Một tháng sau.
Tòa sơ thẩm tuyên án bỏ tù Tưởng Minh Đức.
Ngay cả Phương Vi Vi - người trước đó luôn một mực khai là Thời Chung xui khiến mình hối lộ Cục trưởng Lý - cũng phản cung, chứng minh mình đã ngụy tạo chứng cứ, hãm hại Thời Chung theo sự sai khiến của Tưởng Minh Đức.
Tình thế thay đổi trong nháy mắt, báo chí cũng nhắm ngòi bút của mình sang hướng khác, phanh phui quá khứ đen tối của Tưởng Minh Đức trong mấy chục năm trước ra, vừa trả lại sự trong sạch cho Thời Chung vừa hủy hoại nhà họ Tưởng một cách triệt để.
Tưởng Lợi Đức vốn đang nằm viện do bị tức đến tăng xông, trong khi đang nằm viện gặp tin tức này nên lại bị tăng xông lần hai, về cơ bản đã trở thành người tàn phế.
Công ty xây dựng Lợi Đức đối mặt với nguy cơ chưa từng có.
Cộng thêm Từ Kính Nam gây sức ép từ nhiều mặt cùng với áp lực ngày càng dữ dội của dư luận, tại cuộc họp cổ đông của công ty xây dựng Lợi Đức, cuối cùng ban quản trị đã quyết định bãi bỏ chức vụ của Tưởng Lợi Đức và Tưởng Minh Đức trong công ty.
Tưởng Vĩ Đức - chú ba của Tưởng Lệnh Thần, người luôn coi anh ta như cái gai trong mắt - nhân cơ hội này cách chức của Tưởng Lệnh Thần, đuổi đứa cháu không nên thân này ra khỏi công ty một cách trá hình.
Công tử ăn chơi Tưởng Lệnh Thần trở thành con chuột cùng đường nghèo túng chỉ trong một đêm.
Đụng xe phải nhập viện không nói, còn dính vào vụ bắt có trẻ em, tuy có lý do chính đáng để xin được tại ngoại chữa trị nhưng thẻ tín dụng bị khóa, chiếc xe - tài sản duy nhất còn lại - không bị đâm nát thì cũng bị cảnh sát tạm giữ.
Những kẻ bỏ đá xuống giếng chắc chắn rằng Tưởng Lệnh Thần ở bệnh viện chưa quá ba ngày là sẽ bị đuổi ra vì nợ tiền viện phí.
Cũng có những người ăn no rửng mỡ, đến bệnh viện nghe ngóng.
Khi biết có một “cô Thẩm” nào đó không rõ danh tính đã tạm ứng trước tiền viện phí của Tưởng Lệnh Thần thì không khỏi cảm than rằng trên đời này đúng là còn nhiều người tốt không có mắt.
Những minh tinh, người mẫu trước kia tranh nhau lao vào vòng tay của Tưởng công tử nay người người đều nói rằng mình và Tưởng công tử chỉ là những người bạn hết sức bình thường, vậy thì rốt cuộc cái cô Thẩm gì đó ở đâu nhảy ra?
Những người vô công rỗi nghề kia lại càng quan tâm đến một vấn đề có mối liên quan sâu xa hơn…
Thời Chung - người thứ nhất trong liên minh xấu xa - bày tỏ ý kiến: “Tiết lộ tin tức này cho báo chí quả là hành động đúng đắn, không cần tốn nhiều sức mà có thể khiến cho công ty xây dựng Lợi Đức phải rối loạn.”
Từ Kính Nam - người thứ hai trong liên minh xấu xa - phát biểu ý kiến: “Năng lực của Tưởng Vĩ Đức không thể nào sánh với Tưởng Lợi Đức và Tưởng Minh Đức.
Tôi đang đợi tới ngày bọn họ đến cầu xin tôi mua lại Lợi Đức với giá rẻ.”
Anh Thời của chúng ta còn giả nhân giả nghĩa, kêu oan cho Tưởng Lợi Đức; “Nếu Tưởng Lợi Đức biết công sức mình vất vả bỏ ra gây dựng trong bao nhiêu năm sắp bị sụp đổ như thế thì chắc chắn sẽ bị xuất huyết não lần ba quá.
Chủ Tịch Từ, anh trở nên tàn nhẫn như thế từ khi nào vậy?”
Từ Kính Nam cười cười: “Đây chính là nguyên tắc làm việc trước nay của tôi.
Nếu muốn đối phó với một người thì tốt nhất là phải diệt cỏ tận gốc, không thể để cho người đó có cơ hội xoay chuyển tình hình.”
Lúc này, điên thoại của Từ Kính Nam bỗng đổ chuông.
Anh ta đọc tin nhắn xong thì nụ cười lập tức tan biến.
Thời Chung nhoài người nhìn qua một chút.
Thì ra là tin nhắn do trợ lý của Tôn Dao gửi đến.
Nội dung tin nhắn rất khách sáo nhưng cũng rất máy móc: “Anh Từ, chị Dao Dao đã nhận được quà của anh, tôi thay mặt chị ấy cảm ơn anh nhiều lắm.
Nhưng… món quà này quá quý giá, chị ấy không dám nhận.”
Dạo này, Tôn Dao ra nước ngoài nhận giải thưởng điện ảnh nên ai cũng có thể đoán được Từ Kính Nam sẽ tặng quà chúc mừng.
Đồng thời, ai cũng có thể đoán được là…
“Đây chắc không phải là nguyên văn của Tôn Dao.
Với cá tính của cô ấy, làm gì biết nói mấy câu khách sáo như món quà này quá quý giá nên không dám nhận chứ.” Thời Chung nói.
Từ Kính Nam gật đầu một cách bất lực, tỏ vẻ tán thành.
Chắc chắn cô sẽ nói: Thứ vớ vẩn gì thế này? Bà đây không cần, ném ngay đi.
Thế nhưng trợ lý không dám làm Từ Kính Nam mất mặt nên mới bịa đặt những lời uyển chuyển khéo léo đến thế.
Thời Chung vỗ vai Từ Kính Nam, tỏ vẻ an ủi.
“Cách mạng chưa thành công, đồng chí cần tiếp tục phấn đấu.”
Từ Kính Nam đã quen với việc này nên cũng nói thẳng không giấu giếm: “Cô ấy là đối thủ khó chơi nhất mà tôi từng gặp từ