chậm rãi m ơn trớn cửa động, căng thẳng mà tiến vào, nào ngờ lại bị Kiến Nguyệt bắt tay lại.
"Thái nhi, em sẵn sàng, cũng sẽ hạnh phúc, xin người đừng làm như thế." Kiến Nguyệt ánh mắt mơ màng, đôi mắt trong veo nay đầy sương mờ, giọng nói khàn đặc chân thành tha thiết.
"Nguyệt nhi, sẽ rất đau." Bạch Tinh đau lòng nói.
"Không sao, em chấp nhận cơn đau này, cũng sẽ vui vì nó." Kiến Nguyệt nở nụ cười quyến rũ.
Bạch Tinh mỉm cười, cúi xuống hôn nhẹ lên bờ môi của nàng.
Kiến Nguyệt cảm giác được đầu ngón tay ướt át của Bạch Tinh đang tiến đến, trong lòng có chút hồi hộp cùng chờ mong, nàng tách rộng hai chân, cảm nhận được dị vật đang xông đến nơi chật hẹp của mình, mang theo sự ôn nhu và cẩn thận, khiến nước mắt của nàng tràn ra, cảm động nhìn người biểu cảm căng thẳng ở phía trước.
Rất nhanh, đầu ngón tay đã chạm đến thứ trân quý của nữ nhân, nàng hơi dùng sức để đẩy nó xuyên qua, ngẩng đầu lo lắng nhìn Kiến Nguyệt, thấy đối phương vành mắt đỏ bừng, nhưng khoé môi lại cong lên như đang cổ vũ cho nàng.
Bạch Tinh đợi cơn đau qua đi, thấy phần bụng dưới của nàng đang phập phồng, mồ hôi cùng ánh nến nổi bật lên phần cơ bụng đang co rút lại từng cơn, Bạch Tinh cảm giác như mình sắp phát điên, căn bản không dám tin sẽ có cơ thể tuyệt đẹp này thuộc về mình, trong lòng nổi lên cảm giác tham lam, liền di chuyển ngón tay của mình, tốc độ cũng nhanh hơn, đẩy sâu vào nơi thịt chật hẹp nóng ẩm, vang lên những tiếng xấu hổ, từng giọt nước chảy xuống, ướt đẫm cả đệm.
"A, Thái nhi...!chậm chút." Kiến Nguyệt vừa trải qua cơn đau, lại thấy đối phương như bị thứ gì đó k1ch thích, khuấy đảo cả những nơi nhạy cảm trong nàng, tốc độ đột nhiên trở nên gấp gáp khiến nàng không thể thích ứng kịp, cảm giác cơn thuỷ triều lại ồ ạt kéo đến.
"Nguyệt nhi, ta yêu em." Bạch Tinh giọng nói trầm khàn thì thầm bên tai nàng.
"Em...! cũng...!yêu...!người...A." Kiến Nguyệt ngửa cổ lên, tay bắt đầu sờ loạn đi khắp nơi, tiếng r3n rỉ ngắt quãng vang lên, cố gắng chen những câu từ vào.
"Ư, a." Kiến Nguyệt lại một lần nữa trải qua cao trào, đầu óc đều trở nên mờ đục bởi cảm xúc và d*c vọng, lồ ng ngực nàng phập phồng không theo tiết tấu, bỗng nàng ngồi dậy, đẩy Bạch Tinh ngồi xuống, tách rộng chân của đối phương ra.
Bạch Tinh mới đầu còn không hiểu nàng muốn làm gì, nhưng ngay sau đó lập tức nhận ra, cảm giác xấu hổ liền dâng lên, tư thế này...
"Thái nhi, người xem, môi dưới của chúng ta đang hôn nhau." Kiến Nguyệt nỉ non bên tai nàng, thanh âm tựa mật ngọt rót vào tai.
Bạch Tinh giờ đây xấu hổ đến cực điểm, vùi mặt vào cổ nàng, thấy người bắt đầu di chuyển, đem hai suối nguồn cọ xát với nhau.
"Ưm...! Thái nhi...!thật bất công." Kiến Nguyệt bị hành động của nàng kích thích đến dòng suối ngày tuôn trào hơn, nàng cắn môi cố gắng giữ giọng của mình bình ổn, "Vì sao Thái nhi không đ ộng tình trước em?"
Vì sao nàng ấy trải qua lâu như thế vẫn không ướt?
"Ta có, ta muốn đem chúng ta nhốt lại trong khoảng khắc này." Bạch Tinh hơi thở nặng nề, cắn nhẹ lên vành tai nàng.
"Vậy vì sao...!A." Kiến Nguyệt còn chưa nói hết câu, đã bị Bạch Tinh cọ xát mạnh hơn, khiến nàng hụt hơi đến không thể nói nên lời.
Cả hai cứ như thế lăn lộn, Kiến Nguyệt không biết mình đã tình triều suốt bao nhiêu lần nữa, nàng chỉ biết chăn đệm đã bị mình làm cho ướt đẫm hết, thậm chí Bạch Tinh còn chuyển sang trường kỷ bên cạnh để làm tiếp.
"Ưm...! đừng...!có người nhìn thấy." Các nàng căn bản không nhận ra mình đã làm những gì, đến khi Kiến Nguyệt nhận ra, đã phát hiện mình ở ngoài phòng khách, cửa hang cứ như thế mà bại lộ, mà bản thân mình thì lại đang nâng hông lên cho đối phương ngậm âm.
"Càng tốt, để bọn họ biết, Nguyệt nhi ở dưới ta có bao nhiêu hạnh phúc." Bạch Tinh li3m cổ nàng nói, "Hơn nữa, hình