" Về vấn đề đấy thì...." Leon nhớ lại thời điểm lúc đó, hành động cũng chỉ dựa theo suy nghĩ còn vế sau thành công được hay không thì ngay cả anh cũng chẳng biết được.
Ở đại dương nào đó, chìm dưới sâu hàng trăm mét, thỉnh thoảng còn vài ánh đèn lập lòe từ sinh vật sống dưới đấy, thấp thoáng đôi mắt màu cam đang trợn thừng lừng như chết tươi, rõ ràng hơn nữa chỉ còn nhìn thấy phần đầu, các khúc khác của cơ thể thì nằm lung tung lộn xộn giữa một vùng.
Virgal chỉ đang cố gắng để gắn liền các khúc cơ thể lại một. Nghĩ đi nghĩ lại tên đó dám làm ra loại chuyện tàn nhẫn đến vậy. Cắt cơ thể ra làm bảy khúc rồi dịch chuyển toàn bộ ra biển muốn nhấn chìm xuống tận đấy để không có cơ hội ngóc lên được. Nội tạng thì đã hỏng hết do hứng chịu cú chém mạnh từ thanh đao dội xuống thành từng miếng.
May mắn còn chưa hủy hết toàn bộ, cái não phía trên còn nguyên vẹn chưa bị dập nát. Chút ý thức còn sót lại tồn tại thì cần có thời gian, Virgal vẫn có thể khôi phục lại.
*********
Bóng tối là thế giới địa ngục thứ hai có mặt trên thế giới này. Không tra tấn, không hành hạ như những thứ vũ khí có ở dưới địa ngục dành cho tội nhân. Nó nhấn chìm mọi thứ vào cõi vĩnh hằng, cuộc đời tăm tối bủa vây tức thì che lấp ánh sáng. Tuyệt vọng, đơn độc có thể giết chết tâm trí người thường ở vô hình, rồi dần đến thể xác. Không đau nhưng vẫn đau vì thứ quan trọng nhất đã từ giã đời sống để chìm đắm vào bóng đêm.
Trong tòa lâu đài tối cao tràn ngập bóng tối. Chưa có nơi nào có thể sánh bằng được. Bầu trời, mặt đất, đều nhuốm toàn bộ sự u tối làm người ta phải nghẹt thở trước sinh khí cao trào đặc nghén cổ họng, cắt đứt thanh âm nguồn sống. Hy vọng sẽ tìm được ở đây? Chuyện đó vĩnh viễn không bao giờ xảy ra, sẽ không bởi vì đây được gắn với tên gọi khiến mọi sinh vật phải sợ hãi, trốn trong vô vọng. Milquynus.
Ở căn phòng khổng lồ rộng lớn. Cột tường xung quanh đều được điêu khắc bằng hình con quỷ đen, cánh dài cuốn chặt, đôi mắt đều tỏa ra ánh lửa màu xanh. Những hình vẽ kết hợp hoa văn u tối, nổi bật nhất vẫn thuộc về hình ảnh chó sói khổng lồ - biểu tượng của Milquynus, của sinh vật thống trị bóng đêm hùng mạnh nhất.
Chiếc bàn rộng lớn có tổng cộng mười hai cái ghế xếp đều phía hai bên, mỗi bên sáu cái, đã có người ngồi vào trừ hai chỗ duy nhất. Hai phía đầu bàn đều có hai chiếc ghế được thiết kế đặc biệt hơn so với toàn bộ cái còn lại. Hình tượng con chó lần nữa có mặt trên chóp ghế, đôi mắt xanh lại lóe sáng lần nữa. Một chỗ trên đầu đã có người ngồi. Khoảng cách này rất khó nhìn rõ mặt người đó, hơn thế nữa, cả khuôn mặt đều được chùm lên bởi lớp vải nên càng bất khả thi hơn.
Tuy nhiên có thể khẳng định một điều, vị trí đó, uy lực đó, phong thái đó đã nói lên được chức vụ. Toàn bộ những người còn lại đều phải e dè, đều phải có chút kính trọng đối với người đó. Bởi vì đó chính là vĩ lãnh tụ, đức vua cầm đầu toàn bộ vương quốc Milquynus này Marsking Cerlance.
Hồi lâu vậy rồi, điều đáng ngạc nhiên người cất giọng không phải Marsking mà lại là người khác, giọng nói có phần giận giữ :" Virgal với Cholex đâu cả rồi, định lấy quy củ ra để làm trò đùa, dám trễ giờ cả với đức vua."
" Họ rời được 6:37:49, tính thêm cả thời gian khởi hành từ lâu đài đã tốn 10 phút 45 giây, mở cánh cổng 31 giây, cả thời gian chạm trán tối thiếu 2 tiếng, cộng thêm sự cố phát sinh 1 tiếng 30 phút tổng cộng 3:40:76. Dựa theo chỉ số khả năng chiến đấu của Cholex và Virgal, chiến lực của Vacrina thì sẽ phải về sớm hơn. Hay tôi tính tính sai nhỉ?" Giọng nói đầy sự tính toán, triết lí sâu xa được phát ra từ phía bên cạnh đó.
" Đã bảo có chuyện, bọn này chắc về lại làm cái gì đó rồi, thật thiếu chuyên nghiệp. Có mỗi việc đấy còn xử lí không xong, đúng làm mất mặt đức vua chúng ta" Lời từ đầy oán trách được phát ra từ miệng lời trước đó :" Nè, Metaminus, ngươi từng chạm trán với bọn chúng rồi phải không, thực lực thế nào."
Mục đích hỏi về phía người Metaminus, bấy giờ đã thu nhỏ lại so với ban đầu, đang ngồi khá sức yên tĩnh trên bàn để chờ đợi có người tác động đến đã khiến ông phá bĩnh giới hạn ban đầu:" Bọn chúng không giỡn chơi được đâu, một tên thì không nói làm gì, hai tên thì lại cả một vấn đề, giống như việc đã xảy ra với cánh tay của tôi." Nhớ lại khoảng trước, Metaminus đã bị chặt đứt cái tay mãi về sau mới được chữa trị lành lại.
" Mạnh đến thế sao. Vậy thì ta cũng mong sẽ được đấu. Tiếc rằng cơ hội đấy có vẻ mất rồi." Ngữ điều đầy sự tự tin :" Hai tướng lĩnh của quân đội Milquynus lẽ nào lại không xử lí được bọn Vacrina đó."
Cánh cửa chưa kịp mở ra hết, Cholex đã chạy thẳng vào thu hút sự chú ý từ phía người khác. Không phải vì sự có mặt của ả mà chính là bộ dáng hiện tại. Giữa bụng bị một lỗ