Cánh tay anh quàng ra sau người Rena, ôm hẳn lấy cô. Hơi ấm lan tỏa gợi nhớ lại quãng thời gian yên bình, mười mấy năm của Rena bên căn biệt thự với những người hầu từng coi cô là người thân, người thân thiết nhất. Và cả người cha suốt ngày nghiêm khắc, dạy dỗ nhưng đều dành cho cô niềm yêu thương gia đình cô vốn dĩ đã mất.
Giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống, cô lại khóc, cô vùi đầu vào lòng anh mà khóc. Không cần biết cơn mưa kia nặng hạt thế nào, cũng chẳng cần lắng nghe tiếng ồn ngoài kia ra sao, cô chỉ cần có bờ vai này để an ủi tinh thần, chỉ vậy thôi.
*************
Mấy tuần sau đó, Rena thân mặc quân trang trắng, đứng lên phía trước được chính ngài nguyên soái ban tặng tước hiệu. chính thức trở thành thượng tướng. Nhờ vào tài lãnh đạo, cùng tham chiến nhiều nhiệm vụ đem lại thành tựu, kết quả giúp ích cho trụ sở đi lên một bước mới.
Nắm chặt tấm huy hiệu trước ngực, cô bỗng dưng thấy vui mừng không sao tả xiết.
Tối ngày hôm đó, cả trụ sở đều tổ chức tiệc ăn mừng cho cái sự kiện ngày hôm nay. Tâm thái Rena hoà vào với bữa tiệc nhưng thỉnh thoảng không quên tìm kiếm hình ảnh của anh.
Khéo léo tách ra khỏi đám đông, cô lẩn đi đến tìm chỉ thấy Ryvan đang cầm ly rượu vang đứng dựa vào tường đang trầm ngâm suy nghĩ. Anh hôm nay cũng mặc quân trang chỉnh tề, nghiêm trang lộ ra phong thái cao sang, tỏa sáng thu hút biết bao nhiêu lần ánh mắt của Rena.
Cô bước tới đứng cùng anh, khẽ nâng ly rượu rót ngỏ ý:" Anh không ra cùng với mọi người vậy thì có ngại không nếu cùng cạn ly chúc mừng nhân vật chính chứ?"
Ryvan thấy bộ dáng vui vẻ của Rena đang cười với anh, mắt chớp chớp long lanh, anh chỉ khẽ thở dài nâng lên chạm ly cùng với cô.
Anh lạnh lùng cất giọng:" Cô chán quá mới phải tìm tới tôi?"
" Có lẽ vậy" Rena nhún vai:" Ai cũng chúc mừng tôi thì bây giờ chẳng nhẽ cấp trên không muốn nói gì với tôi?"
Vẻ mặt mong chờ lại được hiện rõ để nghe lời nhận xét của Ryvan
" Kĩ năng cô còn quá kém, thiếu tính tập trung cao, lúc ra chiêu phản xạ chậm, cần phải rèn luyện thêm."
Rena suýt bị anh chọc tức, chúc cái kiểu gì toàn lôi điểm yếu của cô:" Anh không thể nói gì đó dễ nghe như cô làm tốt hay giỏi sao?"
Quả nhiên nói chỉ nghe mấy lời vả vào mặt nhưng vậy mới đúng là anh, đúng là người cô thích.
Cô nghi hoặc, lúc này mới ngước mắt lên hỏi:" Sao anh lại từ chối đề bạt thăng chức." Ngoài danh sách những người có tên hôm nay, lẽ ra phải có anh trong đó.
" Tôi cảm thấy chưa đủ."
Anh còn chưa đủ thế thì cô được coi là cái gì. Phải thôi, con người anh luôn muốn chạm tới một ngưỡng cao hơn người bình thường.
" Tôi nghĩ nếu anh về sau lên làm đại tướng sẽ được nhiều người ủng hộ." Rena gắt gao đều bạt. Chung quy cô thấy tài năng của anh chỉ dừng lại ở mức thượng tướng quá ư phí phạm.
" Cô nghĩ vậy?" Ryvan mới dời ánh mắt về Rena, đồng tử có chút xao động.
" Tất nhiên. Sau đợt này, anh hãy đề bạt lại đi. Là anh thì chắc chắn sẽ tốt thôi." Rena nói đầy niềm tin dành cho anh
" Tôi sẽ xem xét."
" Ừm."
Sau đó cả hai người đều lặng đi đứng dựa vào bức tường quan sát hoạt động vui vẻ của những người xung quanh diễn ra. Đồng đội cô đều đang ca hát tận hưởng không khí sót lại vào buổi tối bởi vì sáng ngay hôm sau đó cả nhóm đã phải chấp hành nhiệm vụ.
Người truyền tin từ phía xa báo đến đã tìm ra được phòng thí nghiệm chính của tổ chức M chế tạo ra loại thuốc màu tím. Quân đội xâm nhập và chiếm đóng thành công phá tan đi cái ruột chính thì gần như trận chiến này đã đi đến hồi kết.
Còn thiếu quá nhiều thông tin về nơi đó, nên đội của Rena được cử đi đế thám thích trước tình hình trước khi khai chiến. Hơn một nửa số đội được giao phó bao gồm có cả đội trưởng là cô. Một nửa số còn lại thì theo chân Hàn Vĩnh Phong đi làm nhiệm vụ khác.
Trước khi đi, mỗi người đều được tiêm một loại thuốc do chính tay Mịch Vương và đội ngũ quân đội sáng chế ra nhằm kháng lại với phân nửa các loại độc tổ chức M tạo nên.
Trước khi đi thẳng ra chỗ bay, Rena còn thấy Lan Nhi với cả Mịch Vương còn đang ôm hôn thắm thiết tạm biệt trước khi chấp hành nhiệm vụ làm cô khẽ mỉm cười. Chiêu theo đuổi ngày ngày qua tháng nọ của cô bạn cuối cùng đã thành hiện thực chỉ trong một vài ngày sau đó. Khúc gỗ như Mịch Vương còn làm gãy được vậy còn tảng băng lạnh lùng như Ryvan kia liêu cô có thể làm tan chảy được không?
Lần nhiệm vụ làm không có anh nên sinh tử lần này diễn ra, anh sẽ không thể bảo vệ cô như đã hứa nhưng cũng không sao bởi cô nhất định sẽ quay trở về, đến lúc đó