" Phần lớn vết thương trên người ta đều do hắn mà ra." Cả vết thương sâu hoắm ở bụng, cả cánh tay trái, còn bị một cú đạp mạnh vào người, nghĩ đến đây ả vẫn không tài nào nguôi giận.
" Do ngươi quá chủ quan, đừng quên Vacrina chí ít chúng nó vẫn là thần."
" Nếu ngươi có mặt ở đó, ngươi sẽ thấy được điểm khác thường." Nhớ lại lúc Cholex và Ryvan đấu với nhau ở trong thế giới của ả, không khỏi gợi lên nghi vấn :" Tên đó, ở hắn có chung nguồn năng lượng với chúng ta." Mọi thứ có thể nhầm nhưng riêng vấn đề này ả có thể chắc chắn nhất bởi vì ngay cả màu mắt lẫn quả cầu bóng tối được phát ra đều tương đồng với chủ nhân.
Cô gái tóc màu hồng đó vẫn tập trung vào việc chữa lành vết thương đồng thời có thể lắng nghe chi tiết câu chuyện của Cholex :" Ngươi có chắc không ?"
" Ờ, không sai được đâu." Cholex nói :" Hắn ta đả thương thân thể ta đến tận mức này nên mới mở ra cơ hội cho hậu duệ phượng hoàng đó thừa cơ tấn công." Ngay lúc đó nếu Ryvan còn kẹt trong thế giới của Cholex, ả đã kịp nhai đứt đầu hắn, có thể vừa bắt được cô ta về. Đúng, nguồn cơ tất cả đều thuộc về chỉ một mình hắn.
Sự điềm tĩnh thoáng trên nét mặt của cô gái đó, dường như tin tức lạ lẫm này chỉ như mọi thông tin bình thường khác :" Chuyện này ta có thể nói với chủ nhân sau, ngươi cứ lo dưỡng thương cơ thể cho tốt đi."
Việc đa số đã hoàn tất chỉ còn bước phụ kèm để tăng thêm năng lực nữa. Cô gái đó tiến đến chỗ cửa thì bị giọng nói của Cholex ngăn lại :" Sanki, lần sau ngươi có cơ may chạm trán với hắn thì hãy nhường lại cho ta, ta bắt buộc phải giết được hắn."
" Ta biết rồi." Sanki đi vội ra cánh cửa, tính toán thời gian có thể buổi họp sắp kết thúc, cô cũng không định quay lại.
Cuộc họp đã đến lúc kết thúc, ai cũng đều ra hết, riêng có vị chủ nhân của chiếc ghế cuối bàn đó mới từ từ đứng dậy hành lễ cung kính đối với Marsking sau đó mới ra.
" Đã bao lâu rồi kể từ khi con gia nhập đội quân của bọn chúng ?" Marsking dò hỏi tình hình
" Được khoảng 3 năm." Người đó đối đáp thật tâm.
" Cũng khá lâu rồi nhỉ, thu thập tình báo cũng hữu ích đấy chứ ?" Marsking hỏi tiếp
" Động thái của bọn chúng đều được nắm trong lòng bàn tay, thông tin đều được nói cho cha vào lần trước. Chắc không bao lâu nữa, hắn sẽ tiến công."
" Vấn đề này ta không mấy can thiệp, về sau sẽ do con chỉ huy. Với khả năng thống lĩnh đứng đầu 12 vị tướng cấp cao của Milquynus ta hoàn toàn an tâm."
" Đã hiểu."
" Con có thể đi"
Bóng hình đó hành lễ lần nữa sau đó rời khỏi căn phòng họp u ám đó. Hiện tại chỉ còn mỗi Marsking. Ông ta vừa ngồi vừa cười. Loài người vì để bảo vệ đồng loại của bọn chúng mà đứng lên chống lại thần tối cao của Milquynus. Thần của Vacrina thì lại hi sinh năng lực của mình để bảo vệ bọn chúng, phá cả luật lệ cổ xưa.
Thật đáng mong chờ, đến phút cuối cùng thì trận chiến này sẽ đi đến đâu. Biểu cảm đầy nét mong chờ đó ẩn sau tấm khăn trùm kín mặt đó, thoáng chốc tia sáng màu vàng lóe sáng đã tạo nên sự chết chóc, lóe lên nỗi kinh hoàng đối với tất cả những ai chứng kiến nó.
Người đó sau khi rời khỏi cánh cửa rồi bỗng chốc dừng lại bởi có lời nói được phát ra ngay đằng sau lưng :" Ngài không định nghe tôi nói lại sao?"
Anh im lặng, liếc đôi mắt màu vàng sắc lạnh ra đằng sau.
" Ngài lạnh lùng quá đấy. uổng công tôi đã giúp ngài bấy lâu nay" Người đó đứng dựa lưng vào tường, ánh sáng lờ mờ từ những ngọn lửa xanh dần chiếu sáng lộ rõ hình dáng. Mặc bộ quàn áo màu đen trùm kín, khuôn mặt thì đeo chiếc mặt nạ màu trắng hình mặt cười với cái miệng đỏ lòm.
" Ngài định quay lại chỗ quân đội?" Hắn ta hỏi lại.
" Đi lâu vậy rồi, đã đến lúc quay lại, không nên để lại bất kì nghi ngờ nào."
" Có phải chỉ mỗi vậy hay còn lí do nào khác."
" Ý ngươi là sao " Anh đã nhập tâm vào cuộc nói chuyện này hơn khi tên đeo mặt nạ đó nói sâu vào như muốn tìm ra chỗ sâu nhất.
" Tôi không có ý gì cả, chỉ là tôi muốn nói rằng ngài làm chức vụ trợ lí đó cũng đang dần hòa nhập vào với cộng đồng loài người, kể cả với hậu duệ phượng hoàng, không phải sao ?" Thấy được dáng vẻ lắng nghe của anh, tên đeo mặt nạ đó thừa cơ nói tiếp :" Mọi thứ đều theo đúng hết kế hoạch từ 3 năm trước. Dựng lên tổ chức M lừng lẫy. Chơi trò chơi với con người. Đối đấu với tên thủ lĩnh chỉ huy toàn bộ quân. Có điều....
Hắn ngừng một hồi rồi nói :" Hậu duệ phượng hoàng lại trở thành con người, che giấu được toàn bộ sinh lực, đến cả đồng đội bọn chúng cũng không phát hiện ra được." Suốt nhiều trận giao chiến với Rena hắn có thể cảm nhận được cô chỉ là một nhân loại bình thường.
Kể cả có đến thập tử nhất sinh vẫn chỉ giữ nguyên dáng vẻ đó, sinh khí của Vacrina một chút cũng không có. Rồi đến một ngày cô ta biến mất khỏi quân đội, 3 năm sau trở lại với năng lượng của