" Thượng tướng ?"
Tiếng gọi kéo sực tỉnh ra khỏi trạng thái lơ đễnh :" À, xin lỗi, giờ cậu có thể bàn bình thường được."
Suốt 2 tiếng đồng hồ, đều chỉ báo cáo liên quan đến chủ đề quân đội đang gặp hiện nay. Thương vong từ mấy đợt trước gộp lại cũng chiếm lấy 1/3 tổng số quân tham gia chiến dịch bí mật hiện có. Với phương án cần phải đề xuất thêm người của Hàn Vĩnh phong nêu ra, Rena nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy có lí.
Ở quân đội, ngoài đồng đội số 2 của cô ra, thêm nhóm người được trực tiếp Ryvan chọn lựa, người còn lại dưới quyền hành thường lệ thì thiếu sự tin tưởng. Cái cột mốc của bí mật quá cao chỉ cần bùng một lần, sẽ tạo thành dư chấn đến độ không gì ngăn cản.
" Ta có thể tăng cường luyện tập cho nhân lực còn lại." Mặt trái của chuyện kia quá ư to lớn, có thể thì cô muốn có người cho thêm nhận xét.
Hàn Vĩnh Phong cầm mấy tập tài liệu Rena vừa xem qua về mấy người anh giới thiệu cho cô :" Chuyện này mới chỉ đề xuất, chưa đến mức gấp gáp để quyết định vội.
" Vâng."
Hàn Vĩnh Phong gật đầu hiểu ý, sau đó mau lẹ đóng cửa.
Rena trong phòng khẽ quan sát vùng trời trong xanh đó một hồi rồi tắt phụt đi. Bức tường kim loại trở về ban đầu. Suốt hai tiếng đồng hồ qua, cô nhiều lần đã nghĩ về Ryvan, nghĩ về tình trạng của anh ta. Phải nặng đến mức nào mới xin nghỉ nguyên một ngày. Cảm giác tội lỗi thế này thật không muốn có chút nào.
Ngày thứ 2
" Đại tướng, hôm nay cũng không đi ạ" Lời nói của Lí Minh Triệt truyền đến khi Rena lần nữa đứng trước cánh cửa phòng Ryvan lần nữa."
" Ừ "
Ngày thứ 3
Ở phòng ăn khi cô đang ngồi cũng Hàn Vĩnh Phong, thấy Lí Minh Triệt đi qua đặt luôn cốc nước định uống :" Hôm nay anh ta có đi không ?"
" Hôm nay ngài ấy vẫn nghỉ"
" Vậy sao."
Hàn Vĩnh Phong quan sát biểu hiện của Rena thấy vừa đang nói chuyện vui vẻ với anh hỏi xong thì lại tập trung ăn cơm với tốc độ tối đa. Như cố ăn để giải tỏa vậy.
Ngày thứ 4
" Thượng tướng, thành thật xin lỗi, hôm nay tôi lại nhận được tin báo ngài ấy vắng ạ"
" Anh ta trăm công ngàn việc, bận túi mắt túi mũi, bệnh cũng là lẽ thường tình." Cô nói điềm tĩnh như chưa có gì xảy ra thực chất thì đã phải cố gắng đè nén.
Ngày thứ 7
" Thượng tướng, ngài ấy...."
" Tôi biết rồi." Tròn một tuần Ryvan không đến cái trụ sở này. Còn biết bao nhiêu việc cần phải hỏi ý kiến, thêm cả vụ việc hôm trước dồn nén lại. Anh ta đang muốn tăng thêm gánh nặng trong lòng cô thì mới thỏa mãn sao. Thôi được rồi, không đến được thì cô trực tiếp đến. Nếu anh ta có nằm liệt giường vì lỗi lầm đó của cô, thì hãy đến tận cửa hỏi rõ ràng.
Rena hỏi thông tin:" Địa chỉ nhà anh ta ở đâu ?"
" Ở đây không ai biết địa chỉ nhà đại tướng hết" Lí Minh Triệt nghĩ hồi lâu rồi đáp lại :" Chỉ có ngài nguyên soái là rõ nhất, bởi vì thông tin cá nhân mật bao gồm cả nơi ở đều được ngài ấy kiểm soát chặt chẽ, nhất là đối với đối tượng cấp cao."
" Nguyên soái ?" Rắc rối to rồi. Nguyên soái ở cái quân đội này 3 năm trước cô còn chưa từng thấy được mặt. Số lần xuất hiện ở cuộc họp ít ỏi, mà gần như lúc nào cũng đeo mặt nạ để che giấu thân phận. Trước công chúng, thì bí ẩn, báo chí chẳng moi móc được thông tin gì.
Nhiều người đã từng nói rằng quân đội này gần như chỉ tồn tại chức vụ đại tướng bởi Ryvan nắm hầu hết quyền hành. Còn vị nguyên soái bí ẩn kia thì giúp được cái gì đây.
Thế nên cái tầng 5 dưới tận cùng kia ra vào được nhưng chẳng ai đến vì có gặp thì được cái gì.
Vậy hôm nay hẳn cô sẽ có vinh dự được xuống dưới tầng kia ngoài Ryvan ra. Cấu trúc quân đội này được sắp xếp toàn những điều ngoài ý muốn, thêm chuyện này nữa cũng đã thành quen.
Lí Minh Triệt tra khảo thông tin qua chiếc đồng hồ điện tử trên tay rồi gửi mã số mật khẩu xuống dưới tầng cho cô. Tổng cộng 15 kí tự. Ngay đến mật mã còn cho dễ dàng thế này trong khi cái tầng 4 này thì phải tra khảo mãi mới được.
Bấm đến mỏi cả tay chiếc thang máy mới tự động dịch chuyển xuống. Bước ra khỏi thang máy, tầng được làm bằng kim loại giống các tầng khác, điểm không giống duy nhất ở đây chính là có duy nhất một căn phòng, duy nhất một con đường để đi qua. Còn lại là vực sâu tối om không thấy đáy.
Giờ Rena lại biết thêm được lí do không ai dám bén mảng xuống tầng này. Quá rợn người. Đi thôi còn phải cẩn thận từng bước chân để khỏi rơi xuống mặc dù nó không chật hẹp phải thăng bằng cơ thể đi đi.
Tuy nhiên con đường này không phải tất cả. Khí từ đâu lập tức ùa về, có mùi như đất sét hòa với mưa, chưa gây cảm giác khó chịu nghẹt thở. Mỗi tội đó thường thường đều ám chỉ bất lợi. Tác hại của việc hít nó vào đã tạo dựng nên cảnh vật làm