Sau những bài học của Hannah, Tề Lãng bắt đầu quen dần với công việc phụ bếp của mình. Hannah là bếp trưởng, cậu cũng sắp được thăng cấp lên làm bếp phó mất rồi.
Trong lúc Hannah đang bận rộn với khách ăn bên ngoài thì Tề Lãng ở trong bếp đang xào nấu một đống món ăn. Tay cậu làm việc không ngừng nghỉ, mắt liếc nhìn thực đơn, lại gắn nó lên cây đinh nhỏ phía trên, sau đó hì hục nấu ăn.
Bên ngoài, một số khách quen của Hannah hỏi cô:
" Nè, dạo này trông cậu khá rảnh rỗi. Có người nấu ăn rồi sao?"
Những lúc thế này, Hannah vô cùng tự tin mà giới thiệu cậu học trò của mình. Cô cười cười đắc ý, chỉ vào bên trong, úp mở bí ẩn:
" Đúng thế. Tớ vừa hốt được một học trò rất đẹp trai, rất đáng yêu, còn ngoan ngoãn nghe lời."
Nghe tâng bốc thế kia, mấy cô nàng không thể nhịn được sự tò mò. Một trong số đó đã mạnh dạn kéo tay Hannah, dụ dỗ:
" Nè, có thể giới thiệu cho tớ không? Bao nhiêu tuổi nhỉ? Tên là gì? Bảo cậu ta ra đây cho tớ gặp một cái đi."
" Là cả bọn cùng gặp chứ!" Mấy người kia phụ họa.
Hannah vốn không biết Tề Lãng đã có người yêu, cũng không thắc mắc chuyện riêng tư của cậu. Trước đây cô cũng từng hỏi anh trai mình là Adonis xem Tề Lãng có bạn gái gì chưa, nhưng Adonis toàn úp mở không nói rõ ràng gì cả.
Lúc bảo có rồi, lúc lại bảo khó cưa lắm, cứ như vậy Hannah cũng chán rồi bỏ cuộc luôn.
Bị mấy cô bạn dụ dỗ, Hannah đành hạ quyết tâm nói:
" Được rồi. Một lát giờ nghỉ, tớ gọi cậu ta ra đây."
Giờ nghỉ trưa nhanh chóng đến, Tề Lãng nghỉ tay trong căn phòng nhỏ, đang ngồi ăn cơm. Mấy món này cậu đều tự làm ở nhà rồi giở hộp mang theo.
Hannah đẩy cửa đi vào, nhìn Tề Lãng đang chăm chú ăn lại khẽ khàng nói:
" Wayne, ra ngoài này một tí nha."
Tề Lãng ngẩng mặt nhìn Hannah, không biết thầy mình muốn làm gì nhưng cậu cũng không từ chối. Uống vội một ngụm nước, sau đó thì đi theo Hannah.
Ra đến bên ngoài, nhìn thấy một số người bạn nữ, Tề Lãng bất giác hiểu ra. Khuôn mặt cậu không bày tỏ cảm xúc ngượng ngùng gì cả, chỉ đơn giản là mỉm cười xã giao thôi.
" Chào mọi người." Tề Lãng từ tốn nói.
Hannah đứng cạnh cậu, huých nhẹ một cái, " Đây đều là bạn của tôi. Họ muốn xem đầu bếp mới."
Tề Lãng nhìn Hannah một cái rồi gật nhẹ đầu.
" Cậu tên Wayne à? Đã có bạn gái chưa?"
Người phương Tây vốn dĩ rất phóng thoáng rồi, hỏi những câu này cũng là lẽ thường tình thôi.
Tề Lãng nhìn họ còn đang mong đợi, còn cậu thì vẫn lãnh đạm nở nụ cười đáp lại:
" Ừm, tôi đã có người yêu rồi."
Mọi người bỗng chốc trầm mặc không nên lời. Ngay cả Hannah cũng phải kinh ngạc vì đây là lần đầu Tề Lãng công khai chuyện tình cảm.
Tề Lãng nói xong, thấy họ im lặng, cậu cũng cười bất đắc dĩ:
" Vì tôi mới học được một chút, cho nên tay nghề sẽ không tốt như Hannah. Hy vọng mọi người có thể thưởng thức món ăn mà tôi nấu. Có vấn đề gì thì cứ nói với tôi."
Một người trong đám bạn đó sực tỉnh liền cười gượng gạo.
" Được, chúng tôi luôn ủng hộ cậu. Món ăn cậu làm rất ngon."
Tề Lãng nghiêm túc cúi đầu, " Cảm ơn mọi người."
Sau đó, cậu nhìn Hannah, trao đổi qua ánh mắt xong liền trở về căn phòng nghỉ trưa.
Hannah lâu lắm rồi mới thấy bộ dạng nghiêm túc này của Tề Lãng, nhất thời không biết nói gì thêm.
Một người thở dài, " Người như vậy mà chưa có người yêu thì cũng lạ đó."
" Đúng đó, tiếc ghê nhỉ?"
Một người quay sang cô gái ít nói nhất, " Aurora, cậu cũng tiếc lắm nhỉ? Khi nãy tớ còn định ghép cậu với cậu ta nữa."
Aurora lúc này ngước mắt nhìn những người bạn của mình, sau đó nhìn Hannah, rồi nhẹ nhàng mỉm cười.
" Thật ra thì tớ cũng cảm thấy thích Wayne lắm."
#
Tề Lãng buổi chiều tan tầm sớm hơn thường ngày, cậu thay đồ xong liền rời khỏi Little Home.
Bắt một chuyến xe buýt, Tề Lãng đi đến chỗ hẹn.
Nhìn thấy quán cà phê mang tên "Rose" hiện ra trước mắt, Tề Lãng nhẹ nở nụ cười. Bước vào trong, cậu dáo dác nhìn một lượt, nhận ra có một cô gái đang ngồi ở đó, nghịch nghịch gì đó trên mặt bàn, cậu liền đi tới.
Ngồi xuống, Tề Lãng nhìn mấy tờ giấy note đủ màu, lại ngước lên nhìn cô gái kia:
" Chị đang làm gì thế?"
Tề Ôn lúc này mới phát hiện em trai mình đã đến, cô liền bỏ bút xuống, cười hì hì. Nhướn người lên, Tề Ôn thản nhiên nựng hai bên mặt Tề Lãng đến đỏ bừng.
" Ôi, chị nhớ em quá, em trai bé bỏng~~"
Trong quán vốn rất an tĩnh lại bị giọng nói trong trẻo cao vút của Tề Ôn gây chú ý đến mọi người. Tề Lãng mặt mày sa sầm, siết chặt hai tay của chị mình, đặt xuống bàn.
" Chị ăn nói chú ý một chút đi."
Tề Ôn bĩu môi, " Nhớ thì nói nhớ!!"
Sau đó, cô gọi cho Tề Lãng một ly nước trái cây. Tề Lãng còn định sẽ kêu một Latte hay gì đó, cuối cùng cũng bị người chị giành phần.
Cậu liếc nhìn Tề Ôn một cái. Tề Ôn thì vui vẻ nói:
" Uống cà phê nhiều không tốt đâu nha, cai đi. Uống nước trái cây cho tốt."
Nghe Tề Ôn nói, Tề Lãng bất giác nhớ đến người nào đó cũng hay nói như vậy với cậu. Mà người nào đó cũng thích nước hoa quả lắm.
Tề Ôn quay qua nhìn cậu vừa lúc cậu mỉm cười vô thức, trông gương mặt cực kỳ hạnh phúc, cô không khỏi kinh ngạc.
Chống cằm, Tề Ôn trêu:
" Cười một mình người ta bảo là thần kinh đó~ Chị đưa em đi khám nha."
Tề Lãng quay về thực tại, " Đùa đủ rồi."
" Được rồi." Tề Ôn cười, " Em vẫn ổn chứ? Về tất cả."
" Ừm, vẫn ổn. Người ta vẫn chưa bỏ em là ổn rồi."
Tề Ôn nghe xong bỗng bật cười, duỗi tay vò tóc cậu:
" Nói cái gì thế? Em chị đáng giá lắm nha!"
Ly nước kiwi được mang ra, Tề Lãng mang theo một tâm trạng vui vẻ mà khuấy đều ly nước lên, sau đó uống một chút.
" Thật ra thì em đang làm mọi cách để khiến mẹ người đó chấp nhận em."
" Chị biết. Em đã kể hết cho chị nghe rồi còn gì? Hmm, không ngờ ba mình phong lưu đa tình như vậy. Rốt cục thì ba có bao nhiêu...người phụ nữ vậy chứ!! Đàn ông hổ thẹn quá đi mất."
Tề Lãng lúc này nhìn cô, nói bằng tiếng Trung:
" Chỉ có đàn ông yêu đàn ông mới không phải hổ thẹn."
Ngay sau đó, Tề Ôn liếc một cái sắc lẹm.
" Đừng tự đắc em ạ. Ngoài kia còn đầy đàn ông phụ tình đàn ông đó."
" Nhưng em vẫn không phải là một trong số đó."
Tề Ôn mím môi, " Hồi trước không phải em cũng..."
Tề Lãng nhấc mi nhìn chị gái, rất không vừa lòng với câu nói lấp lửng kia. Cậu biết trước đây mình từng khiến Hoắc Kình tổn thương, nhưng cũng không phải là cậu nói yêu rồi phụ tình mà...
Mà dù sao đi nữa, cậu đang yêu rất nghiêm túc rồi còn gì.
" Em đang nghiêm túc lắm."
Vừa lúc này có một cô gái xinh đẹp khác