Sau khi đã cách xa hai anh em Đường gia, Đường Mộc Tuyết cả khuôn mặt phiền muộn nhìn sang Dương Tiêu hỏi: “Anh như thế nào lại có thể nói chúng ta đã mua nhà rồi chứ? Anh cũng không phải không biết Đường Hạo cùng Đường Dĩnh quá đáng như thế nào, bọn họ nữa tháng sau nhát định sẽ châm chọc chúng ta.”
Dương Tiêu dở khóc dở cười nhìn Đường Mộc Tuyết nói: “Mộc Tuyết, những gì anh nói đều là sự thật, anh thật sự đã mua nhà rồi!”
“Thật sao? Anh mua nhà ở vị trí nào?” Đường Mộc Tuyết nghỉ ngờ hỏi lại.
Dương Tiêu thấp giọng nói: “Mộc Tuyết, trước đây em không phải nhìn trúng một hòn đảo nhỏ thuộc khu vực ven hồ Nhạn Minh sao? Anh chính là mua ở nơi đó!”
Hòn đảo nhỏ duy nhất trong khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh?
Nghe những lời này của Dương Tiêu, ánh mắt khi Đường Mộc Tuyết nhìn hắn cũng thay đổi.
Phải biết rằng, thời gian trước đây hòn đỏ nhỏ trong khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh được người trong ngành định giá một trăm triệu, chuyện này thời điểm đó đã khiến cho cả thành phố Trung Nguyên dậy sóng.
Hơn nữa, Đường Mộc Tuyết cũng biết rõ thân phận của Dương Tiêu. Cho dù Dương Tiêu đã từng là một quân nhân, số tiền những năm nay hắn có thể để dành có lẽ cũng đã sắp tiêu sạch rồi! Dù sao một chiếc xe Maserafi Quattroporte trị giá cũng gần hai triệu, cộng thêm một trăm ngàn tệ tiền chữa bệnh cho Đường Kiến Quốc, gộp lại cũng đã hơn hai triệu rồi.
Trong mắt Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu cho dù đã nhập ngũ vài năm cũng không có khả năng tích lũy được hơn hai triệu.
Hoặc có lẽ Dương Tiêu vẫn còn những con đường kiếm tiền khác; nhưng trong mắt Đường Mộc Tuyết, trên người Dương Tiêu dù vắt kiệt tất cả cũng chỉ hơn hai triệu mà thôi, căn bản không có khả năng mua được một hòn đảo trị giá một trăm triệu.
Lại nói, chỉ tính riêng giá trị hòn đảo bên hồ Nhạn Minh cũng đã là một trăm triệu, nếu như một xây một căn biệt thự, cộng thêm việc trang trí hoàn thiện thì cũng ít nhất phải thêm vài chục triệu nữa.
Đường Mộc Tuyết cũng đã từng nghe người khác nhắc qua, Lý Minh Hiên trong khoảng thời gian này đều giám sát thi công căn biệt thự trên hòn đảo đó.
Cho nên, người mua lại hòn đảo nhỏ đó nhất định chính là Lý Minh Hiên, căn bản không thể nào là Dương Tiêu được.
“Trò đùa này đùa giỡn không vui chút nào đâu!” Đường Mộc Tuyết tức giận nói.
Dương Tiêu thành thật trả lời: “Mộc Tuyết, anh thật sự không nói đùa với eml”
“Anh vẫn còn ngụy biện, nếu anh còn nói tiếp em nhất định sẽ thật sự tức giận!” Đường Mộc Tuyết bày ra một dáng vẻ tức giận.
“Được, được, được; anh không nói là được!” Dương Tiêu lúc này không