Sau khi cúp điện thoại, Dương Tiêu nói với tài xế: “Bác tài, không đến bệnh viện nữa, quay xe đên tập đoàn Tuyết Tiêu!”
Bên phía bệnh viện có Đường Mộc Tuyết, Đường Mộc Tuyệt vừa mới năm quyên điêu hành tập đoàn Tuyết Tiêu, e là trong chốc lát vẫn chưa vận hành tốt được.
Nói trắng ra, Dương Tiêu đau lòng Đường Mộc Tuyết.
Dương Bân Hàn đột kích khiến Đường Mộc Tuyết sợ hãi không nhỏ.
Đường Kiên Quốc và Triệu Cầm vẫn đang năm bệnh viện cân người chăm sóc, Đường Mộc Tuyết ở lại bệnh viện là việc thích hợp.
Một mặt chăm sóc bố mẹ, mặt khác từ từ vượt qua nồi sợ hãi.
Về phần tập đoàn Tuyết Tiêu, Dương Tiêu sẽ xử lý, anh là chỗ dựa vững chắc nhất của Đường Mộc Tuyết.
Đúng lúc này, một chiếc xe hơi sang trọng chậm rãi dừng trước biệt thự nhà họ Tạ.
“Chủ nhà, Điền Lộc chủ nhà nhà họ Điền xin gặp lại!” Bảo vệ kịp thời báo cáo.
Tạ Quần vừa mới tỉnh táo khỏi cơn hoảng sợ, nghe vậy lập tức nổi cơn tam bành: “Má nó, lão già Điền Lộc này đã lừa ông đây thảm, lão già khôn kiếp kia còn có mặt mũi tới gặp tôi?”
Bóp!II Tạ Quần hét lên đập mạnh xuống bàn.
Nghĩ đến việc chỗ dựa lớn nhất của nhà họ Tạ là Lý Hồ bị bắt đưa đi điều tra, Tạ Quần để có ý định dùng dao đâm chết Điền Lộc.
“Ha ha ha ha, sao chủ nhà Tạ lại tức giận như vậy?”
Ngay sau đó, một tiếng cười sảng khoái vang lên, Điền Lộc chủ nhà họ Điền xông vào.
“Điền Lộc, tổ tiên nhà ông, ông biết lần này